[AllSanzu] Nhàm Chán Sao!? Không Có Trong Từ Điển Của Ta

Chương 47



Nghĩ đến đây làm tâm trạng hắn tốt hẳn lên , riêng Takeomi nãy giờ vẫn im lặng và nhìn em . Chỉ vậy cũng đủ khiến gã cảm thấy ấm áp rồi , em có điên cuồng , có phạm pháp đi chăng nữa thì tình cảm ấy vẫn không thay đổi . Chỉ cần em vẫn ở bên gã là đủ , gã yêu em mà ... dù thế nào cũng vẫn yêu em !

Hai người , mỗi người một suy nghĩ nhưng mục đích lại giống nhau . Họ cảm thấy ấm áp , vui vẻ rồi lại cảm thấy đau đớn . Họ yêu em đến vậy , dù có phải hi sinh cả tính mạng . Nguyện trao cho em cả thể xác lẫn linh hồn , liệu em có biết ? Với họ thì em vẫn chỉ là một đứa trẻ , dù đứa trẻ ấy có như thế nào hay đặc biệt ra sao thì vẫn luôn hiểu chuyện và có một chút ... ngây thơ ?

Một đứa trẻ khiến hai người cảm thấy ấm áp và hạnh phúc khi ở bên , em ấm áp mà cũng thật lạnh lùng . Em chẳng phải mặt trời mà lại khiến họ say nắng , nếu là phép so sánh thì em thật giống một ngọn gió , vô tư đến vô tâm . Ngày đông giá rét thì ngọn gió ấy lạnh lẽo , ngày hè nóng nực thì cơn gió ấy ấm nóng , nó thuận theo dòng chảy của thời gian mà thay đổi . Đáng tiếc , gió lại chẳng đứng yên bao giờ , chẳng ai có thể bắt gió đổi chiều , cũng chẳng thể bắt nó đứng im . Thời gian làm gió thay đổi , con người thuận theo đó chờ đợi cơn gió ghé thăm từng miền đất . Nếu ai đó có hỏi " Gió đang ở nơi nào ? " , nó sẽ trả lời " Ở trong từng tán cây , ghé thăm từng kẽ lá , nơi thành thị đông đúc , ở vùng quê hẻo lánh . Gió ở khắp mọi nơi ... "

Đăng ngày 1/3/2022



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.