Ái Tình, Uấn Nhưỡng Trung

Chương 6-1



Đêm, gỡ bỏ lệnh cấm, ma quỷ cùng lão thần khắp mời gọi người.

Buông thả theo dục vọng đều là lỗi do rượu, Tiểu Trình biết nhưng không thể trách, bởi vì bản thân cũng đã ỡm ờ, thừa dịp váng đầu hoa mắt, say ngà ngà mông lung, hơn nữa kỹ thuật khiêu khích của người nào đó lại quá tuyệt, cậu liền buông tha, mặc cho chính mình sa vào khoái hoạt nhục dục.

Thân thể mới nếm thử hoan ái, mọi giác quan đều hưởng thụ đến cực hạn, đối với cậu mà nói, quá mức, cũng bởi vậy mà càng chìm sâu, dù biết mình đứng trên vách núi, nhưng vẫn dừng không được.

Cho nên sa vào, không phải lỗi của cậu.

Còn chưa tới giữa trưa, ngồi ở đầu giường, Tần Đại Bằng cũng vừa mới tỉnh lại, trong lúc nhất thời cũng không biết nên nói cái gì cho tốt.

“Anh… Tôi… Chúng ta…” Tiểu Trình đỏ mặt, cúi đầu, cuốn chặt chăn, cà lăm.

Tần Đại Bằng lại chẳng có chút ngượng ngùng, cúi người ngáp, lại dụi dụi mắt, vẻ mặt tự tại, giống như hai người đêm qua bất quá chỉ là chơi thể thao.

Không, rất nhanh sắc mặt hắn cũng thay đổi, kích động từ trên giường nhảy xuống, còn trần như nhộng, đứng đó vò đầu bứt tai, chán nản lại sợ hãi.

“Nguy rồi, nguy rồi…” Thì thào.

Bả vai Tiểu Trình hạ xuống, còn cần hắn nhắc nhở sao? Mình cũng biết sự tình loạn tới độ trước nay chưa từng có.

“Nguy rồi, làm sao bây giờ…” Hai tay ôm ngực trước, đi qua đi lại trong phòng, Tần Đại Bằng nhìn sàn nhà: “… Làm bẩn giường của Đại Đồng ca, hắn trở về nhất định đánh chết tôi…”

Tiểu Trình nhịn không được kêu: “Anh… Giờ còn lo tới chuyện đó?”

Đúng vậy, hai người bọn họ không phải tình nhân, cũng không phải đồng tính luyến ái, đêm qua lại phát sinh quan hệ, này, có phải nên bàn bạc lại, sau này làm sao đây? Có lẽ cười cười, nói bất quá là nhầm lẫn, say rượu loạn tính không có gì lớn, về sau vẫn là bằng hữu, hoặc là… Hoặc là… Hoặc là cái gì, Tiểu Trình không có kinh nghiệm, không biết.

Nhưng khi nhìn Tần Đại Bằng, hắn lại chỉ lo làm sao huỷ thi diệt tích trước khi Tần Đại Đồng trở về, khôi phục nguyên dạng cho căn phòng mà thôi.

“Đúng rồi, trước tiên tháo sàng đan ra, quăng vào máy giặt…” Vừa nói vừa kéo rèm ra, bình luận thời tiết bên ngoài: “Hiếm khi có nắng ấm lúc trời đông, thật tốt quá, trời cũng giúp ta…”

Tiểu Trình ngồi trên giường há hốc mồm, cậu bây giờ thật hoài nghi trước mắt có phải một giấc mộng, làm gì có tên dị tính nào phát sinh quan hệ với người đồng giới xong, phản ứng duy nhất là sàng đan ô uế?

Tần Đại Bằng rất nhanh lay tỉnh cậu: “Đừng phát ngốc nữa, mau đứng lên, đưa chăn trên người cậu đây, thuận tiện giúp tôi tháo sàng đan…”

Một bên nói một bên kéo thứ đang che chắn trên người Tiểu Trình, sau đó…

“Sao, làm sao vậy?” Phát hiện kẻ đêm qua đã ăn mình, giờ lại ngơ ngác nhìn mình, Tiểu Trình có chút sợ hãi hỏi.

