[AllTakemichi] Nữ Idol Takemichi Và Bọn Bất Lương

Chương 19



-Hiện tại Yuzuha,Ema,Hina đang cấp cứu trong phòng,🍵 thì bị thương nhẹ nhưng vẫn đang nằm nghỉ ngơi, những con người bất lương thì đang đợi 3 người nằm trong phòng cấp cứu họ đang lo sợ vì vết thương rất nặng cần có người đó ở đây( người đó là ai à thì đó là Michi)

+Bác sĩ cậu ấy cần thiết tới vậy à-Draken

+Cậu ấy là vị Bác sĩ giỏi nhất, trình độ của chúng tôi chỉ là tôm tép so với cậu ấy thôi-Bác sĩ

+Vậy giờ phải làm sao đây Bác sĩ-Mitsuya

+Tôi không biết nữa, thiếu cậu ấy cơ hội cứ sống họ gần như là 0.-Bác sĩ

+Để tao gọi nó thử-Smiley

+Mày còn nghĩ nó có cứu người sao sau vụ đó sao-Mitsuya

+Vậy giờ làm sao-Angry

+Bước ra chỗ khác

-Một cô gái với mái tóc màu nắng, mặc một chiếc váy màu đen ngắn, đi giày cao gót bước đến, làn da trắng trẻo, đôi mắt đỏ như máu, đeo khẩu trang bước đến, trên người khoác chiếc áo bác sĩ ra lệnh

+Cô là ai-Angry

+Tôi không có thời gian nói với các người, những con người trong kia đang nằm hấp hối đó.

+Cô.....-Angry

-Họ chỉ đành làm theo tránh đường cho cô.

+Em.....-Bác sĩ

+Mau vào trong chuẩn bị, cuộc phẩu thuật sẽ bắt đầu, tôi cần thêm 3 người y tá phụ giúp hãy gọi họ đến-Khuôn mặt lạnh lùng của cậu ra lệnh.

-Bước vào trong phòng, cậu nhìn ba người bạn, những người thân yêu của cậu đang nằm hấp hối, nỗi tức giận của cậu tăng lên, cậu lần lượt cấp cứu cho từng người. Tới lược Hina thì làm cho cậu rất khó khăn, cậu ấy bị thương rất nặng, nặng hơn hai người kia, cậu không có loại thuốc cậu cần điều đó làm cậu tức điên lên cậu đấm vào bức tường, máu cậu chảy ra.Cậu nhìn vào những giọt máu của cậu.

*Đúng rồi nếu không có thì chỉ cần chế ra là được, máu của mình thì ở đây, đây là bệnh viện nên những thiết bị đồ dùng đều đầy đủ, chỉ một tia ánh sáng cũng được.*

+Phòng thí nghiệm vẫn ở chỗ cũ chứ???

+O...Ờ-Bác sĩ

+Hãy xem xét tình trạng của cô ấy, tôi đi chế thuốc, có hiện tượng gì lạ hãy thông báo-Cậu vừa nói vừa chạy đi đến phòng thí nghiệm.

+Ai là chifuyu hãy theo tôi

-Cậu vụt qua mọi người mái tóc của cậu tỏa ra một mùi thơm nhẹ nhàng khiến người ta thoải mái,Chifuyu không hiểu gì hết nhưng vẫn đi theo.

+Cô gọi tôi làm gì?-Chifuyu

+Em cần anh giúp em điều chế thuốc Chifuyu.

+Giọng nói này, mái tóc này lẽ nào là Aris.-Chifuyu

+Ờ anh không nhận ra em sao.

+Đôi mắt của em bị sao vậy?-Chifuyu

+Nó bị vậy mỗi khi em hận thù và mất kiểm soát,Chifuyu ngăn thứ 2 từ dưới lên ở bên phải lấy cho em một ít thuốc ở trong đó .

+O...Ờm-Chifuyu như lời nói của bạn lấy thuốc.

