[AllTake] Bình Yên?

Chương 18: Tìm



Hôm nay vẫn là một ngày bình thường.Nhưng cậu lại có cảm giác như mình đã quên một thứ gì đó.....cảm giác là nếu không nhớ được nó thì coi như tất cả kế hoạch của cậu đều đổ bể.Mà thôi,kệ nó đi.

Cậu leo thẳng xuống giường,vệ sinh cá nhân,xuống ăn sáng và đi học,quên nữa phải đem theo hộp cơm trưa nữa chứ!

Reng reng

Chuông vào học vang lên.Học sinh đua nhau chạy về lớp,ổn định chỗ ngồi.

Thầy giáo của cậu đã bước vào,trên tay thầy là đống giấy kiểm tra và có bút đỏ nữa.Thầy chấm xong rồi sao?

Lòng cậu đã bất an giờ còn bất an gấp bội.

"Chào các em,hôm nay thầy sẽ phát bài kiểm tra 15p hôm trước,thầy đọc tên ai người đó lên nhận nhé!"

"Ực"Cậu khẽ nuốt nước bọt,mắt chăm chăm vào đống giấy kia,không biết cậu bao nhiêu điểm ta.

"Yamamoto Takuya!"

"Vâng"Anh bước lên bàn giáo viên,hai tay cầm lấy tờ giấy kiểm tra,mắt từ từ hé ra nhìn điểm số.Trời ơi nguyên con 35/100 to chà bá ngay góc bên phải của tớ giấy.

"Em nên chú ý về cách học hành đi nhé."

Ấy thế mà thầy lại không chửi,thầy hiền dữ vậy!Đây chính là người thầy mà ai cũng mơ ước.Nhưng đừng nghĩ thầy hiền nên quậy phá tới mức thầy khóc nhé.Tội thầy lắm.

Sau một lúc đọc tên thì thời khắc này cũng đã đến.

"Mời em Hanagaki Takemichi lên đây."

"Vâng."Bước chân cậu cứng ngắc,mọi người ai cũng nhìn vào cậu,một phần vì là học sinh mới nên thắc mắc,phần còn lại là cậu đẹp trai vãi nồi!Má ơi cái góc nghiêng siêu phẩm kìa!Bọn con gái cứ thì thầm to nhỉ với nhau các kiểu.

Đến nơi rồi!Nơi quyết định sống còn!

"Của em đây."

"E...em cảm ơn!"

Cầu trời cho con điểm trung bình cũng được không là mẹ con đánh con chết.

70/100!!!!!

Lần đầu tiên trong đời cậu được điểm số cao như vậy.OMG!Đây không phải là mơ chứ?

"Trò Hanagaki rất giỏi,cứ phát huy như vậy nhé!"

"Vâng!"

Cậu nhí nhảnh đi về chỗ.Mà không biết rằng hành động ấy khiến bao nhiêu cô gái gục ngã.DỄ THƯƠNG QUÁ MỨC QUY ĐỊNH RỒI!

"Được rồi,hỡi những đưa thiếu nghị lực,tỉnh lại đi,lật sách trang 51 cho thầy.Hôm nay ta sẽ học bài mới."

"Vâng!"

Buổi học bắt đầu,thấy chuyên tâm giảng bài cho các học sinh,mọi người chăm chú nghe,lâu lâu lại có người dơ tay phát biểu.Thật thoải mái!Cậu tự hỏi sao lúc ấy cậu lại chọn con đường bất lương thay vì hưởng thụ tuổi học trò này nhỉ.

"Trò Hanagaki,em cho thầy biết,thì hiện tại đơn dùng để làm gì?"

"Dạ thưa thấy,thì hiện tại đơn là thì dùng để chỉ một sự việc xảy ra thường xuyên."

"Tốt."

"Thưa thầy,bạn Makoto ăn vụn trong lớp ạ."Một bạn nữ đứng lên nói.

"Trò Makoto,nói cho thầy biết 'Season' nghĩa là gì?"

"À dạ thưa,dạ thưa thầy,'Season' nghĩ là...."Makoto bối rối nói.

"Là gì?"

"Dạ là đứa con trai của biển ạ."

"Hahaahaaha."

Tiếng cười của cả lớp rộ lên.

"Em học hành kiểu gì đấy,'Season' là mùa,về chép phạt cho tôi 20 dòng để nhớ!"

"Thầy giảm được không ạ."

"Em muốn giảm thành 50 dòng à?"

"Dạ thôi,20 dòng được rồi ạ."

Tiết học vẫn tiếp tục như thế cho đến khi bên ngoài phát ra những âm thanh kì lạ.Lúc thì 'Bộp' lúc thì 'Rầm' cộng với tiếng la nữa.Sao bất an thế nhờ?

'Xoạch!' tiếng cửa kéo của lớp vang lên.2 bóng hình,1 lùn 1 cao....chết cha quên mất hôm nay là ngày hai người họ đến tìm mình!!!!!!!

"Ồ ra là ở đây."Mikey ló đầu vào.Draken thì cao hơn cả cái cửa nên phải cuối xuống mới vào được.

"Mấy em là ai?Học trường nào?Giờ vẫn là giờ học mà?"Người thầy của cậu khó hiểu hỏi.

"Đi chơi thôi,tóc xù vàng."

Tóc xù vàng?Là cậu đó hả?Cậu ngơ ngác nhìn.

"Ừ là mày đấy tóc xù vàng."

"Em lơ tôi luôn à?"Người thầy của cậu hầm hực nói.

"Thưa thầy hôm nay cho em nghỉ ạ."Cậu lễ phép đứng lên nói với thầy.

"Ừm,tạm biệt em."

"Em cảm ơn."Nói rồi cậu nhanh chóng dọn dẹp đồ,đeo cặp và mang hộp cơm trưa.

Tưởng cậu ta đi theo mình,Mikey đứng chờ ở đó.Ai ngờ,cậu ta mở cửa sổ?Tính tử tự hả?Draken đi đến xách cổ tên tóc xù vàng này đi.

Ở ngoài lớp

"Nè nè,cậu bạn khủng long,sao lại xách tôi như bao cát thế?Thả tôi xuống đi,tôi muốn về nhà."

Cậu cứ đung đưa chân của mình,tay cứ quơ quơ như người chết đuối.

"Nằm im cái coi tên chó tóc vàng này."Draken tức giận nói.

Cậu đã nhây là phải nhây cho tới bến:

"Tôi không phải là chó,tôi chỉ là một con thỏ đi đường thôi."

'Tên này thần kinh à?'.Đó là điều duy nhất và Mikey và Draken nghĩ về cậu.

"Mà nè cậu khủng long,mấy anh này bị sao vậy?Sao có anh mặc quần trái tin nữa kìa."

"Do bọn nó ngán đường bọn tao đến tìm mày nên tao đập thôi."

"Tìm tao chi?Quen nhau à?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.