Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Chương 33



Cole yên lặng, ở đây một ít thiết bị xác thực do Nam Cung gia cung cấp, thế nhưng cũng không như William suy đoán, mà quan hệ của cậu cùng Nam Cung gia cũng không hề đơn giản như William nghĩ, cậu không muốn nói, cũng không thể nói cho bất luận người nào quan hệ của mình cùng Nam Cung gia!

“Không phải như anh nghĩ đâu, William! Tôi chưa từng đem anh cùng hài tử bán cho ai, hoặc là đưa thành quả thí nghiệm đi triển lãm… Tôi với Nam Cung gia cũng không có quan hệ giao dịch gì…” Cậu làm thí nghiệm này chính là vì William, thế nhưng cậu không dám nói cho William, cậu không thể nói là mình từ mười ba năm trước đã chú ý tới anh!

Cole đỏ mặt cúi đầu, làm William cảm thấy kì quái, cậu tự nhiên đỏ mặt cái gì! “Nếu như không phải cùng Nam Cung gia giao dịch, bọn họ sao lại dễ dàng thả người như vậy!”

“Đó là… bởi vì quan hệ của tôi cùng Nam Cung gia cũng không giản đơn như vậy…” Cole do dự nửa ngày, cuối cùng cũng phun ra.

“Cậu cùng Nam Cung gia có quan hệ gì?” William không cần nghĩ ngợi nói tiếp.

“Tôi…” đột nhiên sắc mặt Cole trở nên tái nhợt. “William đừng hỏi nữa, được không? Đừng nói về Nam Cung gia nữa…” Chỉ cần nghĩ đến quan hệ của cậu với Nam Cung gia, nghĩ đến quan hệ với người Nam Cung gia kia, cậu liền không thể ngăn lại cừu hận trong lòng như trận hồng thủy dâng trào, bao phủ cả người mình…

“Cole?” William nghi hoặc nhìn người run run trước mắt, giống như là mình đào ra vết thương của cậu ấy, lúc này Cole tựa như cỏ nhỏ bị trận mưa rền gió dữ đả kích có vẻ đặc biệt thương cảm, làm anh vô pháp nói thêm gì nữa, tâm cũng bóp chặt theo, làm anh không chịu thua kém một lần nữa ôm cậu vào lòng an ủi: “Không có việc gì, Cole, tôi không sẽ hỏi… Không có việc gì… Tôi sẽ không rời khỏi cậu…”

Lời nói của William giống như ma chú xa xưa bình ổn giận dữ dưới đáy lòng của Cole, một chút một chút bình tĩnh trở lại, huyết sắc lần thứ hai trở lại trên mặt cậu, thân thể cũng không còn run nữa.

William cảm giác được thân thể trong lòng dần dần yên tĩnh, tâm cũng chậm rãi buông lỏng, tâm tình trở nên vô cùng phức tạp, anh đột nhiên phát hiện cùng Cole quen biết bảy năm qua, cũng thầm mến cậu bảy năm, thế nhưng đối với chuyện của cậu cũng hoàn toàn không biết gì cả, Cole tựa như một người đóng băng, thỉnh thoảng toát lên vẻ vô tội cùng bất lực, làm cho mình nhịn không được muốn hòa tan lớp băng bên ngoài tìm tòi nghiên cứu bí mật bên trong…

Đối mặt Cole như vậy, anh rõ ràng còn đang nghi hoặc mình có nên tin hay không tin tưởng cậu, lại không muốn đi hoài nghi cậu, chính mình như một kẻ ngu si mà tín nhiệm cậu, nhịn không được thở dài, lấy tay che bụng, nơi này đã có một sinh mệnh mới sao?

Thật là có chút khó tin, từ khi bị Cole thực hiện phẫu thuật đều không nghĩ đến khả năng chính mình mang thai, thế nhưng đợi được đến lúc chân chính mang thai vẫn cảm thấy khó có thể tin được, đồng thời ngoài ý muốn, anh cũng không bài xích hài tử này, anh cư nhiên không nhịn được sung sướng mà cười! Vì cảm giác thật sự là tuyệt vời lắm! Chỉ là Cole có vui mừng khi mình mang thai không? Nếu như không phải vì có hiệp ước với Nam Cung gia, thì là vì cái gì? “Cole, cậu vì điều gì mà dùng tôi làm cái thí nghiệm này?”

