Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 10: Bỏ lỡ nhau rồi



Editor: AmiLee

Làm tốt thủ tục xong, Baker còn giải thích cho Kỷ Dao một phen: "Không phải mỗi người Alpha đều thích ở hình người cùng thú hình đổi lấy đổi đi, đặc biệt ở thành phố lớn dân cư cùng kiến trúc dày đặc như thế.

Rất nhiều người sẽ cảm thấy hình dạng thú hoạt động không có tiện hoặc là chính mình không phải chủng tộc lý tưởng mà bài xích biến hình, không cần phải nói ngày thường đều lấy hình dạng nhân loại sinh hoạt. Cháu chỉ cần cẩn thận một chút chính mình đừng nói lỡ miệng, là sẽ không xảy ra vấn đề quá lớn."

Kỷ Dao cảm kích nói: "Dạ, cảm ơn bác."

Lúc sau cậu chuyển cho bà Emma ngàn điểm tín dụng, vì để tỏ lòng biết ơn bà trong khoảng thời gian này đã cưu mang cậu.

Bà cụ nguyên bản không cần, lại không lay chuyển được Kỷ Dao kiên trì, đành phải nhận lấy.

Nghe nói Kỷ Dao phải rời khỏi thôn Thải Hồng, người trong thôn đều tới tiễn đưa, bà Emma đặc biệt luyến tiếc.

Bất quá bà cụ không nói gì về việc giữ lại, người trẻ tuổi đều sẽ hướng tới đất trời rộng lớn bên ngoài, miễn cưỡng lưu lại là vô nghĩa.

Bởi vậy ngược lại cổ vũ Kỷ Dao một phen, cuối cùng còn nói: "Cậu bé, về sau cháu muốn trở về bất cứ lúc nào đều có thể trở về, bà lão này vĩnh viễn chào đón cháu."

Kỷ Dao rất cảm động, cho bà Emma một cái ôm lớn.

Sáng sớm hôm sau, Kỷ Dao xuất phát, mang theo tài khoản còn dư lại một ngàn điểm tín dụng, vác một chiếc ba lô đơn giản, bên trong hai bộ quần áo để thay đổi, vảy rồng thì đặt ở trong túi.

Ngồi trên một chiếc xe buýt không người lái đường dài, rời khỏi thôn Thải Hồng, đi hướng tám trăm km bên ngoài khu M05 thủ phủ thành phố Z.

Chiếc xe buýt không người này là dựa theo hệ thống thông minh thiết lập trước để di chuyển, vận tốc hai trăm km/h, ven đường chỉ ở mấy cái trạm dừng chân lớn mới ngừng lại.

Vé xe hai trăm sáu mươi điểm tín dụng. Kỷ Dao ở trên vòng tay trả phí tự động, tài khoản bốn số thoáng chốc ít đi một số, nhìn đến lòng cậu lại xót một chút.

Khi hành trình quá nửa, xe lại đột nhiên phát âm thanh từ bộ khuếch đại vang lên một giọng nữ điện tử: "Các vị hành khách, thực xin lỗi, phía trước có đoàn xe chính phủ đi tới, xe này cần sang bên tạm dừng, mất khoảng ba phút."

Sau đó xe buýt ngừng lại ở một trạm dừng tạm thời bên ven đường.

"Mẹ kiếp, cái gì mà đoàn xe của chính phủ, ai làm quan mà ghê gớm như vậy, lại phải chuyên môn nhường đường cho gã?"

"Thị trưởng thành phố Z đi làm sao?"

"Anh bạn nói Powell? Tên kia không có bản lĩnh gì, luôn luôn hảo đại hỉ công*, còn hoành hành ngang ngược như thế! Tôi hôm nay cùng khách hàng hẹn nói chuyện, nếu là tôi đến muộn liền phải đến trước mặt gã khiếu nại!"

*Hảo đại hỉ công: Thích làm lớn thích công to

Trên xe vài hành khách một bên oán giận một bên sôi nổi hướng ngoài cửa sổ xe nhìn xung quanh.

Kỷ Dao đi theo hướng ra ngoài nhìn lại, thì thấy một hàng đoàn xe thật dài đang tiến đến.

Đằng trước xếp thành hình dạng mũi tên là hai hàng xe cảnh sát đi đầu, ở giữa một chiếc xe hơi nhỏ màu đen cao cấp.

Phía sau mười chiếc xe công vụ áp trận, khí thế này là kia trước khi xuyên qua chỉ gặp qua ở trong TV trên nghi thức duyệt binh.

Trên xe buýt không người lái các hành khách cũng đều bị chấn kinh rồi, lại lần nữa mồm năm miệng mười kinh hô lên.

"Con mẹ nó, đây phô trương cũng quá lớn đi!"

"Đây khẳng định không phải là Powell, cấp bậc của gã còn không đủ trình độ có loại phô trương này, trừ phi gã muốn tạo phản!"

"Ai nha tôi nhớ ra rồi! Trên mạng có tin tức nói Bệ hạ hôm nay muốn từ thành phố Z đi thành phố X thị sát, đoạn quốc lộ này nhất định phải đi qua nha!"

