Ái Thượng Nữ Lão Sư

Chương 22: - Trong ngươi cũng có ta



Nếu đáp ứng Cẩn thi hạng nhất, dĩ nhiên là so với bình thời phải cố gắng thêm chút ít, kỳ thi giữa kỳ ngược lại không có bất ngờ, vẫn nằm trong sự khống chế, Cẩn tự nhiên thật cao hứng, mà ta lại vờ như không có gì đặc biệt cả.


Ai, lúc đi học chính là như vậy, rõ ràng là rất khổ cực mới đạt được hạng nhất, rồi lại muốn người khác cảm giác là mình không cố gắng nhiều như thế.


Chủ nhiệm lớp dĩ nhiên là mừng như điên, ở trong lớp nói Chu Minh của bọn ta hội này coi như là hoàn toàn khôi phục trạng thái, mở ra một phong độ mới, giống như hắn còn cao hứng hơn cả ta, nhìn chủ nhiệm lớp như thế, trước kia ta cũng là cảm thấy rất khinh thường, bây giờ lại cảm thấy hắn thật ra thì cũng không phải là dễ dàng cho lắm, quản một lớp lớn như vậy, còn phí sức mà không được cảm ơn.


Sau khi chết quá một lần, thật giống như ta đối xử với sinh mạng tử tế hơn, cảm thấy mỗi người có thể sống cũng không phải dễ dàng, cho nên bất kể là ai, làm chuyện gì, cũng có thể hiểu được.


"Chu ....Chu Minh, ngữ văn lão sư bảo ngươi tới gặp!" Là Cương Thác.


Lúc này mới nhớ lại chuyện đánh nhau của ta với Cương Thác chính là cũng không giải quyết được gì, vật đổi sao dời, không cần phải canh cánh trong lòng!


"Hảo, ta biết, ta lập tức đi, cám ơn!" Có lúc cảm thấy, tôn trọng người khác chính là tôn trọng mình, lễ độ với hắn một chút cũng không tệ.


"Ân....Không khách khí, đúng rồi, ngươi lần thi này rất tốt, thật không tệ !" Cương Thác còn là lắp bắp, rõ ràng cho thấy không có chuyện vẫn cố kiếm chuyện để nói, cũng không có ác ý gì.


"Cứ như vậy đi! Vậy ta đi gặp Ngô lão sư trước!" Không phản đối gì hắn, lúng túng....Tẩu vi thượng sách!


Sau khi vào cửa, vừa lúc Ngô lão sư lại đang cùng Cẩn ngồi tổng kết điểm. Coi như bây giờ ta đã phát hiện vận mạng này thật đúng là trêu người a!


"Ngô lão sư, ngươi tìm ta?"


"Ân, Chu Minh a, ngươi đã đến rồi a, lần thi này không tệ, xem ra trạng thái khôi phục không tệ a!"


"Ha ha, hoàn hảo hoàn hảo!" Cười thật miễn cưỡng, ta sẽ không nói ra những câu cảm động sướt mướt, như vậy là rất tốt rồi.


"Ta xem qua bài của ngươi, kiến thức căn bản tốt vô cùng, cổ văn có một chút vấn đề, dĩ nhiên, vấn đề nhỏ, cái vấn đề này khi giảng trên lớp ta có nói qua nhưng vừa lúc đó ngươi không ở trên lớp, ta muốn bảo ngươi tới giảng cho ngươi một chút!"


"Ha ha, tốt quá, Ngô lão sư xem bài của ta thật kĩ, cám ơn ngươi!"


Lời của ta để khiến cho nhiều lão sư trong phòng làm việc hơi bị kinh ngạc, bao gồm Cẩn!


"Không có...Không cần, đứa nhỏ này, còn cám ơn nữa...." Ai...Ngô lão sư a, trước kia ngươi nói ta vô lễ liền trực tiếp hào sảng mà nói, bây giờ lại ấp úng như vậy....


"Xem tiểu Minh của chúng ta hiểu chuyện chưa kìa!"Cẩn cười.


"Hiểu chuyện gì a, ta nha, cái tính khí đó của ta, ta cũng không có biện pháp!" Ta cũng cười.


Thật ra thì trong nội tâm cũng cảm thấy Ngô lão sư thật vô tội, dù sao, nói thật ra hắn cũng không có làm gì sai, ta cũng không nên cứ nhằm vào hắn mà trút giận.


