Tại nhà nó, đông đủ Vũ Phong, Đại Vỹ, Phong Đằng, Từ Vũ và Vương Tử
-Ba ~~~~~~~~~~ , tha cho con đi ~~~~~~~~~~~~~
-Ko ! _ Ba nó quay ngoặt mặt đi
-Mẹ ơi, mẹ nói vs ba đi. Con sẽ nghe theo lời mẹ. Tuyệt đối ko cãi lại !
-Honey à ~~~ Tha cho Lệ Dĩnh đi !
-Honey, bênh con như vậy ko tốt đâu ! Tại em chiều hư khiến nó hơn 3 năm trời ko thèm về nhà !
-Honey ~~~~~ _ Mẹ nó nũng nịu
-Ko là ko ! _ Ba nó nhất quyết
Mẹ nó chẳng thèm nhìn ba nó nữa, lạnh giọng nói
-Đại Kỳ, em đến với anh đây !
Ba nó lôi lại khiến mẹ nó rơi vào lồng ngực mình.
-Honey, anh xin lỗi ! Anh tha cho Lệ Dĩnh, ngoan, ngoan !
Nó cười, chiêu này của mẹ nó luôn thành công. Ba nó là chúa ghen, hoàn toàn ko thể chịu đk khi nhìn thấy mẹ nó ở bên ng` đàn ông khác mà thân mật. Kế hoạch thành công. Nó mừng thầm trong lòng.
-Rồi, ba tha cho con rồi. Bây giờ con phải làm theo lời mẹ ! _ Mẹ nó cười đểu
-Mẹ … mẹ …. _nó lạnh sống lưng
-Có một anh chàng là giám đốc, con trai bạn mẹ. Cô ấy cũng muốn một đứa cháu, mẹ cùng cô ấy định đính ước ! _ Mẹ nó cười nham hiểm
-Ba ~~~~ _ Nó cầu xin ba nó
-À, ừ thì ….. Con nên nghe theo mẹ con đi ! _ Ba nó bị mẹ nó liếc xéo ko thèm để ý thì chột dạ
Mấy ng` còn lại trong căn phòng dần trở lên u ám
-Con đừng lo, người này con cũng quen đó !
Nó nghi hoặc nhìn mẹ mình
-Người đó là …. Dương Khánh Thiên !
Mấy chàng trai ngán ngẩm nghĩ, đã nhiều tình địch rồi lại còn xuất hiện thêm một tên nữa ? Toàn đối thủ đáng gờm !
Nó nhớ hồi nhỏ, mẹ nó chưa cưới dượng thì có quen một anh chàng tên Khánh Thiên. Thường hay gọi là Thiên ca ca, ngày nào cũng nhõng nhẽo đi theo Khánh Thiên. Nhớ lại cũng thấy mình …. Xấu hổ quá !