Aizzz !!! Em Không Muốn Chọn Lựa !!!

Chương 37: Mặc kệ mấy người - lên đường đến châu âu



Nó giật mình, không ngờ 6 người bọn họ làm được nhiều như vậy a ~ Nhắc đến mới nhớ, bây giờ phải đến chỗ làm xin nghỉ việc và đến chỗ mấy người xem chuyện vui cái đã !

oOo

Nó đi đến phần mộ của Ánh Khiết lau bụi và nhổ cỏ quanh đó.

-Ánh Khiết, mình đến thăm cậu đây ! _ Nó quỳ xuống trước bia mộ, tay vỗ nhẹ vài cái giống như hồi còn sống nó hay vỗ vai động viên cô.

-Hắn ta chắc chắn sẽ không thể ra tù đâu ! Cậu có hài lòng ?

-Mình xin lỗi, nếu nhanh hơn một bước thì chắc cậu sẽ không chết ! _ Sống mũi nó cay cay

-Ha ha ha … Mình độc thoại trông ngốc nghếch thật …. Tạm biệt, mình sẽ tới thăm cậu sau !

Nó đi đến chỗ làm, đưa đơn xin nghỉ việc đến cho chị trưởng phòng. Chị trưởng phòng chỉ hỏi thăm dăm ba câu, tránh động đến Ánh Khiết .

-Chị Phương, Ánh Khiết có nhận được huy chương hay không ?

-Có !

-Cậu ấy thực sự rất ngu ngốc !

Chị Phương biết rõ tình cảm của Ánh Khiết và nó. Nhưng Ánh Khiết thật sự cực kì ngu ngốc , tình yêu đó đâu đáng để cô theo đuổi !

Nó ra về, tâm trạng có chút xuống thấp. Vừa ra khỏi thì gặp ngay Phong Đằng hối hả làm việc.

-Anh Đằng, anh Đằng ….

-Lệ Dĩnh, anh có chuyện gấp không thể chơi với em đâu ! Lần sau an chơi với em a ~

Phong Đằng đi luôn chưa kịp cho nó phản bác. Nó hậm hực đi đến công ty Đại Vỹ. Đứng trước của công ty Đại Vỹ, nó thở dài.

-Cô tìm ai ? _ Cô tiếp tân nghiêm túc hỏi

-Tôi tìm Đại Vỹ !

-Cô có hẹn trước ?

-Cứ gọi điện nói cô gái tên Lệ Dĩnh đến tìm !

Cô tiếp tân làm theo lời nó thì chưa đến 2 phút, một chàng trai đeo kính bước đến gần, ai gần đó đều kêu một tiếng chủ tịch, hai tiếng chủ tịch.

-Lệ Dĩnh, em đến đây làm gì ?

-Em không biết anh lại cực nhọc như vậy !

-Em biết thì bây giờ đi về đi !

-Anh … Anh đuổi em ? _ Nó giả vờ khóc

-Anh không có, hay là để bao giờ xong rồi thì anh sẽ dẫn em đi chơi a ~

Nó chả thèm nghe, đi luôn. Mọi người thì giật mình, cô gái này cá tính à nha. Chủ tịch như vậy còn tỏ ra giận dỗi ?

Nó đi hết công ty nọ đến công ty kia thì mấy chàng trai đều từ chối vì bọn họ bận việc. Nó hậm hực đi về thì gặp ba mẹ.

-Ba mẹ sao lại ở nhà vậy ?

-Định về thăm con nhưng chốc nữa lại đi du lịch Châu Âu, con có đi không ?

Mấy tên kia không chơi với nó thì nó cũng đi chơi luôn. He he he ….

oOo

Sau hai hôm làm việc cật lực, Đại Vỹ, Vương Tử, Từ Vũ, Phong Đằng, Vũ Phong và Khánh Thiên cầm quà và hoa đến trước cửa nhà riêng của nó. Sáu tên mãi mới thu xếp được công việc vậy mà trong nhà không hề có bất cứ người nào.

Trong nhà có một tờ giấy ghi chú :

“ Em đi du lịch Châu Âu với ba mẹ. Các anh nếu đọc được tờ giấy này thì em đã đi rồi. Bởi vì các anh khồng hề để ý đến em, nếu có lần sau đừng hòng các anh có thể nhìn được mặt em ! Và thời gian đi là chưa được biết đến ! Ha ha ha …”

Đầu 6 chàng đầy hắc tuyến. Mỗi người trong đầu đều nghĩ mình đã có tận 5 tình địch rồi, ai biết đâu được lần này nó đi lại tìm thêm về được mấy người thì khổ.

6 anh chàng thoát cái biến mất nhưng đích đến chính là những nơi ở Châu Âu, lần này mò kim đáy biển cũng phải lần ra !

Sau đó, hàng loạt bản tin lan truyền khắp nơi :

“ Đây là tin gây sốt hiện nay. Theo như kiểm chứng và những thông tin được điều tra thì biết Chủ tịch Đại, Chủ tịch Vương, Chủ tịch Dương, Chủ tịch Vũ, người bí ẩn để lại kí hiệu Vũ và Đội trưởng Phong Đằng đội điều tra đặc nhiệm thành phố đều lên đường đến Châu Âu. Lý do vì cô gái mà thành phố đang lùng sục.”

Hay là 6 người hợp sức làm ăn, thời gian sắp tới sẽ không tranh giành nhau mà đi tìm cô gái đó.

Sau tin này, thành phố dậy sóng, cô gái nào trong thành phố cũng thành đối tượng bị điều tra. Bất kì ai đều bị săm soi từ già đến trẻ. Các nước Châu Âu cũng thế, những khách du lịch đều bị người khác dòm ngó vì muốn nhỡ may gặp được cô gái may mắn đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.