Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy

Chương 10: 10: Ngã Xuống Nước




Tiểu thư người đi chậm thôi ạ - Nguyệt nhi nhanh chóng đuổi theo
E nói hoàng đế cổ đại này trông như thế nào nhỉ?
E cũng không biết nữa
Ta tưởng e là người đc ông ngoại ta tin tưởng chắc cũng gặp qua người rồi chứ.
Nguyệt nhi lắc đầu
Ta xem phim thấy hoàng đế ngày xưa vừa già, vừa ấu nhiều vợ hoang *** vô độ
Xem phim????
haiz Ta nói e ko hiểu gì đâu cứ cho là ta nói nhảm đi
E nghe nói Hoàng thượng là một người anh minh, tuấn tú bất phàm lại được lòng nhân dân.

Đến hiện tại chưa lập phi tử nào.
Tất cả chỉ là lời đồn còn nha hoàn thông phòng thì sao.

Ta không tin
Cái đấy thì e không biết.
Nàng đi đến cây cầu.

Cả người dựa vào thành cầu.

Vẻ mặt trầm ngâm.

Đôi lúc có những cơn gió thổi ngang qua.

Trông nàng tựa như nàng tiên bước ra từ tranh vẽ.

( Không biết ta là ai.

Phù dung sớm nở tối tàn, trọng nam khinh nữ luôn ăn sâu vào gốc rễ thời này.

Liệu ta có đủ sức chống lại không? Liệu tình yêu của ta có do ta quyết định)
Tiểu thư ngoài này lạnh người nên khoác thêm áo

Ừ.

Nguyệt nhi e theo ông ta từ lúc nào rồi
Dạ từ lúc còn bé ạ.

Lúc đó cha mẹ e đều mất cả.

E được Quốc sư cưu mang cho ngưòi dạy dỗ.
Xin lỗi ta không biết đã chạm vào nỗi đau của e
Không sao cả.

Mặc dù tiếp xúc rất ít với người nhưng người là người tốt.

Người không giống ngưòi khác coi mạng người là cỏ rác không phân biệt thân phận.

Luôn coi e là muội muội.
Ở một góc khác.

Đó là Hoàng thượng Đoan Minh Vương khoác trên mình y phục bình thường.

Bỏ qua chiếc áo bào thường ngày.

Phiêu dật, tay cầm chiếc quạt.

Đã biết bao người mong ngóng được hoàng thượng để mắt không kém Đoan Minh Triệt.
Hoàng thượng người nên vào trong thôi.
Ta muốn đi dạo bên ngoài.
Vậy còn sinh thần vương gia ạ
Hoàng thượng liếc nhìn Tiểu Thuận Tử.

Hắn biết điều ngậm miệng đi theo.

Chợt Hoàng thượng dừng lại.

Tiểu Thuận Tử đâm vào lưng: Ngươi nhìn xem kia là tiểu thư phủ nào.
Nô tài không biết ạ
Nuôi ngươi đúng là tốn cơm
Cô ta cũng thật giỏi thấy người còn không hành lễ lại còn quay lưng với người
( Tại sao khi ta nhìn thấy nàng ấy lại rất quen thuộc nhỉ) Tiểu Thuận Tử chút nữa không được để lộ thân phận ta.

Hãy gọi ta là công tử
Vâng Nô tài tuân lệnh.

Từ từ - Hoàng thượng Đoan Minh Vương kéo Tiểu Thuận Tử vào góc.

Có người đang đến
Tỉ tỉ Người đi đâu để muội tìm mãi - Minh Nguyệt đi gần đến
Cô ta lại định dở trò gì nữa không biết: Có việc gì sao tiểu thư
Tỉ tỉ muôi chỉ là.....!Thấy người của Đoan Minh Triệt đang đi tìm nàng , Minh Nguyệt giả vờ lấy tay của Băng ủn mình ngã xuống cầu
Nàng nhanh trí kéo cô ta lại để mình ngã xuống.

