Ái, Thuyết Bất Xuất Khẩu

Chương 5



Cole đưa William đến địa điểm được chỉ định, nếu cậu ta có tình vị như vậy, William cảm thấy bản thân anh làm một học trưởng cũng không thể bạc đại cậu ta như thế, thế là nhiệt tình mời Cole: “Tôi nói này Cole, cậu lần đầu tiên đến loại câu lạc bộ này đi? Muốn tôi mang cậu vào chơi một chút không?”

“Được.” William vốn đang nghĩ mình phải dụ dỗ một phen, không nghĩ tới Cole cư nhiên lập tức đáp ứng, đây thật đúng là làm cho anh có chút giật mình, nhưng vừa vặn tiết kiệm không ít nước miếng đi chơi MM xinh đẹp.

Cole đi theo William vào câu lạc bộ, đầu tiên liền nhíu mày với không khí ngột ngạt bên trong, âm nhạc ầm ỹ cùng những người cả trai lẫn gái đang đùa giỡn ôm ấp nhau, sao William có thể thích nơi kinh khủng như vậy? Bình thường, nếu cậu muốn sử dụng thời gian nhàn rỗi chủ yếu sẽ đi nghe hòa nhạc hoặc là đi coi triển lãm tranh, ở những nơi đó có thể tĩnh tâm tìm đến linh cảm để thực hiện thí nghiệm, nhưng nơi như vậy chỉ sợ sẽ làm đầu óc đang hỗn loạn còn hỗn loạn hơn, khẩu vị của William thật đúng là độc đáo.

“Ê, William, bên này!” Albus ở trong đám người thấy William, hưng phấn mà gọi anh qua, có cậu ta đẹp trai như vậy cộng thêm là cao thủ tán gái, rất nhanh có thể thu phục mấy cô gái xinh đẹp bên cạnh kia, khi hắn nhìn thấy Cole theo sát phía sau William thật sự có chút trợn tròn mắt, lúc nào thì William cùng băng sơn mỹ nhân quan hệ tốt như vậy?

Bên cạnh mấy người không biết Cole, khi nhìn thấy Cole liền sáng mắt, trêu chọc William nói: “Mẹ, William, cậu lúc nào thay bạn gái xinh đẹp như vậy, cũng không nói với bạn thân một tiếng, rất không được nha!”

“Cái gì chứ? Cậu ta là một đàn em của tôi.” William tức giận nói, nếu Cole là con gái, anh nào dám mang đến đây cho bọn lang soi này xem chứ? Ừm… Nếu Cole là con gái, cho dù là một khối băng lớn anh cũng muốn dùng nhiệt tình của mình đi hòa tan “cô ấy”, rồi mới thật cẩn thận cất chứa “cô ấy”, bảo vệ “cô ấy”…

“William?” “William?” Nghe được mọi người gọi mình, William đột nhiên bừng tỉnh, thật là, anh vừa mới suy nghĩ cái gì chứ!

“William giới thiệu cho chúng tớ biết một chút về đàn em xinh đẹp này của cậu đi.” Mấy người tuy rằng thực giật mình khi Cole là con trai, nhưng khuôn mặt còn xinh đẹp hơn con gái kia của cậu lập tức chiếm được cảm tình tốt của bọn họ, hy vọng có thể thông qua William quen biết cậu.

“A, đây là đàn em của tôi, Cole Victor.”Ánh mắt mọi người nhìn Cole làm cho William cảm giác rất không thoải mái, anh không phải muốn qua loa giới thiệu một câu, cũng không hy vọng Cole gặp gỡ mấy bạn nhậu này của anh nhiều hơn, anh đột nhiên có chút hối hận khi mời Cole vào đây.

Đối mặt với trường hợp như vậy, Cole cũng không có phản ứng gì đặc biệt, bởi vì vẻ ngoài đẹp nữ tính của cậu vốn đã sớm được đồng tính thích, chỉ lạnh nhạt gật đầu, lại không nhìn bàn tay vươn đến của ba người, ngồi xuống bên cạnh William.

Đối mặt với lạnh lùng của cậu, ba người có vẻ có chút xấu hổ, náo nhiệt ban đầu cũng lập tức yên lặng đi, cảm giác không khí không thích hợp, William vội vàng hòa giải nói: “Các cậu đừng để ý, đàn em này của tớ chính là cái dạng này, có chút ngượng ngùng, cho nên tớ mới dẫn cậu ta ra ngoài cho quen mặt.”

“Không phải chứ?” “Không phải ngay cả câu lạc bộ thế này cũng chưa tới chứ?” “Ách… Lại càng không phải vẫn là một xử nam chứ?” “Ha ha ha…” Vài người bên cạnh cười vang, William cảm giác được hơi thở của Cole càng thêm lạnh băng, cuống quít ho khan một tiếng, ý bảo mấy người kia thu lại một chút, vài người này hiển nhiên không hiểu được ý của William, vẫn ngửa trước ngửa sau cười to.

Cole tức giận nhìn bọn họ, vẫn là một xử nam có gì để buồn cười như vậy? Cậu cũng không giống bọn họ chỉ biết lạm giao, cũng không biết lúc nào sẽ chết bởi những bệnh dơ bẩn vì lý do này! Lần đầu tiên của cậu đương nhiên phải cùng với người mình thích làm… Ánh mắt không tự giác liếc về phía William đang bất đắc dĩ bên cạnh.

Hiểu lầm ánh mắt của cậu, William nghĩ cậu sẽ phát hỏa với mình, nhanh chóng dời đi lực chú ý của mấy người đang cười không dứt kia, hỏi: “Các cậu không phải nói có một cô gái rất đẹp sao? Ở nơi nào?”

“Nhìn cái bàn ở góc phòng bên kia, hắc, thấy được không? Có phải rất đẹp đúng không, cậu xem ngực kia đùi kia!” Vừa nói đến phụ nữ, vài người này lập tức hóa thân thành dã thú động dục, tròng mắt khóe miệng sắp chảy nước miếng chỉ cho William xem.

Trước mắt William sáng ngời, quả thật không tồi, dáng người kia nếu đi với khuôn mặt của Cole thật sự là không còn lời nào để nói!… Kỳ quái, anh sao lại luôn nghĩ đến Cole chứ…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.