“Chúng ta đi qua bên kia đi. Lúc tới đây tôi thấy có một bữa tiệc
buffet.”
“Trì Quy, ông ra đây trước rồi a. Tôi khi nãy còn thấy ông bị đám
người kia vây quanh kìa.” Cửu cô nương hiển nhiên lựa chọn phớt lờ
chính sách đào thoát của Tô Nhiên.
“Ừ, vừa ra đến.” Đại thoáng gật gật đầu, tự nhiên cứ như vậy mà
tiến gần đến vài bước.
“Hắc hắc, nào nào, giởi thiệu với ông, đây là Ngày nắng.” Cửu cô
nương nghiêng đầy, dùng khuỷu tay thúc thúc vào người đứng bên cạnh,
thấp giọng nói, “Ngẩng đầu”, sau đó cười nói, “Đây, đây chính là trụ
cột kịch đoàn - Trì Quy sama. Ngày nắng cậu hẳn là không xa lạ đi.”
Tô Nhiên cảm thấy nếu hiện tại trên mặt đất có cái lỗ, mình
nhất định không chút do dự chui vào.
Nếu lúc ban đầu chỉ đơn thuần là fan hâm mộ gặp mặt thần tượng,
có lẽ còn có thể lấy hết dũng khí miễn cưỡng mỉm cười chào hỏi,
nói ‘Xin chào tôi là Ngày nắng, thật sự rất thích kịch anh phối’ a
vân vân các thứ, nhưng hôm nay...
Thời điểm biết đối phương đã sắp hai mươi tuổi, quả thật cảm
thấy có chút không thể tin được, rõ ràng nhìn qua hoặc nghe qua đều
là bộ dáng của một đứa trẻ, thấy thế nào cũng không giống một sinh
viên chỉ kém mình ba tuổi.
“Xin chào Ngày nắng. Đại danh nghe tiếng... đã lâu, như sấm bên
tai.” Thời điểm vươn tay, Trì Quy không khỏi cười cười nói. Quả nhiên
thấy đối phương bộ dạng vì khiếp sợ mà theo bản năng ngẩng đầu nhìn
mình.
“... ” Đại thần anh có phải hay không đã làm sinh viên ngành kỹ
thuật thật lâu nên đối với ngữ văn không thường tiếp xúc, tuy rằng tôi
khẳng định sẽ không khinh thường anh, bất quá ý tứ của cái câu trên
kỳ thật... hẳn là tôi dùng có vẻ thích hợp hơn một chút a. Tiểu Tô
Nhiên không phát hiện bản thân đang yên lặng nói xấu đại thần.
“Được rồi, đừng đứng ở chỗ này, ông không thấy ông ở đây rất rêu
rao sao. Đi thôi, chúng ta tìm chỗ ăn cơm đi. Ngày nắng chắc là đói
chết rồi nhỉ?”
“Được. Cũng không sao, ở trên xe đã ăn một ít bánh mì.”
Giống như đang chờ cậu lên tiếng, Trì Quy đại thần rất nhanh buông
vật trong tay ra, sau đó ngẩng đầu nhìn hướng người bên cạnh.
“Di động của anh... hình như reo thật lâu.”
“... Ừ, cám ơn.”
Đại thần nhìn tin nhắn trong di động được gởi từ người nào đó,
không tự giác nhíu nhíu mày, cảm thấy có một chút phiền não.
[A cửu: Kính nhờ, bà đây để lại không gian cho các người, ông nha
sao lại không nói gì a. Xem tạp chí xem em gái ông a! Ông không nói cậu
ấy không nói, hai người không là bắp cải cũng là củ cải hả! Nói
mau!]
Trì Quy cuối cùng buông tha cho ý niệm bắt đối phương mở miệng
trước.
“C thị cách đây rất xa phải không? Ngày nắng.”
“Làm sao anh biết tôii ở C thị?” bộ dáng đột nhiên giật mình xoay
đầu lại nhìn mình làm cho đại thần thực vừa lòng mà khẽ cười
cười.
“Umh, tôi không phải đã nói rồi sao, danh tiếng nghe đã lâu, như sấm
bên tai.”
“... Cái này, hẳn là tôi nói mới đúng.” Đem mặt nghiêng đi nơi
khác, nhỏ giọng than thở một câu.
“Tôi nói Trì Quy ông sẽ không thực sự động tâm đi?”
“Cô suy nghĩ nhiều quá.” Động tâm cái gì, hiện tại vẫn chưa nói
tới. Bất quá, Trì Quy ngẩng đầu nhìn người đang vô cùng cẩn thận
bưng đồ uống trở về, hơi hơi cong cong khóe miệng, người như vậy, thật
sự là rất khó làm cho người khác không sinh ra cảm tình đi.
“Thật ngại a, lúc nãy không tìm được chỗ để cà phê. Cái kia, Trì
Quy đại thần cà phê của anh, còn đây là hồng trà của A cửu.” Có
chút ngượng ngùng mà để khay đựng xuống bàn, Tô Nhiên một bên đưa đồ
uống cho hai người vừa nói.
“Quý Hàng.”
“Sao?”
“Tên tôi gọi là Quý Hàng, cậu có thể gọi tên tự hoặc là Quý ca,
đương nhiên cũng có thể gọi Trì Quy. Nhưng là, có thể hay không bỏ đi
hai chữ đại thần, tôi so với cậu không lớn hơn mấy tuổi. Gọi như vậy
nghe áp lực thật lớn.”
“Thực xin lỗi thực xin lỗi, tôi theo thói quen kêu như vậy cho nên
liền... ”
“A a a a a thời khắc trọng quan trọng như vậy di động của tôi như
thế nào lại vô dụng đến mức không quay lại được chứ a a a a, đáng
chết đáng chết, trái tim nhỏ bé của tôi a. Cái kia, hai người có thể
hay không làm lại một lần nữa, tôi liền quay lại, làm ơn đi?”
“Vừa rồi không phải lớn tiếng kêu đói bụng sao, mau ăn cái gì đi.
Thịt nướng nguội hương vị không ngon.”
“... Trì Quy tôi thề ông cái kia thêm đoạn H đã định rồi!” Cửu cô
nương hung hăng cắn một ngụm thịt nướng, hùng hổ tuyên bố.