Xác thực mà nói, hắn vẫn đối với ta rất tốt!


"Kia....Đỗ lão sư....Ngươi xem bảng kết quả này...Chúng ta tính kết quả trước hay là giảng một chút cho Chu Minh trước..."


"Nga, Ngô lão sư, vậy các ngươi cứ làm việc. Ta một hồi nữa tới!"


"Không cần không cần!" Cẩn lên tiếng "Ngươi cứ giảng cho Chu Minh trước, giảng xong rồi liền để Chu Minh tính toán đống này đi!"


"Ta? " Người đó liền biến thành ta?


"Ngươi ngạc nhiên cái gì a?" Cẩn trợn mắt nhìn ta một cái, gương mặt đắc ý "Hồi ta dạy lớp mười tổng điểm cũng là do nàng thống kê, để cho nàng làm đi, dù sao nàng cũng nhàn rỗi!"


Ta ngất....Còn đem việc như vậy ra chơi ta!


"Chu Minh...." Ngô lão sư vẫn có chút băn khoăn.


"Đưa cho ngươi, ngươi một hồi nữa tính, thế nào..." Trên gương mặt Cẩn nở nụ cười xấu xa" Ngô lão sư của chúng ta rãnh rỗi giảng bài không công cho nhà ngươi a, không nên làm chút chuyện báo đáp a!"


"Cũng....nên!" Ta ngất, ta liền bị người kéo xuống nước.


Ngô lão sư ngược lại nói rất nhanh, chưa tới một lát đã nói xong, mà ta thật đáng thương ôm một đống số liệu chạy về lớp tính toán, sau đó lại đưa tới cho Cẩn!


"Ai nha....Nhanh như vậy đã tính xong rồi a....Thấy được người trẻ tuổi đúng là tác phong nhanh nhẹn a, tới đây, chúng ta Chu đại tài tử mau ngồi xuống!"


Ta ngất, Cẩn hôm nay uống lộn thuốc?


"Tính có đúng không a?" Cẩn không tín nhiệm nhìn ta một cái.


"Ngất, lão sư, ngươi cho ta là ngu ngốc a, cộng trừ thêm bớt đơn giản như vậy ta sẽ làm sai a!" Thừa dịp phòng làm việc không có ai, ta cũng có thể càn rỡ chút, nhất thời miệng lưỡi trơn tru.


"Tiểu tử ngươi không tệ a, nói hạng nhất liền hạng nhất a, một chút do dự cũng không có!" Cẩn còn là miệng đầy giễu cợt, nhưng là ta nghe ra được ân cần trong lời nàng.


"Thường thôi thường thôi, vì ta luôn nghĩ đến thi tốt sẽ có phần thưởng đây!" Mới vừa nói xong, tiểu Lý lão sư tiến vào.


"Ai nha, Chu Minh a, lâu ngày không gặp!" Tiểu Lý lão sư ngược lại như rất quen thuộc với ta, vỗ vỗ bả vai ta rồi ngồi vào bên cạnh ta.


"A....Ân...Đúng vậy, bận rộn a!" Đoán chừng chuyện ta cắt cổ tay toàn trường cũng biết rồi đi, có thể không nhắc tới thì không nhắc tới là tốt nhất.


"Nghe nói thi không tệ? Ai! Chu Minh a, ngươi phải cho ta một ấn bản bài văn của ngươi, ta trở về đọc cho học sinh của ta nghe một chút, cũng học tập một chút hắc!"


Ngất, bài văn của ta, bài văn của ta ta cũng không thấy qua có được không.


"Cái gì ấn bản a, ta đây có đây, bài văn của Chu Minh ở chỗ ta đây, tới, dù sao Chu Minh bây giờ cũng nhàn rỗi, để cho nàng giúp ngươi chép lại, chữ viết của Chu Minh chúng ta mới thật là phiêu dật đây, ngươi lấy về vừa đúng lúc giáo dục giáo dục học sinh..." Cẩn lại gây chuyện cho ta.


"Phải không, tốt quá, được không? Chu Minh?" Tiểu Lý lão sư ngươi thật đúng là cố tình kiếm chuyện a.


"A...A! Được!" Ta còn có thể nói không sao! Cẩn, ngươi lại hại ta!


