N năm trước kia, bé Tiểu Huy hoàn toàn không biết thế là sự đáng sợ của loài chó, bởi vì các chú chó nhỏ trong phim hoạt hình phần lớn đều đáng yêu khả ái, cô đặc biệt nhớ đến chú cún hay ngủ cùng cô lúc nhỏ, nhưng vì bà nội bị suyễn nên không thể nuôi chó. Cho nên, bạn nhỏ Tiểu Huy mỗi ngày đều chạy đến công viên ngắm các chú chó đi dạo.
Kết quả, ngày đó, bạn nhỏ Tiểu Huy bất hạnh bị hai con chó dữ đang giành thức ăn, con không giành được nọ ngửi thấy mùi thức ăn từ trên người của bé Tiểu Huy, nhào tới…
Bé Tiểu Huy mới sáu tuổi hoàn toàn không biết chống cự, cũng không có thân thủ bất phàm để trốn thoát, sợ hãi đến choáng váng…
Vào một khắc đó, bạn Lý Vân Úy mười tuổi lao ra chắn trước mặt, bị con chó dữ cắn như cắn thức ăn…
Cuối cùng, con chó dữ bị lôi đi, Lý Vân Úy được đưa đến bệnh viện, còn Tiểu Huy Huy bị dọa đến nỗi muốn khóc cũng không khóc nên lời.
Chuyện này, rốt cục đã thay đổi cuộc đời của hai con người —
Lý Vân Úy sau khi hết bệnh, bỗng có một mối hận cực kỳ mãnh liệt với chó hoang, mỗi lần thấy chó hoang đều phải báo thẳng lên cho cơ quan quản lý đến khi nó bị bắt lại mới thôi, tâm lý này càng lúc càng phát triển, làm cho sau này, anh trở thành một cảnh sát ghét cái ác như kẻ thù.
Còn về phía Trần Triêu Huy mặc dù không bị cắn trúng, nhưng từ đó cứ nhìn thấy chó liền biến sắc như thể lúc đó chính cô mới là người bị cắn, vì vậy nên cứ gặp chó là vòng sang đường khác mà đi. Cuối cùng, cũng bị một người có lòng nào đó phát hiện được nhược điểm này, lợi dụng cơ hội dùng một chú cún con ba tháng tuổi mà chen vào khuấy động cả cuộc đời của cô… Đồng cảm…