Tần Đại Bằng không trả lời, đôi mắt vẫn tham lam dán lên thân thể gầy yếu kia… Kỳ quái, không có ngực, mông cũng nhỏ, da trắng, cũng không trắng bằng Tô Hiểu Dị, hơn nữa da thịt nam giới dĩ nhiên không thể mềm mại như nữ giới, dục vọng bản thân cũng không quá lớn, nhưng, ánh mắt sao lại không thể ly khai…

“Đại Bằng ca, không phải cần giặt chăn cùng sàng đan sao? Chúng ta cùng nhau tháo…” Càng nói càng nhỏ giọng, Tiểu Trình không tự chủ được xuống giường, chậm rãi lui về sau…

Lướt qua giường, Tần Đại Bằng bắt lấy người ấn lên giường: “Uy, trốn cái gì? Tôi cũng không ăn thịt cậu.”

Tiểu Trình vẻ mặt đau khổ: “Anh cũng đã hổ đói ăn dê, còn nói không ăn tôi?”

“Cậu rất có tự giác, tôi cũng đỡ phải dài dòng… Mấy chiêu đêm qua dạy cậu còn nhớ rõ chứ? Trước khi Đại Đồng ca về, chúng ta ôn tập mấy lần.” Nói thuận lý thành chương.

“Không cần, không cần!” Tiểu Trình luống cuống tay chân muốn chạy trốn, miệng còn mất bò mới lo làm chuồng kêu: “Anh, anh không phải nói muốn giặt sàng đan? Xung quanh còn rất bừa bộn…”

Vung tay xoay người, đem người đè dưới thân, thấp giọng rống: “Bẩn cũng đã bẩn rồi, để nó hoàn thành nhiệm vụ của nó đi…”

Nói xong mõm lang lại hung hăng bao phủ, như mưa bão, từng cái từng cái rơi trên thân cậu, không chút che dấu tiểu đệ đệ vừa mới rời giường mà tinh thần hưng phấn, cố ý, một chút một chút cọ bên đùi mẫn cảm của đối phương.

“Không được… Đừng như vậy…” Tiểu Trình muốn đẩy, cánh tay cậu so với Tô Hiểu Dị càng giống chân mèo, muốn áp chế hắn cũng phải phí nhiều công sức.

Tần Đại Bằng dừng lại, khó hiểu hỏi: “… Vì sao không được? Đêm qua… Cậu không phải cũng rất thoải mái sao?”

“Thực thoải mái a, tôi cho tới bây giờ cũng chưa…” Thành thật trả lời, lại lập tức lắc đầu: “Nhưng… Như vậy không tốt…”

“Đứa ngốc, không có gì không tốt.” Trừng mắt, nói.

Tính khí nóng rực chen vào, Tần Đại Bằng có thể kìm lại, nhưng hắn không muốn, đêm qua cùng cậu nhóc này trải qua một đêm quá mức tốt đẹp, khiến cho hắn thực tủy biết vị, muốn lại thử một lần nữa.

Tiểu Trình đẩy vài cái, vô dụng, chỉ có thể kêu lên, nhưng rất nhanh, miệng bị chặn lại, ngay cả kháng nghị đều không thể kêu, vì thế lại bị ăn.

Hai tiếng lăn lộn trên sàng đan, lần này không thể đổ lỗi cho rượu rồi, Tiểu Trình nhìn Tần Đại Bằng lúc này thật sự đem sàng đan ga giường vỏ gối đều nhét máy giặt dung lượng 14kg, đổ một đống bột giặt, còn thêm nước xả vải, cho máy móc đảm nhiệm nhiệm vụ tiêu huỷ chứng cứ thông dâm, lại mở cửa sổ, nơi nơi xịt nước xịt phòng, ngay cả giường cũng không tha, bởi vì hương vị kích tình trong phòng quá nồng đậm…

Nói thật, Tiểu Trình thật muốn đâm đầu xuống đất giả ngu, tạm thời tính cam chịu, coi hết thảy như là mộng. Tần Đại Bằng lại kéo cậu ra khỏi cơn mộng.

“Được rồi, được rồi, tôi biết cậu cũng mệt chết rồi, có điều mấy tiếng nữa Đại Đồng ca sẽ về, chúng ta phải tắm rửa cái đã… Lắc đầu cái gì? Không tắm không được, trên người cậu đều là của tôi… Tôi phụ trách, giúp cậu tắm rửa, chà lưng kiêm gội đầu, đưa về tận nhà, được không?” Tần Đại Bằng a a nói.

“Đại Bằng ca, anh, tôi…” Tiểu Trình cũng không biết nên làm cái gì bây giờ: “Chúng ta… Anh chỉ có thể nói những lời này sao?”