+Mọi chuyện lúc nãy là sao-Chifuyu

+🍵 đã diễn một vở kịch cho các anh xem, em lại quá khờ dại nên bị mắc bẫy của cô ta. Yuzuha và hai người kia là nạn nhân bị lôi kéo vào, tất cả là do em do em không thể bảo vệ họ-Nước mắt cậu chảy xuống

+Đừng khóc Michi, anh luôn bên em mà-Chifuyu

+Ừm

+Vậy giờ em định làm gì, anh có cần đi theo em không?-Chifuyu

+Không cần anh cứ ở lại đi, em cần anh theo dõi cô ta-Bạn đưa cái phụ kiện áo cho anh ấy

+Cái gì đây?-Chifuyu

+Nó là một cái camera dưới dạng phụ kiện áo, em muốn anh đeo nó, những gì anh thấy em đều sẽ thấy được. Anh hãy tỏ ra anh cũng thích cô ta vậy, nếu đó là những gì cô ta muốn.Em sẽ vạch trần bộ mặt cô ta sớm thôi, anh không cần phải lo

+Em sẽ ổn chứ-Chifuyu

+Đừng lo em sẽ cho họ hối hận, mọi thứ sẽ ổn thôi, em muốn cô ta biết rằng khiêu chiến với em là một lựa chọn sai lầm.

+Ừm, nhưng đừng cố quá nha-Chifuyu ôm bạn

+ừm em biết rồi.

-Sau khi chế xong bạn nhìn vào bình thuốc

+Michi sao vậy-Chifuyu

-Bạn lấy con dao từ trong cơ thể ra, rạch một đường vào tay, máu bạn chảy vào bình thuốc.

+Em làm gì vậy Michi-Chifuyu vứt con dao ra, cầm tay bạn lên

+Lẽ nào máu em là nguyên liệu để chế thuốc -Chifuyu kinh ngạc nhìn bạn

-Bạn không nói gì chỉ gật đầu.

+Đừng nói với anh những viên thuốc mà em chế ra đều có máu của em bên trong hết nha Michi!!-Chifuyu hét lên

+Máu của em có kháng thể rất mạnh có thể tăng sức đề kháng cho bất kì ai uống vào, không những vậy nó có thể hồi phục vết thương rất nhanh.-bạn cúi mặt xuống mà nói

+Đừng làm vậy nữa được không!Em sẽ mất máu chết đó-Chifuyu

+Anh đừng lo, chỉ có những vết thương nặng mới cần phải thêm máu em vào

+Em đã chế thuốc mà có máu em bao nhiêu lần rồi

+............khoảng 94 lần rồi.

-Chifuyu ôm bạn chặt hơn

+Em không đau sao-Chifuyu

+Em mất cảm giác đau rồi, lâu lâu thì có thể cảm nhận được đau nhưng em đều có thể chịu được.

-Chifuyu không nói gì chỉ ôm bạn, không nói gì sau đó kéo Chifuyu xuống và hun anh ấy, mặc dù rất ngạc nhiên nhưng anh ấy lại không phản khán mà thưởng thức nó, sau khi xong cậu rời xuống.

+Hiện tại những người khác chưa biết em chính là maris và là michi nên anh đừng nói gì, coi chừng bị phát hiện,cũng đừng nói với họ về việc chế thuốc của em, nếu họ có hỏi em kêu anh làm gì thì hãy nói là em cần người lấy thuốc, dụng cụ, được chứ.

+Ừm-Chifuyu đỏ mặt

+Đừng có như vậy anh làm em ngại đó.

+Anh biết rồi-Chifuyu

+À mà còn một việc nữa

+Việc gì???-Chifuyu

+Anh đứng đó nghe lén hơi lâu rồi đó, mau ra đây đi Mitsuya

+Cái gì cơ-Chifuyu

-Mitsuya bước ra từ sau cửa

+Michi,anh.........-Mitsuya cúi mặt xuống không dám nhìn vào cậu.

-Cậu bước đến nhéo mặt Mitsuya

+Đây là trừng phạt cho tội nghe lén

+Hể -Mitsuya

+Anh có thể đừng nói cho ai khác biết việc này được không, em xin anh đó-Cậu nắm lấy áo Mitsuya nở nụ cười đau buồn nhìn cậu ấy

+..........Được thôi-Mitsuya

+Cảm ơn anh, em phải lên trên cứu Hina rồi, tạm biệt-Cậu đeo khẩu trang vào, sau đó chạy lên phòng cấp cứu

+Michi tay em...đi rồi....haizz-Chifuyu bất lực nhìn cậu rời

+Mày có thể giải thích cho tao chuyện của Michi được không-Mitsuya

+Làm sao tao có thể tin mày, rằng mày có thể giữ bí mật chuyện này sau những việc mày đã làm với Michi -Chifuyu

+..........-Mitsuya không thể nói gì thêm

+Nhưng mày đừng lo sau khi làm rõ bộ mặt của 🍵 mày sẽ biết thôi, nhớ phải cư sử cho thật là bt đi đừng làm hỏng kế hoạch của em ấy.Mau lên trên thôi để bọn kia đợi-Chifuyu

-Sau khi 4 tiếng cuối cùng cánh cửa phòng cũng mở ra.