Nguyệt nhi : Có ai không cứu tiểu thư người ngã xuống nước rồi.

Minh Nguyệt tiểu thư ta không ngờ người lại độc ác đến thế lại đẩy tiểu thư ta ngã xuống hồ.


Thân thể tiểu thư yếu ớt xảy ra mệnh hệ gì người có thể chịu tội được không.
Hoàng thượng nô tài nhiều chuyện tại sao người chỉ đứng nhìn mà không cứu.

Chẳng phải người rất quan tâm cô ta sao.
Cô ta là người thông minh sẽ không chết được.

Không ngờ lòng dạ đàn bà độc ác đến vậy chà đạp lên nhau mà sống.
Trong sảnh
Ngươi nói gì.

Thiên Băng ngã xuống nước:
Thiên Băng chờ ta.

Ta nhất định không để nàng xảy ra chuyện gì.
Tất cả mọi người trong yến tiệc náo loạn.

Mọi ngưòi thì thầm to nhỏ.

Có người hả hê mong cô ta chết đuối.
Đoan Minh Vương gia không chần chừ nhảy xuống nước cứu Thiên Băng.

Ôm lấy nàng như sợ mất vật quý giá.( Ta chưa bao giờ thấy vương gia lại xem trọng một người như thế.

Xem ra đã biết ai là vương phi rồi ): Băng nhi tỉnh dậy.

Hắn vỗ mặt nàng, sợ hãi.

Cuối cùng dùng nội lực ép nước ra ngoài
Ặc nước cuối cùng ra Băng tỉnh dậy.
Tiểu thư người tỉnh rồi - Nguyệt nhi khuôn mặt lo lắng
Giọng Vương gia dữ dằn: Nguyệt nhi ngươi hãy nói cho ta biết đã xảy ra chuyện gì.

Quốc sư có việc nên đi trước dặn ta chăm sóc tiểu thư cẩn thận.

Tối ngày mai qua đón.

Nếu tiểu thư ngươi xảy ra mệnh hệ gì ta biết ăn nói sao?
Tiểu thư...!Vương gia nô tì không chăm sóc tiểu thư tốt.


Minh Nguyệt tiểu thư trượt chân ngã xuống nước.

Tiểu thư vì muốn bảo vệ nên kéo Minh Nguyệt tiểu thư lại để mình ngã xuống.
Ồ vậy sao.

Thiên Băng tiểu thư người lại sao lại làm việc ngu xuẩn vậy chứ.

Cứu được Tiểu thư Minh Nguyệt bản thân gặp nguy hiểm lại không biết bơi suýt tí nữa mất mạng có đáng không?
Hu hu Vương gia nói đúng tỉ tỉ người xảy ra mệnh hệ gì làm sao ta dám sống nữa.

Lúc đấy người không nên cứu ta.
( Ngươi nghĩ ta ngu xuẩn vậy.

Chỉ khi năm chắc mọi việc trong tay ta mới làm.

Hi sinh một tí những bù lại ta khiến cho mọi người hiềm khích thì việc này đáng)
Tiểu thư Minh Nguyệt cứu một mạng ngưòi như xây bảy tòa tháp.

Người không cần áy náy
Vương gia hôm nay tiểu nữ lại làm phiền người.

Ơn cứu mạng của ngưòi ta sẽ khắc cốt ghi tâm.

Nếu việc ta có thể làm sẽ giúp người hết sức có thể
( Đến bây giờ nàng vẫn nhận ra tình cảm của ta sao.

Ta yêu nàng, yêu từ cái nhìn đầu tiên, từ hành động nhỏ cử chỉ.......)
Tác giả: kiếp nam phụ thật si tình mọi người đoán xem anh này liệu có được hạnh phúc không hay bị ngược tơi tả
Khán giả: Là do chính cô viết chứ còn ai :)))).



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.