“Có cái gì đâu?” Xoa xoa đầu Tiểu Trình, Tần Đại Bằng thuộc phái thoải mái tự tại, chẳng có gì phải nghĩ.

Cứ như vậy, Tiểu Trình bị dắt đến phòng tắm, dưới vòi hoa sen, mở nước ấm, hai người trần trụi cùng nhau đứng dưới dòng nước, Tần Đại Bằng đổ dầu gội ra lòng bàn tay, giúp Tiểu Trình gội đầu, còn đấm bóp cho cậu, tắm thong thả mà cẩn thận.

Tình cảnh này thật kỳ quái, Tiểu Trình cúi đầu, nhìn bọt trắng trôi theo dòng nước rồi mất hút dưới ống thoát nước, sau đó nghĩ, nếu như mình là con gái, nói không chừng sẽ khóc, chỉ trích đối phương đùa bỡn mình, bắt đối phương phụ trách, thế nhưng mình lại là con trai hàng thật giá thật, cũng không phải bị trêu đùa, mấy giờ trong trò chơi tình ái, cậu đã nếm được khoái cảm trước nay chưa từng có, dưới sự dẫn dắt quen thuộc, cậu cũng học được rất nhiều điều, cho nên, giữa hai người, xem như anh tình tôi nguyện, ai cũng không thiệt đi?

Khó trách Tần Đại Bằng không nói gì, mình nếu phản ứng quá độ, mới thật sự là làm chuyện cười.

Bản thân không phải là đồng tính luyến ái, điểm ấy không cần hoài nghi, bởi vì cậu thực thích Tiểu Thiên, còn Tần Đại Bằng, bạn bè cũng lâu, cho nên cho dù có đụng chạm da thịt, cũng sẽ không thấy cái gì bất ổn, hoặc là ghê tởm khó chịu linh tinh.

Giương mắt nhìn lén, thình lình bị gõ bốp cái vào đầu.

“Lại khi dễ tôi?” Thừa dịp đối phương ở trong phạm vi công kích, Tiểu Trình trả một quyền vào bụng Tần Đại Bằng.

“Đau quá, cậu lấy oán trả ơn!” Tần Đại Bằng ôm bụng, cắn răng nhếch miệng: “Uổng công tôi tắm rửa cho cậu sạch sẽ thơm phức, như đứa trẻ mới sinh…”

“Anh gõ đầu tôi tôi mới đấm anh…” Người vẫn ướt đẫm, tóc cũng còn nhỏ vài giọt nước, bán híp mắt ngửa đầu, để tránh nước vào mắt.

“Tôi gõ cậu là vì để kéo hồn cậu về!” Tần Đại Bằng đúng lý hợp tình: “Tôi nói cậu a, lúc ngẩn người, lúc lại mày ủ mặt ê… Yên tâm, tôi là đàn ông, sẽ không mang thai, cậu không cần sợ phải đưa tôi tiền sữa bột các loại…”

“Gì mà mang thai? Rõ ràng là anh làm tôi…” Đột nhiên thấy Tần Đại Bằng cười ác khí, biết hắn nói hưu nói vượn, bản thân cũng nhịn không được bật cười: “Hai người chúng ta làm sao có thể mang thai? Thần kinh, tôi còn lo hơn anh, còn không mang ‘mũ’ lỡ lây bệnh truyền nhiễm thì sao.”

“Tôi rất sạch sẽ, cậu đừng vu oan cho tôi.” Nói xong, lại gõ đầu Tiểu Trình.

Bị Tần Đại Bằng chọc cười, Tiểu Trình cũng tạm thời quăng cái quan hệ quỷ dị của hai người sang một bên, hi hi ha ha cầm khăn mặt thân thể mình, lại dùng vận tốc ánh sáng dọn sạch đống hỗn độn ở phòng khách, nhìn các vật chứng minh đều tẩy rửa sạch sẽ, lại vội vàng đem chăn ga ra ban công phơi.

Nhìn lại một lượt, hảo, đại công cáo thành.

Tiếp theo trọng yếu nhất, là chạy xuống lầu, xem trong bếp còn gì ăn không ——gây sức ép từ đêm qua đến giờ, hai người hao phí quá nhiều calor rồi, đều đói bụng lắm, nhưng trong tủ lạnh lại chẳng có gì, vì thế Tiểu Trình bắt Tần Đại Bằng lái xe, hai người chạy tới Moss Hamburger ăn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.