+Bác sĩ sao rồi-Draken

+Nhờ có cô ấy, mà bọn họ đều ổn cả rồi-Bác sĩ

-Cậu bước ra, vụt qua mặt bọn họ cậu vừa đi vừa băng bó vết thương.

+Khoan đã-Mikey

-Cậu không tỏ ra mình không nghe vẫn bước đi

+Mau đứng lại-Mikey hét lên

-Cậu cuối cùng cũng dừng lại nhưng không quay mặt lại nhìn họ

+Cô là ai, tại sao lại cứu họ-Smiley

+Nếu tôi không nói anh làm gì tôi.

+Cô.....-Angry

+Tôi không có như những con người ngốc các người, không có rảnh rổi được như các người, lúc nào cũng đi chơi ngao du với ai kia mà không quan tâm đến người thân bị lạc đi đâu không về nhà.

+Cô vừa phải thôi-Draken

+Tôi nói gì sai sao, không phải lúc họ mất tích không một cuộc gọi hỏi thăm sao, tôi còn sợ là còn không nhớ đến họ nữa cơ-Cô cười khinh bỉ

-Mặc dù đang đeo khẩu trang nhưng họ vẫn có thể thấy được nụ cười khinh bỉ đó của cô

+Vậy thôi tôi đi đây,bye.

+'Cái lạnh nhất không phải là cơn gió khi trời sang đông mà là sự vô tâm của một người mà mình xem là tất cả.'-Cậu ngân lên một câu nói sau đó cậu cười một cách đau lòng rồi rời đi

*Vậy là mình đã nói ra được rồi, giờ nên làm gì đây???.À đúng rồi mình từng nghe rằng có một băng đảng thường tập chung ở gần cảng ,mà hình như Naoto kêu mình nên tới đó thì phải.

(Mọi người còn nhớ cậu bé cho Michi thông tin khi cô ở khu ngầm không, mình cho nhân vật đó là naoto nha vì mình thấy naoto ở phim cũng thường cho Michi thông tin, với lại mị cũng muốn Naoto nằm trong dàn harem của Michi:)

*Vậy thôi thay đồ rồi đi đến đó vậy, mắt của mình thì trở lại ban đầu rồi*

-Sau đó cậu liền chạy đến bến cảng , cậu không biết là hôm nay họ có buổi họp không nhưng vẫn đến cậu ngồi ở một nơi rất cao đủ để nhìn và nghe thấy được mọt thứ, ngồi trên đó được nữa tiếng cậu cho rằng họ chắc không đến, cậu bỏ chiếc mũ và khẩu trang ra, ngước nhìn lên trời.

*Hôm nay mình cảm thấy thật mệt mỏi, thật là muốn ngủ quá, một giấc ngủ thật là sâu không bao giờ muốn tỉnh lại.

+Haizzz..........

(Khúc sau này là nhạc nha nếu muốn mọi người hãy bật nhạc lên nghe tôi viết lời Việt nha. Tên bài là "to my youth")

Có lúc tớ mong muốn mình biến mất khỏi thế gian này

Cả thế giới đều chìm đắm trong tối tăm để rồi mỗi đêm tớ đều khóc

Liệu nếu tớ biến mất con tim này sẽ cảm thấy bình yên?

Mọi ánh mắt đang dõi theo tớ thật sự quá đáng sợ

Đau thương chồng chất giữa những tháng ngày tươi đẹp

Tớ căm ghét bản thân mình vì không thế đón nhận tình yêu thương

Bố mẹ và tất cả đều dõi theo mình tớ

Tâm tư của tớ đâu phải như thế nhưng tớ cứ vô thức trốn chạy thật xa

Phải làm sao? Tớ phải làm sao đây?