"Đúng rồi, trên chiếc xe hơi nhỏ ngồi nhất định chính là Đại Đế!"

"A a a a có thể cùng Bệ hạ ở trên con đường trải qua thật là quá vinh hạnh!"

"Chết tiệt! Kính cửa sổ quá tối nên nhìn không thấy cái gì bên trong!"

Chiếc xe buýt thoáng chốc sôi trào lên, có một cô gái thậm chí mở ra cửa sổ xe hét lên: "Bệ hạ tôi yêu ngài! Tôi vĩnh viễn ủng hộ ngài!"

Đương nhiên, lời tỏ tình của cô gái không được đáp lại, đoàn xe nhanh chóng chạy qua.

Xe buýt không người lái cũng một lần nữa khởi động, tiếp tục chạy về phía trước, trong xe một nhóm người còn giống như vịt duỗi cổ sau ra xem.

Kỷ Dao không khỏi có chút buồn cười, người tinh cầu Alpha thật là toàn dân đuổi theo Đại đế.

Trong xe hơi nhỏ màu đen, Louis đột nhiên cảm thấy tim mình nhói lên, không nhịn được mà quay đầu hướng ngoài cửa sổ xe nhìn lại.

Bên ngoài cũng không có gì đặc biệt, chỉ là vừa rồi đi qua một chiếc buýt ở ven đường tạm thời ngừng lại mà thôi.

Ngồi ở đối diện anh Brandon lập tức hỏi: "Bệ hạ, có chuyện gì vậy?"

"Không có gì."

Louis thu hồi tầm mắt: "Sự tình kêu ông làm cũng không có tiến triển gì sao?"

Brandon mặt đầy xấu hổ: "Xin lỗi Bệ hạ, tạm thời còn không có, là thần hành sự bất lực!"

Louis giữa mày nhíu lại, bất quá cũng không có tức giận.

Rốt cuộc chuyện này không thể gióng trống khua chiêng mà công khai, nếu không sẽ bị người dụng tâm kín đáo lấy tới viết báo.

Cho nên việc tìm người có tồn tại khó khăn nhất định, không thể hoàn toàn trách cứ thuộc hạ.

Brandon trong lòng âm thầm thở dài nhẹ nhõm một hơi, Bệ hạ từ sau khi giải tỏa trở về tính tình có chuyển biến rất tốt đẹp, nếu ở trước kia mình nói không chừng sẽ bị ném từ cửa sổ xe ra ngoài.

Ông tại sao lại không muốn tìm được ý trung nhân của Bệ hạ sớm một chút chứ, như vậy anh tốt, tôi tốt, mọi người đều tốt.

Chỉ là ngày đó kích động lỡ miệng đáp ứng sẽ mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, nhưng mà chân chính làm mới phát hiện so với ông nghĩ còn muốn khó hơn rất nhiều.

Ngày đó Louis giao phó qua, Brandon trước tiên ở trên trang web cục quản lý hộ tịch Đế Quốc tiến hành tìm kiếm.

Chính là toàn bộ khu M05 trong gần năm mươi triệu dân cư cũng không có một người tên "A Dao", có thể thấy được đây là cái nhũ danh không phải tên chính thức, hoặc Bệ hạ lúc ấy nghe nhầm.

Đây chỉ là suy đoán cá nhân của Brandon, không thể chứng thực, cho nên chỉ có thể dựa theo miêu tả đặc điểm ngoại hình mà Louis mô tả để tìm kiếm.

Vùng An Sơn có rất nhiều thiếu niên tóc đen, mắt đen, cao khoảng 175cm, có chút là trời sinh, có người là nhuộm màu tóc đeo kính áp tròng.

Nếu kiểm tra từng người một thì yêu cầu lượng lớn nhân lực, ngắn ngủn một tuần không có biện pháp hoàn thành.

Nếu vị ý trung nhân kia của Bệ hạ trong khoảng thời gian này đem đầu tóc cùng đồng tử của mình đổi thành khuôn mặt nhan sắc khác thì làm sao bây giờ?

Hơn nữa diện mạo xấu đẹp cũng là cái sự tình rất quan trọng, ngươi cảm thấy diện mạo như thần tiên, nói không chừng ở trong mắt những người khác khó coi giống như người nguyên thủy chưa tiến hóa, điều này cũng tăng lớn khó khăn tìm người.

Bất quá Brandon không dám oán giận, nghĩ tới nghĩ lui một phen sau cẩn thận mà xin chỉ thị:

"Bệ hạ, ngài có thể vẽ một bức tranh chân dung không? Như vậy đối chiếu lên tìm hiệu quả sẽ cao hơn một chút."

"Được."

Louis gật đầu đồng ý, rồi mở ra phần mềm vẽ trong vòng tay, một bút lại một bút nghiêm túc mà vẽ lên.

Vẻ ngoài điển trai và tập trung khiến Brandon nhìn đến không tự chủ được ngừng thở, sợ mình thở dốc âm thanh lớn sẽ quấy nhiễu Đại Đế sáng tác.

