Ai Thấy Con Rồng Của Tôi Đâu Không

Chương 56: Cậu có chồng không phải vợ sao?



Editor: AmiLee

Kỷ Dao tò mò hỏi:

"Bé con nhà các anh bao lớn rồi? Bao giờ có thể hóa thành hình người?"

Thằn lằn cha nói:

"Một tháng, phỏng chừng còn gần nửa tháng nữa. Bé con nhà cậu thì sao?"

Kỷ Dao nói:

"Bé con nhà tôi mới sinh nửa tháng, cụ thể bao giờ có thể hóa hình tôi cũng không rõ ràng lắm, bác sĩ nói đại khái khoảng một tháng đi."

"Vậy rất nhanh nha, là chủng tộc gì vậy?"

Kỷ Dao đang nghĩ xem bịa cái chủng loại gì thì thích hợp, bé rồng trong xe đẩy đã kiềm chế không được động đậy, lộ ra một chiếc cánh đen tuyền.

Thằn lằn cha lập tức nói:

"Ồ, hóa ra là bé dơi, thoạt nhìn cái đầu không nhỏ đâu, nuôi đến khá tốt!"

Kỷ Dao:

".. Đúng vậy, cảm ơn."

"Pi!" Bé rồng dường như không vui, muốn đem cái đuôi nhọn cũng vươn ra, chứng minh mình không phải con dơi.

Kỷ Dao nhanh chóng luống cuống chân tay nhét vào xe đẩy, thấp giọng nói:

"A Huyền, không được nghịch ngợm, nếu không chúng ta chỉ có thể lập tức rời khỏi nơi này."

Lúc này cậu nhóc mới chịu an phận.

Lúc này, Louis cầm một chiếc túi giấy và hai ly trà sữa trở về, thấy thế hỏi:

"Bảo bối, xảy ra chuyện gì?"

Kỷ Dao tiếp nhận trà sữa nói:

"Không có gì, em và con đang đùa giỡn."

Thằn lằn cha nghe được hai người nói chuyện, không khỏi ngoài ý muốn nói:

"Cậu có chồng không phải vợ sao?"

".. Đúng vậy."

Kỷ Dao xấu hổ nhưng không mất lễ phép nói.

"À, khá tốt khá tốt."

Thằn lằn cha cũng hơi cứng đờ nói, sau đó đồng tình mà liếc mắt nhìn xe đẩy có màn che chỉ một ấu tể "Bé dơi" cô đơn.

Kỷ Dao biết đối phương đang hiểu lầm, vừa rồi còn cổ vũ mình và vợ cùng nhau nỗ lực sinh một ấu tể, bây giờ phát hiện hai người đều là đàn ông, hơn phân nửa sẽ nghĩ tổ hợp gia đình cậu khẳng định sinh không được.

Không có biện pháp, cậu cũng không muốn giải thích, chỉ có thể đâm lao phải theo lao.

Louis không biết tiền căn như thế nào cũng thuận thế đem Kỷ Dao ôm lại, khá đắc ý nói:

"Cảm ơn, là rất tốt."

Thằn lằn mẹ ở phía trước chăm sóc bốn ấu tể, bây giờ mới nhìn Kỷ Dao, lại nhìn nhìn Louis, có chút nghi hoặc nói:

"Mà sao tôi lại cảm thấy chồng chồng hai người nhìn qua có hơi quen mắt vậy nhỉ?"

Nếu tiếp tục nói nữa rất có thể sẽ bị người ta nhận ra, Kỷ Dao vội nói:

"Hai chúng tôi lớn lên có khả năng khá bình thường đi. Hai vị hẹn gặp lại, chúng tôi muốn về nhà trước."

Nói xong cho Louis một cái ánh mắt, Đại đế lần này ngầm hiểu, đẩy bé rồng và Kỷ Dao cùng nhau rời khỏi khu nghỉ ngơi.

Chờ sau khi hai người rời đi, thằn lằn mẹ càng thêm hoài nghi, kéo kéo tay áo chồng nói:

"Này, anh không cảm thấy đôi chồng chồng kia rất quen sao? Tuy rằng đều mang mũ thấy không rõ khuôn mặt lắm, nhưng khí chất đều rất xuất sắc, cảm giác lớn lên đều rất tuấn tú, một chút cũng không giống bình thường, lại còn có mang theo một ấu tể.."

"Ừm rồi còn gì nữa? Em sẽ không cho rằng hai người bọn họ giống hoàng đế và hoàng hậu đó chứ? Sao mà trùng hợp như vậy được chứ? Anh cũng rất tuấn tú nha!"

Thằn lằn cha vừa nghe vợ mình khen người đàn ông khác thì hơi ghen tị nói:

"Còn có, hai người bọn họ đẩy là ấu tể dơi, lại không phải là ấu tể rồng!"

"Phải không? Vậy được rồi, xem ra là em đã nhìn lầm.."

Đi xa hơn mười mét rồi, Louis giống như lơ đãng mà quay đầu lại nhìn thoáng qua.

Kỷ Dao hỏi:

"Có chuyện gì sao?"

Louis mịt mờ nói:

"Nhà bọn họ có bốn ấu tể nha, thật là lợi hại."

Kỷ Dao trong lòng hơi ê ẩm, chỉ có thể cố ý làm bộ nghe không hiểu nói:

"Nhà của chúng ta chỉ có một mình A Huyền cũng rất tuyệt mà."

Bé rồng ở trong xe đẩy bị điểm danh lập tức đáp lại ba ba đang khen ngợi mình: "Pi pi!"

Vấn đề này không thể hàm hồ, Louis lập tức đi theo phụ họa:

"Đương nhiên, hai chúng ta sinh con đó là cần thiết."

