[A Cửu]: 凸!! Trì Quy ông giỏi! Còn dám
không trả lời!! Ông nha đắc tội ta không chỉ một hai ngày, tôi đây tặng
ông một ngón tay giữa!!
[Trì Quy]: ...
[A Cửu]: ╭(╯^╰)╮Hối
hận quá muộn, hừ. Bà đây không tha thứ cho ông, nói lầm bầm. Ai cho ông
tư hữu ngốc ngốc, ai cho ông không chịu chia sẻ!
[Trì Quy]: Nếu không tha
thứ coi như xong, vốn định hôm nào mời cô đi ăn bữa cơm xem như đáp tạ,
nhưng xem ra cô cũng không cần.
[A Cửu]: !!! Trì Quy đại
thần!!! Cần!! Cần!! Tôi rất cần!! Cầu ăn cơm cầu chia sẻ van cầu a!!
Khi nào ở đâu, ông sẽ mang tiểu ngốc theo sao!! Gào khóc, tôi có thể
trông chờ buổi hẹn hò ngọt ngào chói mù hai mắt tôi không? Mắt long
lanh.
[Trì Quy]: Đổ mồ hôi.
Cậu ấy không tiện đến đây, lần này vẫn là quên đi. Chỉ hai người
chúng ta thôi.
[A Cửu]: Được rồi tôi
chỉ là nói vậy thôi.
[Trì Quy]: Ừ. Vậy khi
nào chọn thời gian đi, tôi đến tìm cô.
[Trì Quy]: Đổ mồ hôi.
Nếu tôi nhớ không lầm, mới vừa rồi mắng tôi hình như cũng là cô.
[A Cửu]: =v= Nhớ lầm nhớ
lầm rồi. Ai da, Trì Quy đầu óc ông thật không tốt a. =v= Được rồi
được rồi, người ta phải đi phối âm. Chux-moa =3=.
[Trì Quy]: ...
Hai người gặp mặt đã là
nửa tháng sau, trong lúc Trì Quy gia tăng tốc độ để thu xong âm thô của
những vở kịch còn chậm trễ lúc trước, cũng xem như trong thời gian
ngắn hoàn thành xong nhiệm vụ còn nợ lại.
“Gào khóc tiều Trì ông
càng ngày càng suất a, chẳng lẽ đây gọi là tình yêu là sản phẩm
chăm sóc sắc đẹp tốt nhất trong truyền thuyết sao!! Kêu gào!!” Vừa
thấy mặt, A Cửu liền bắt đầu không để ý đến hình tượng mà gào to.
Trì Quy đối với phản
ứng của cô chỉ là không tiếng động cười nhẹ.
“Ê.”
“Sao?”
“Ông tương lai tính thế
nào? Nếu xác định, hẳn là, ừ, lo lắng đến tương lai đi. Dù sao hai
người cũng không ở cùng một chỗ.”
“Tôi nghĩ qua rồi, Tiểu
Nhiên vốn ở C thị, nếu em ấy muốn ở lại đó, chờ tôi tốt nghiệp
nghiên cứu sinh thì đến đó cùng em ấy, nếu em ấy không muốn, vậy hai
người đến nơi khác cũng tốt.” Vô luận như thế nào, đều cùng một
chỗ.
“Vậy người trong nhà ông
thì sao? Bọn họ sẽ đồng ý chứ?”
“Chuyện này cũng không
tính là vấn đề quá lớn. Dù sao trong nhà tôi cũng không phải con trai
độc nhất, tương lai công ty để anh hai xử lý là được, tôi vốn cũng
muốn tự mình làm việc. Ba mẹ ở phương diện này thật ra cũng luôn tôn
trọng sự lựa chọn của tôi.”
“Ừ. Hai người có thể như
vậy thì tốt rồi. Hắc hắc, nếu hai người về sau đến C thị, vậy tôi
liền thường xuyên đến chỗ nhà các người chơi.”
“Luôn luôn hoan nghênh.”
“Đúng rồi, Trì Quy, vậy
hai người các người gặp mặt gì đó thì.” lo lắng về vấn đề khoảng
cách, Cửu cô nương nhíu nhíu mày, hỏi.
“Thật khoa trương. Mặc dù
có chút vất vả, nhưng so với việc thật lâu không được gặp mặt, vẫn
tốt hơn rất nhiều.”
“Ừ, hơn nữa hai người có
thể dùng video call các thứ, cũng không quá khó khăn ha. Đi con đường
hạnh phúc của các người, để cho người khác ngưỡng mộ ghen tị hận đi
thôi!!!”
“Ừ. Tôi sẽ cố gắng.”
“Trời ạ, phải chói mù
mắt chó của tôi rồi, có cần phải có biểu tình cưng chiều chìm đắm
ôn nhu như thế không a, nhớ tới người nào đó cũng đừng có không kiêng
nể gì cả như vậy chứ!!” Ai đó nhịn không được gào rú.
“... ”
Ừm, nếu cái người đang
lên cơn mất lý trí tên gọi Cửu cô nương nào đó có thể bình tĩnh một
chút, nói không chừng còn có thể thấy một sự kiện trăm năm khó gặp,
giờ phút này có một vị đại thần trên mặt nhợt nhạt đỏ ửng.