“A?” Cole đã khôi phục không ngờ tới Willaim lại hỏi vấn đề này, cậu sửng sốt một chút, suy tư nửa ngày, “Thì chính anh ngày đó nói… Bắt anh làm thí nghiệm…” Tuy rằng cái thí nghiệm này vốn là vì William chuẩn bị, thế nhưng cậu vốn thật không ngờ, chỉ là ngây ngốc chờ cùng William tình ý tương thông, nếu ngày đó William không nhắc, cậu thật đúng là nghĩ không ra…

“Ách…” không phải chứ! Anh lại không phải thật sự bảo cậu lấy anh làm thí nghiệm! William không nói gì nhìn Cole, cái khối băng này ngoại trừ phương diện nghiên cứu khoa học có vẻ sở trường, phương diện khác căn bản là một kẻ ngu ngốc! Chỉ là một câu nói vô ý của anh nhưng trong lúc vô tình lại làm mình một chút một chút tiếp cận giấc mộng, tuy rằng những cách nghĩ khác nhau, thế nhưng chí ít hiện tại bọn họ đã có hài tử của chính mình! Có lẽ trở thành tiểu chuột bạch thí nghiệm của Cole cũng không sao, có lẽ trong cuộc sống cùng nhau mong chờ ngày đứa nhỏ ra đời, Cole sẽ yêu thương mình, chỉ là hình như Cole có người mình yêu! Anh đột nhiên nghĩ đến một vấn đề quan trọng, anh nhớ kĩ Cole từng cho biết mình có người yêu thích!

“Cậu không phải đã có người yêu sao? Cô ấy không quan tâm đến cậu cùng người khác sinh con à?” William dò xét hỏi, có một chút việc anh phải hỏi rõ ràng.

“Cô ấy? À…” Cole trì độn một chút mới phản ứng, cậu nhìn William đang đợi đáp án, kỳ thực căn bản là không có “Cô” chỉ có “Anh”, mà “Anh” này chính là người đang mang đứa con của cậu! Cậu có thể nói cho William sao? Nói cho anh, mình đã thích anh gần mười ba năm! Nói cho anh, người cậu thích đang muốn cho cậu đứa con! Cậu dừng một chút, cuối cùng không có dũng khí nói ra, cậu sợ bị cự tuyệt… Có lẽ đợi đứa bé lớn, William sẽ chậm rãi tiếp nhận mình, khi đó mở miệng nói cũng không muộn, dù sao thời gian dài như vậy cậu còn đợi được, Cole nhịn xuống xúc động muốn nói ra tình yêu trong lòng, do dự nói: “Cô ấy… không liên quan…”

Xem ra đối phương là không thích Cole, Cole chỉ là đơn phương tương tư, nói cách khác mình còn có cơ hội!

“Cole, cậu thích hài tử không?” William dịu dàng hỏi, nhìn Cole gật đầu, anh nở nụ cười nhàn nhạt, xem ra mình rất có hi vọng, anh tin tưởng khi có đứa con chung, Cole sẽ thích mình!

William mỉn cười xoa bụng, Cole cũng trở nên vui vẻ, xem ra dùng con lưu lại William quả nhiên là đúng! Có lẽ rất nhanh William sẽ tiếp nhận mình, thậm chí có một chút thích mình như vậy! “William anh đã có đứa bé, cho nên hãy ngoan ngoãn ở đây đi, đừng nghĩ rời đi nữa. chỉ cần anh không muốn rời đi, tôi sẽ không đem vòng kia đeo vào cổ anh nữa.” Cole lo lắng William còn muốn chạy trốn, nhưng cậu không muốn để cho anh lại đeo cái vòng chết tiệt kia.

“Tôi không có muốn chạy trốn! Tôi chỉ là muốn cậu với tôi cùng nhau trở về đón lễ Giáng Sinh mà thôi!” William không hờn giận nói, anh vô điều kiện tin tưởng gia khỏa này như thế, còn gia khỏa này lại không tin mình! Làm anh thật khó chịu!

“Hả?” Cole trố mắt nhìn William, là mình hiểu lầm sao? William với mình cùng trở lại dự lễ Giàng Sinh, có phải trong cảm nhận của William cũng có nghĩ đến cậu một chút hay không? Cole muốn cười đáp ứng, thế nhưng nghĩ đến thân thể William không cho phép lập tức nghiêm túc nói: “Nga… nhưng anh hai ngày này phải ngoan ngoãn mà nằm trên giường nghỉ ngơi, bằng không hài tử rất dễ sẩy.”

“Phải không? Quên đi.” William có chút hao tổn tâm trí nói, xem ra đành phải đợi sang năm, lại quay đầu nhìn về phía khuôn mặt lạnh như băng của Cole, xem ra cuộc sống với băng của mình còn thật dài lâu, ừ… Phải làm thế nào mới có thể hòa tan khối băng này chứ?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.