Thời gian chính là liều thuốc chữa lành, lời nói đó đúng với tớ.

Mỗi ngày trôi qua tớ cảm thấy tốt hơn

Nhưng mà mỗi khi đắm chìm vào hạnh phúc tớ sợ lại bị tổn thương

Sợ rằng ai đó sẽ lấy đi niềm hạnh phúc của mình

Đau thương nối tiếp đau thương nhưng chẳng hề nhạt phai

Con người tớ đâu phải như vậy nhưng tớ vô thức trốn chạy thật xa

Dù cho tớ có như vậy

Biết đâu tớ có thể trở thành ánh sáng rực rỡ trên thế giới này

Sau khi bước qua tất cả nỗi đau đó

Tớ sẽ được tỏa sáng dù là giây phút ngắn ngủi

Tớ không thể bỏ cuộc..

Không có ngày nào tớ có thể ngủ yên giấc

Dù vậy tớ cũng sẽ đứng dậy bước tiếp

Để tìm lại chính con người của mình

Aaaaaaa aaaaaaa

Aaaaaaa aaaaaaa

Tớ đã đau đớn như thế nào chứ?

Tớ đã gánh chịu biết bao nhiêu tổn thương rồi?.

-Sau khi hát xong cậu nhìn lên bầu trời, bầu trời đêm nay rất đẹp ánh trăng chiếu sáng mọi nơi

+Đẹp quá.............., thật là nước mắt mình lại rơi nữa rồi, chắc là mình phải về thôi, họ chắc không đến đâu.

-Cậu đang định đi xuống thì lại nhận ra có một số con người đang ở dưới đó lắng nghe cậu hát.

+Hể!!!-Cậu ngơ ngác nhìn họ

*Rốt cuộc họ đã ở đây từ bao giờ chứ, còn nghe mình hát nữa chắc là mình phải chạy lẹ thôi.*

+Michi????

*Giọng nói quen thuộc này, lẽ nào là.....*

-Cậu quay lại nhìn người đã gọi tên cậu.

*Đúng là anh rồi*

+..I....Izana

-Cậu rất muốn nói chuyện với anh ấy nhưng cậu lại quay mặt lại chạy đi.Nhưng cậu đã bị Izana bắt lại

+Tại sao em lại chạy đi vậy Michi, em có biết anh kiếm em bao lâu rồi không-Izana ôm cậu vào lòng.

+..................Em cho rằng anh đã mất rồi chứ Izana, không liên lạc được, một chút thông tin cũng không có .Anh rốt cuộc đã đi đâu vậy hả,tên đáng ghét-Cậu ôm lấy anh ấy khóc

(Izana không biết Michi là nữ nha!!, hiện chỉ có Chifuyu,Naoto là biết thôi nha)

+Ai đây Izana-Kakuchou

+Ể........................Kaku-chan????-Michi kinh ngạc nhìn Kakuchou

+Bakamichi?????-Kakuchou kinh ngạc nhìn cậu

+Cái tình huống gì zui vậy.

+Cái gì mà ồn ào vậy-Ran

+Ủa ai mà nhìn quen vậy Ran????-Rindou

+Ừm đúng quen thật-Ran

+Hai tên anh em khốn nạn hai người còn không chịu nhìn cho rõ sao

+...........MICHI????-Rindou.

+Nhớ rồi hả,......... mà này anh bỏ em ra được không Izana!-Cậu cố gắng vùng vẫy thoát khỏi vòng tay của Izana nhưng éo được

+Bỏ em ra, để em chạy sao-Izana ôm bạn chặt hơn

+Bộ ba người không giúp tôi được sao,còn đứng đó làm gì-Cậu quát lên

+Đừng một mình chiếm em ấy chứ, bọn tôi cũng muốn ôm em ấy-Ran

+Cái quần què gì cơ????

+Em ấy là của tao-Izana

+Đừng như vậy mà Izana cho tao ôm với-Rindou

+Bỏ em ra coi,MẤY TÊN KHỐN NÀY.

-Cuối cùng cậu cũng thoát khỏi vòng tay của Izana.

+Bộ em là gối ôm hay sao mà đòi ôm hả.

+Thôi mà đừng giận dữ vậy chứ Michi-Kakuchou

+Vậy em đến đây làm gì vậy Michi-Ran

123

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen3S.Com

Trước Sau


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.