Hôm sau, tan triều xong, Lâm Tĩnh Dao phất ống tay áo, thầm nghĩ rằng hoàng thượng không ép mình ở lại làm trò tiêu khiển cho hắn nữa, mừng rỡ tự tại trở về vội vàng thu xếp chuyện khai trương cửa hàng.
Nhưng mới vừa bước ra khỏi Triêu Dương điện mấy bước thì chợt thấy một tiểu cung nữ cản đường mình, Lâm Tĩnh Dao chỉ cảm thấy mí mắt nhảy mấy cái, hỏi "Hoàng thượng tìm ta?"
Câu hỏi ra khỏi miệng, trong lòng đã nghĩ có lẽ một phong thư từ chức sẽ rất nhanh được đưa đến, kẻ sĩ có thể chết nhưng không thể chịu nhục, coi mình là nhân viên công vụ nên bắt nạt sao!
"Là Tuyết phi nương nương tìm ngài." Tiểu cung nữ kia vừa nói vừa đi trước dẫn đường cho Lâm Tĩnh Dao.
Thở phào nhẹ nhõm một hơi. Đây có coi là bị đánh phủ đầu không?
Không có khí tiết dạy dỗ nam nhân nhà ngươi sao?
Bước theo cung nữ, Lâm Tĩnh Dao âm thầm suy đoán những màn đánh ghen kịch liệt đã thấy trên phim có thể xảy ra, đại khái là Mộ Dung Tuyết sẽ cho mình hai bạt tai trước, chửi mình một câu "tiện nhân", sau đó chỉ vào mũi mình uy hiếp "Không muốn chết thì đàng hoàng một chút cho bản cung, nếu để cho ta thấy ngươi cùng hoàng thượng câu tam đáp tứ, bản cung chặt chân ngươi!" (*câu tam đáp tứ: đại khái là người này quyến rũ người kia đáp lại
Từ xưa hậu cung không thiếu được tranh đấu, hôm nay ngay cả người trên triều đình cũng bị kéo vào.
Cười khẽ một tiếng, Thuỷ Linh Ương lắc đầu, cũng lười truy cứu chuyện này.