Anh cũng biết loại sự tình sinh con này không thể miễn cưỡng, vốn dĩ cho rằng bản thân sẽ cô độc suốt quãng đời còn lại, trở thành con rồng cuối cùng trên tinh cầu Alpha.

Hiện tại chẳng những có Kỷ Dao là bạn đời mình yêu, lại còn có Osborne tuy rằng có hơi nghịch ngợm một chút nhưng cũng vô cùng đáng yêu, anh còn có cái gì không thỏa mãn!

Cứ suy nghĩ như thế trên đường về đem chuyện sinh con bỏ qua một bên, từ trong túi giấy lấy một viên bạch tuộc nhỏ đút cho Kỷ Dao, ngược lại hỏi:

"Bảo bối, em còn muốn ăn món nào khác nữa không?"

Kỷ Dao ăn xong viên bạch tuộc trên tay anh, nóng lòng muốn thử nói:

"Không được, em phải về nhà nghiên cứu một chút thông báo tuyển dụng nhân viên!"

Louis: "..."

Thật là cảnh đời đổi dời, mị lực của đồ ăn so ra còn kém công việc, vất vả lắm mới được đi ra ngoài hẹn hò đã phải kết thúc sớm.

Bé rồng: "Pi!"

Louis: "Con cũng muốn ăn sao? Không được, thêm hai năm nữa lại nói."

Bé rồng: "Ô ô.."

Kỷ Dao cười nói:

"Bé con ngoan kiên trì một chút nha, Conrad nói chờ con đầy tháng là có thể bắt đầu ăn thịt rồi."

Bé rồng lập tức kích động lên, dùng giọng sữa của mình gào một tiếng kéo dài: "A oa a --!"

* * *

Sau khi trở lại hoàng cung, Kỷ Dao đầu tiên là tìm hiểu một chút tài liệu, sau đó lên siêu A tuyên bố thông báo tuyển dụng nhân sự.

Kỷ Dao không xa xôi:

【 Công viên thiên đường thú cưng Hoàng Gia đã hoàn thành, mấy ngày nữa sẽ khai trương. Bây giờ thông báo tuyển dụng các loại nhân viên làm việc, cụ thể yêu cầu như sau, người có ý muốn làm thì gửi sơ yếu lý lịch đến hòm thư của tôi:



Bởi vì tiệm thú cưng tổng cộng có bốn khu vực, quy mô khá lớn, cho nên Kỷ Dao lên kế hoạch tuyển mười lăm người, hơn nữa thêm những người khác hẳn là cũng đủ rồi.

Kỳ thật muốn giảm đi hai người cậu cảm thấy cũng có thể làm được, nhưng nhất định Louis sẽ không đồng ý, cho nên đem nhân số dư ra một ít.

Cậu đăng điều kiện thông báo tuyển dụng cũng không cao, đối với bằng cấp trên cơ bản không có yêu cầu gì, bởi vì trước khi xuyên qua cậu cũng chỉ là một sinh viên năm 2 mà thôi.

Kinh nghiệm không đủ cũng không sao, có thể vào làm rồi từ từ học sau, quan trọng là phải thực sự yêu thích công việc này, đối với động vật nhỏ phải có đủ kiên nhẫn và yêu thương chúng.

Tham khảo chế độ tiền lương của những tiệm khác ở Đế đô, Kỷ Dao cung cấp đãi ngộ không phải cao nhất, nhưng cũng không tính là thấp, phúc lợi và bảo hiểm nên có cũng không ít.

Bài vừa đăng lên đã được dân mạng hưởng ứng cực kỳ nhiệt liệt, có hơi ngoài dự kiến của Kỷ Dao.

- - A a a a thật tốt quá rốt cuộc chờ đến ngày này!

- - Tôi tôi tôi tôi muốn ứng tuyển! Tôi thích nhất là động vật nhỏ! Vị trí này rất thích hợp với tôi đó!

- - Có thể được làm việc với Hoàng hậu điện hạ thật là quá vinh hạnh rồi, chỉ tiếc nhà tôi cách Đế đô quá xa, nếu không tôi khẳng định cũng muốn ứng tuyển!

- - Chỉ tuyển 15 người thôi sao? Quá ít rồi, có thể khẳng định sẽ có một đống người tranh đoạt bể đầu!

- - Không tám nữa, tôi phải lập tức đi làm sơ yếu lý lịch ngay đây!

- - Haiz, tôi đối với vị trí ứng tuyển không có chút tự tin nào cả, có thể báo danh vị trí quét rác hoặc là canh cửa được không? Tiền lương ít một chút cũng được!

Sau đó người nhận lời mời gửi sơ yếu lý lịch giống như tuyết rơi ùn ùn kéo đến, mới chỉ có nửa ngày thôi mà đã thu được trên mười ngàn bộ hồ sơ, suýt chút nữa đem hòm thư của Kỷ Dao đánh sập.

Đối lập với 15 vị trí, thật sự có thể nói là thiên quân vạn mã qua cầu độc mộc.

Nhiều lý lịch như thế có thể trực tiếp đem Kỷ Dao trôn vùi, không ngủ không nghỉ mấy ngày mấy đêm cũng xem không xong, Louis đương nhiên là không cho phép.

Vì thế phái một đống người thay cậu sàng lọc suốt một ngày, loại bớt những sơ yếu lý lịch không có nhận thức chỉ thuần túy tới xem cho vui, thái độ không đoan chính thích chơi xấu.

Cùng với những người bịa đặt đã từng nuôi thú cưng cũng không quan tâm và không hiểu biết gì về thú cưng chỉ là hướng về tiền lương và đãi ngộ mà tới, đến buổi tối cũng chỉ còn dư lại hai trăm bộ hồ sơ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.