Mười phút sau.

Brandon: "..."

Đây là đôi mắt to tròn sáng ngời giống chuông đồng, cái miệng lớn gần như đến bên tai.. Bệ hạ, ngài chắc chắn chính mình vẽ không phải là tinh tinh chứ?

Đáng thương cho người hầu cận không dám phê bình kỹ thuật vẽ tranh của Bệ hạ, càng không dám nghi ngờ thẩm mỹ của ngài, chỉ có thể cười gượng nịnh nót nói: "Tranh đẹp quá, thật là thiếu niên đẹp trai!"

Louis khóe miệng nhếch lên một độ cung rất nhỏ.

Brandon tiếp theo nhắc nhở nói: "Bệ hạ, ngài đã ở khu M05 dừng lại hai mươi ngày, vượt qua lịch trình kế hoạch năm ngày, Đế Đô ở bên kia đang thúc giục."

Louis bên môi ý cười hơi cong lướt qua, nhíu nhíu giữa mày: "Ta hiểu rồi, hôm nay đi thành phố X, chậm nhất buổi chiều ngày mốt trở về. Ông lại nhiều phái thêm người, mở rộng phạm vi tìm kiếm."

Anh vốn định đem người tìm được rồi lại cùng nhau trở về Đế Đô, hiện tại xem ra chỉ sợ không thể thuận lợi, hy vọng bức vẽ có thể đem đến một ít tác dụng.

"Vâng, thần lập tức an bài!"

* * *

Một giờ sau, trấn trưởng của thị trấn Bạch Vân cùng đi một quan hộ tịch của thành phố Z phái tới cùng nhau đi vào thôn Thải Hồng, tiến hành điều tra dân số.

Thôn trưởng Baker tiếp đãi hai người, từ vòng tay lấy ra hồ sơ của tất cả thôn.

Quan hộ tịch kia vội vàng quét nó ngoài miệng hỏi: "Thôn các người có ai là tóc đen mắt đen không?"

Baker trong đầu tự động hiện ra bộ dáng Kỷ Dao, bởi vì trong thôn chỉ có cậu ấy có dạng này. Ông cũng không nghĩ nhiều, nhấn mở hồ sơ của Kỷ Dao nói: "Có, chính là cậu nhóc này."

Quan hộ tịch nhìn lên, tên gọi Kỷ Dao • Evans, ảnh chụp đến có chút mơ hồ, nhìn ra được là tóc đen mắt đen, bộ dáng cũng tương đối xinh đẹp.

Nhưng mặt với bức vẽ chân dung ở trên phát xuống chênh lệch khá lớn, giống như tùy ý mà hỏi tiếp: "Vậy cậu ta có thể hóa thú không?"

Baker tức khắc trong lòng căng thẳng, như thế nào trùng hợp hỏi đến vấn đề này, là nhằm vào Kỷ Dao sao?

Chính là Kỷ Dao mới tới hơn nửa tháng, trước nay không ra khỏi thôn Thải Hồng, cùng người ngoài không có tiếp xúc qua.

Vị quan chức cấp trên này làm sao có thể hỏi đến cụ thể cậu ấy, chẳng lẽ phát hiện Kỷ Dao thân phận có vấn đề?

Không, hẳn là sẽ không như thế xui xẻo đi, hồ sơ của Kỷ Dao nhìn từ bên ngoài là tìm không ra vấn đề.

Tên quan hộ tịch này phỏng chừng chỉ là đi ngang qua hiện trường mà thôi, nếu ông đúng tình hình thực tế trả lời, vậy sẽ bại lộ chuyện mình vì việc tư mà làm rối kỉ cương làm giả hồ sơ, cho nên không thể nói.

Baker lấy lại bình tĩnh, đáp: "Đương nhiên là có, hồ sơ ghi chú rõ, cậu nhóc nguyên hình là thỏ tai cụp, có vấn đề gì sao?"

"Phải không, có thể đem cậu ấy tới để tôi gặp không?"

"Xin lỗi, cậu nhóc này sáng sớm ngồi xe đi thành phố Z, hiện tại không ở trong thôn."

"Ồ, vậy sao."

Quan hộ tịch hơi tiếc nuối mà nhún nhún vai.

Trấn trưởng đột nhiên chen vào nói: "Baker, thôn các người khi nào có người tóc đen mắt đen, tôi trước kia như thế nào chưa thấy qua?"

Baker trong lòng có điểm bồn chồn, hàm hồ nói: "Ngài lúc trước có khả năng không có đụng tới cậu ấy, cậu nhóc này là từ bên ngoài lưu lạc lại đây, bà Emma trong thôn chúng tôi thấy cậu ấy đáng thương, nên nhận nuôi."

Trấn trưởng cũng chính là thuận miệng hỏi thôi, nghe ông như thế giải thích liền lại không dây dưa chuyện này, hỏi mấy cái vấn đề đơn giản liền cùng nhân viên hộ tịch thành phố Z rời đi.

Thành công lừa dối qua quan, Baker thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.