"Tới tới tới, ta đây có bút, Chu tài tử ngươi cứ ngồi từ từ mà chép hắc!" Cẩn đưa bút máy cho ta. Ta trợn mắt nhìn Cẩn một cái, sau đó lại bất đắc dĩ nhìn nàng đang xấu xa mỉm cười.


Không có biện pháp, ngồi ở đó bắt đầu nghiêm túc chép lại, nhàm chán, cho tới bây giờ chưa từng làm chuyện nhàm chán như vậy, mình đi chép lại chính bài văn của mình.


Tiểu Lý lão sư quơ quơ tay, cầm quyển sách liền đi, trước khi đi còn rót ly nước cho ta coi như là cổ vũ.


"Hắc hắc, chép tới đâu rồi?" Cẩn ngồi cách cái bàn hướng ta hô.


"Chưa đâu vào đâu cả!" Chép lại mà lòng phiền ý loạn.


"Ai, ngươi không phải là tinh lực tràn đầy sao, sau này tinh lực dư thừa không chỗ trút ngươi liền đến tìm ta, ta có chuyện cho ngươi làm!"


Ngất...Ta còn tinh lực tràn đầy sao!


"Lão sư, hôm nay ngươi cố ý chỉnh ta hắc!" Giọng ta rõ ràng bất mãn.


"Ai, ngươi có nghe nói qua Chu Du ba lần tức giận(1) không?"


"Ân? Chuyện này có quan hệ gì a?" Ta buồn bực!


"Ta đây là Chu Minh ba lần tức giận!"


Ta muốn nói còn thiếu một lần đây, suy nghĩ một chút không dám nói, ta đây không cần phải nhắc nhở người khác hại mình? Ta đâu có ngu!


Hôm nay Cẩn khiến cho ta cảm giác không giống bình thường, rất quỷ dị, thật nhẹ nhàng, Cẩn thể hiện rất thân mật với ta, sau chuyện đó, ta vẫn cảm thấy ta phải kiềm nén lại bản thân một chút, không nên quá phô trương lộ liễu như thế, không nghĩ tới Cẩn ngược lại không chút nào e dè.


Mặc dù Cẩn như vậy nhưng trong lòng ta vẫn rất băn khoăn, không nên mỗi ngày cùng Cẩn cãi nhau ầm ĩ như vậy nữa, ta thật sự sợ lâu ngày sẽ không khống chế được tình cảm của mình, mặc kệ mọi thứ bùng nổ.


Ta không thể hai lần đều rơi vào cùng một cái hố.


"Nghĩ gì thế? Ánh mắt ngốc trệ, khẳng định không phải là chuyện tốt, không phải là chính đạo!" Cẩn ở đó cho ta một cái kết luận đây.


"Không có, không nghĩ gì cả!" Tự ta cũng cảm thấy mình che giấu cũng không cao minh cho lắm.


"Tiểu tử, ở trước mặt ta còn vờ trấn định!" Cẩn dùng giọng điệu của một người từng trải nhận xét!


"Hừ, ta chép xong rồi, ta có chuyện đột xuất!" Tẩu vi thượng sách! Mới vừa ra khỏi cửa lại gặp phải tiểu Lý lão sư.


"Lão sư, ta chép xong rồi, ở chỗ Đỗ lão sư kia!"


"Chép xong! Cám ơn ngươi a, Chu Minh!" Tiểu Lý lão sư luôn khách khí như thế.


"Không ....Không cần khách khí! Lão sư, không có việc gì ta đi trước!" Tẩu vi thượng sách, hôm nay ta thường xuyên gặp tà a.


"Ai...Chu Minh!" Tiểu Lý lão sư gọi ta lại"Đỗ lão sư..." Dáng vẻ muốn nói lại thôi.


"Sao vậy lão sư?" Nghe được nàng nói Cẩn, ta có chút khẩn trương.


"Chu Minh, gần đây tin đồn trong trường rất nhiều, ta biết ngươi cũng nghe nói tới" tiểu Lý lão sư nói là tin đồn, xem ra là giữ cho ta chút mặt mũi rồi, tin đồn, sợ rằng có 7 phần là thật đi"Đỗ lão sư chịu áp lực không nhỏ, ta bảo nàng tốt nhất là đừng làm gì khiến cho mọi ngươi nghi ngờ, nhưng ta thấy nàng vẫn tự làm theo ý mình, nhưng thật ra thì ta biết nàng rất lo lắng cho ngươi!"


