[AllTakemichi] Đồ Nghiệp Dư! Cậu Muốn Ăn Đòn Sao?

Chương 14: Chuẩn bị.



"Bố Ken! Tôi- ưm."


Takemichi kinh ngạc, vốn là cậu đang muốn thông báo về sự hiện diện của mình thì đã bị Makoto đưa tay che miệng lại, cậu mở to mắt nhìn Makoto mà đảo qua đảo lại, nhìn thế nào cũng trông ngốc nghếch cực kì.


Makoto đưa tay kéo cậu lại, hắn cúi xuống mà nhỏ giọng nói với cậu.


"Đừng ồn! Mọi người đang bắt đầu căn thẳng đấy!"


Takemichi nhìn theo hướng tay của Makoto, ở trung tâm của trường quay là đạo diễn đang cùng một số người mà cậu không hề quen biết ngồi đối diện nhau, mỗi người một vẻ, bất mãn có, không quan tâm có, nhíu mày có, tóm lại đều rõ ràng là không hài lòng.


Takemichi đưa tay đập đập vào ngực của Makoto ý bảo hắn thả mình ra, cậu sau khi gật đầu lia lịa rằng bản thân sẽ không làm ồn thì mới được Makoto bán tín bán nghi thả ra, bất mãn, Takemichi tức giận đánh vào ngực hắn một cái, cậu nhỏ giọng:"Sao có thể đối xử với tôi như vậy?"


Không vui quay mặt đi, hai giây trước còn nhíu mày tỏ vẻ, hai giây sau đã bắt đầu hóng hớt mà đứng nhìn cuộc nội chiến ngầm đang chuẩn bị xảy ra.


Takemichi bặm môi, cậu như con thỏ nhỏ mà rục đầu lại, tay huých Kazushi bên cạnh một cái, miếng mấp máp:"Chuyện gì thế kia?"


Rất nhanh, còn không đợi Kazushi giải đáp cho thì đạo diễn đã bắt đầu mở miệng, mặc dù gương mặt của ông vẫn không hiện lên bất cứ trạng thái cảm xúc gì nhưng rõ ràng so với hôm qua thì rõ ràng nghiêm nghị hơn.


"Tôi biết các cậu có thực lực, thế nhưng nếu cứ vào khai máy mới bắt đầu diễn thì quá sơ suất rồi."


"Nếu đã thấy chúng tôi có thực lực thì ông phải đặt niềm tin vào chúng tôi chứ?" Mitsuya không vui nhìn ông, bọn họ tuy không hoàn toàn là diễn viên nhưng đâu đến nỗi bị nghi ngờ khả năng diễn xuất như thế.


"Tôi không phải không tin tưởng, mà là lo lắng, chính vì các cậu có thực lực nên tôi mới nghi ngờ, chỉ là một trích đoạn làm cho tôi an tâm hơn các cậu cũng không làm được sao?"


Đau đầu vỗ trán, đạo diễn nhìn những con người vẫn đang cố chống đối ông kia mà tỏ ra bất lực.


Tưởng chừng cuộc đàm phán sẽ kết thúc ở đây, cho đến khi có một bóng người không quá to cao vẫn đang ngồi im lặng ở một góc tự động đứng lên trước sự chứng kiến của mọi người.


Gương mặt vô cảm lạnh lùng, đôi mắt đen sâu hút nhìn thẳng táp vào đạo diễn:"Tôi sẽ diễn."


Đó chính là ba chữ mà hắn đã thốt ra, thanh âm dễ nghe, gương mặt cũng rất ưa nhìn.


Dường như tất cả đều bị quyết định của người kia làm cho bất ngờ mà hơi khựng lại một chút, cuối cùng lại như thống nhất một ý kiến, mọi người liền tản ra để đi lấy kịch bản.


Đây là một đoạn trích khi Takemichi lần đầu đến nơi tập trung của Touman - Đền Musashi ở sông Tama - cùng với Hina ( bạn gái của cậu ). Takemichi cho dù vẫn chưa nắm bắt được tình hình nhưng khi được đưa kịch bản cậu vẫn rất thành thật mà cầm đọc.


Mới trước đó đạo diễn còn cau có mặt mày nhưng khi đối diện với Takemichi thì ông lại mỉm cười, đem điện thoại ra, ông nhẹ nhàng chuyển cho cậu 2000.


"Cố lên nhé!"


Lời cổ vũ của đạo diễn cũng tiếp cho Takemichi thêm ít bình tĩnh, cậu hít sâu, sau đó thì bắt đầu chăm chú học thoại.


Một ly nước được đưa đến trước mặt cậu, Takemichi ngẩng đầu nhìn.


Là Hina.


Cô nhìn thấy Takemichi đang khó hiểu nhìn mình thì mỉm cười, tay giữ ly nước trước mặt cậu, cô mở lời.


"Uống một chút rồi cùng diễn nhé, Hina và Ema sẽ hỗ trợ cho cậu."


Là đang động viên mình sao?


Cảm động quá, nữ thần không những đẹp lại còn tốt bụng, Takemichi vui vẻ đưa tay nhận lấy ly nước, cậu mỉm cười:"Cảm ơn nhé!"


"Không có gì!"


Hina và Ema sau đó cũng tự động đi lấy kịch bản để xem lại, dù là người chuyên nghiệp cũng không thể để có sơ suất, Takemichi từ nhỏ đến lớn ưu điểm lớn nhất là học vẹt rất nhanh, thế nên dường như cùng một lúc, Takemichi đã buông kịch bản xuống cùng mọi người.


Như một người lãnh đạo, người đã mở đầu chuyện thử vai đã nhìn Chifuyu cùng Baji vẫn đang đứng gần mép cửa thì mở miệng.


"Pa và Peyan hôm nay không có mặt nên hai người thay bọn họ."


Baji liếc nhìn Chifuyu vẫn đang quay cổ thì ra hiệu, cả hai cũng muốn nhanh chóng kết thúc chuyện này nên đồng ý.


Đi đến lấy phần kịch bản của Pa và Peyan, Baji chia cho Chifuyu một tập rồi bắt đầu ngồi đọc.


Vốn còn tưởng phải mất chừng 10 phút, chỉ là không ngờ Takemichi vừa mới uống xong cốc nước rồi chuẩn bị đi vệ sinh thì đã nghe hai chữ "Chuẩn bị" từ phía đạo diễn.


Cứ mỗi lần bị bất ngờ thì cậu cũng "tịt" luôn nên chỉ đành chỉnh đốn lại cảm xúc mà đi vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.