Ta nghiêm túc nghe, đây là tin tức rất khó có được về Cẩn.


"Đỗ lão sư nói qua, ngươi là một hài tử rất thiếu hụt cảm giác an toàn, một khi xa lánh ngươi, có thể sẽ ảnh hưởng rất lớn đối với ngươi, Chu Minh, ngươi cũng lớn rồi, hiểu chuyện rồi, học tập thật tốt, đừng khiến cho Đỗ lão sư vì ngươi mà thể hiện sự quan tâm quá mức a!"


"Ta biết, Lý lão sư!"


"Về phần Đỗ lão sư, nàng quá quan tâm ngươi, đang làm việc tổng hội nhắc tới ngươi, tất cả bài văn của ngươi ngươi đều không nhận được đúng không? Đều ở chỗ Đỗ lão sư kia đây...nàng luôn nói ngươi đứa nhỏ này tâm sự quá nặng, những thứ ngươi viết ra ẩn chứa tầng tầng lớp lớp tâm tư tình cảm...rãnh rỗi nàng tổng hội lấy ra xem một chút."tiểu Lý lão sư hiển nhiên là không biết nên tiếp tục như thế nào nữa, dù sao nàng với ta cũng không quen biết gì nhiều,"Ngươi đừng khiến cho mình áp lực quá lớn, cũng đừng để cho Đỗ lão sư chịu áp lực quá lớn, ý của ta, ngươi có thể hiểu chứ?"


Ta loáng thoáng biết ám chỉ trong lời của Lý lão sư, dường như ở trong trường này, nàng chính là người mỗi ngày ở cạnh Cẩn nhiều nhất, nàng có thể thấy đến những mặt khác của Cẩn, thấy được những mặt mà ta nhìn không tới.


"Lý lão sư, ta hiểu! Ngươi yên tâm, ta biết phải làm sao mà!"


"Chu Minh, thật ra thì điều khiến Đỗ lão sư lo lắng chính là ngươi sẽ phải chịu ảnh hưởng của tin đồn, ngươi phải kiên cường, có lòng tin với bản thân, học tập thật tốt a!"


"Ta biết, lão sư, ngươi yên tâm đi!"


Nhìn tiểu Lý lão sư trước mắt, thật rất cảm kích nàng đem tình huống của Cẩn nói cho ta biết, ít nhất ta biết, ở trong lòng Cẩn, là có ta. Bất kể là từ quý hay là từ yêu, ít nhất ta xác định, ở trong lòng Cẩn, có Chu Minh ta!


Đủ rồi, như vậy là đủ rồi!


Lời của tiểu Lý lão sư tự nhiên cũng làm cho ta hiểu tại sao gần đây Cẩn hay tìm ta, thì ra là nàng cũng nghĩ giống ta, không muốn để cho đối phương một mình chịu áp lực, Cẩn, ngươi thật khờ, chuyện là ta gây ra, hết thảy phát sinh, hậu quả cũng là do ta tạo, ta như thế nào có thể xem như mình không liên quan, ngược lại ngươi, ta nhất định phải giải thoát ngươi khỏi những thứ phiền toái mà ta tạo cho ngươi.


Mặc dù không biết cụ thể là làm thế nào, nhưng ta biết nhất định sẽ có biện pháp, hơn nữa ta nhất định có thể làm được.


Bởi vì, nếu như một lòng yêu một người, thì hắn sẽ có sức mạnh dời sơn lấp biển.


Chú thích


(1)Chu Du ba lần thổ huyết: - Chu Du: Vị Đại đô đốc của Đông Ngô 3 lần bị Khổng Minh trêu tức, có lần ngã ngựa do lửa giận bốc lên. Đến lần thứ 3, khi biết mình không phải là đối thủ của Khổng Minh, Chu Du đành ngửa mặt lên trời than: "Trời đã sinh ra Du, sao còn sinh ra Lượng" rồi chết trong cơn uất hận. Vị tướng tài hoa nhưng hẹp hòi này bị đột tử do xuất huyết não.


Nguồn: giadinh.vnexpress.net


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.