Edit: Hạ Du
“A Chước? Chước Chước? Chước bảo bối?” Đường Tân đọc lặp lại tên Tiết Chước, “Chước bảo bối cũng rất thích hợp với em.”
Một lúc sau Tiết Chước mới mở miệng, âm thanh ép tới rất nhỏ, nghe kỹ còn có chút tủi thân: “Lúc ấy đàn anh coi em là bé gái.”
Năm nhất phổ thông chưa phân hóa, giới tính thứ hai chưa được xác định, lúc ấy Tiết Chước lớn muộn, lại mang gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp nam nữ khó phân, còn để tóc hơi dài, mặc đồng phục năm nhất phổ thông… Đường Tân coi luôn cậu là một bé gái.
Vừa nói vậy Đường Tân cũng thấy có chút ấn tượng.
“Là đứa bé bỏ nhà đi mà quên mang tiền?”
“…Vâng.” Tiết Chước mím môi.
“…” Đường Tân nhớ lại dáng vẻ “cô bé” kia, “Chước bảo bối, hay em mặc đồ nữ cho anh xem một chút?”
“Bảo bối?””
“Bạn trai?”
“Thân ái?”
Alpha thẹn quá hóa giận, giận tới hôn Omega gan lớn bằng trời một ngụm.
Lần này cả hai người đều im lặng
Yên lặng là hạnh phúc trong tối nay.
… … … … … …
Sau khi về tới ký túc, Đường Tân nhận được tin nhắn của bạn nhỏ.
[Bạn trai nhỏ vị sữa bò Vượng Tử]: Lúc ở quán trà sữa em cố ý để đàn anh nghĩ em là Omega… Bởi vì em biết đàn anh không thích Alpha.
[Bạn trai nhỏ vị sữa bò Vượng Tử]: Thật ra hôm đó em để chị họ hỗ trợ trang điểm.
[Bạn trai nhỏ vị sữa bò Vượng Tử]: Không quen là giả, Omega cũng là giả, đến gần anh là có mục đích.
[Bạn trai nhỏ vị sữa bò Vượng Tử]: Nhưng yêu anh là thật.
Nam sinh thời nay làm sao thế này, Dường Tân vuốt điện thoại một lúc mới tìm được gói meme mèo làm nũng.
[Đường cho em ăn hết]: [Bánh Trôi làm nũng.jpg]
[Đường cho em ăn hết]: Tha thứ cho em rồi, yêu em moa moa moa ~
Bánh Trôi là mèo Thẩm Tư Trà nuôi, Thẩm Thu Trà cũng thường đăng các loại “ảnh mèo”, lúc trước Đường Tân đã dùng ảnh của Bánh Trôi làm thành rất nhiều meme, còn gửi cả vào trong siêu thoại.
[Bạn trai nhỏ vị sữa bò Vượng Tử]: Đàn anh, bây giờ có tiện gọi điện không?
Cảnh Duật Hoài còn chưa về, trong ký túc chỉ còn lại Đường Tân, đương nhiên là tiện.
Hai tiếng sau, Đường Tân cúp máy, nhìn đồng hồ:
“…”
Sao đã muộn thế này rồi.
Cuối cùng Đường Tân cũng biết tại sao mỗi lần Cảnh Duật Hoài và đối tượng nói chuyện đều lâu như vậy.
Thì ra thật sự không cảm nhận được thời gian trôi qua.
… … … … … …
Bởi vì nguyên nhân tướng mạo, luôn có người không quen add Wechat Tiết Chước, anh cũng sẽ định kỳ dọn dẹp lời lời kết bạn trong Wechat
Nhưng mà hình như hôm nay có thứ gì đó kỳ quái chui vào.
[Các Khuynh Lục Hải]: Đường Tân bảo tôi add cậu.
…
Tiết Chước vừa định ấn xóa thì dừng lại, nhớ tới Omega anh tuấn cũng Đường Tân tới bãi tập ngày huấn luyện thứ hai.
Đây là… Nhà ngoại tới khảo nghiệm? Nhưng đàn anh cũng không nhắc tới chuyện này mà…
Tiết Trước rối rắm một lúc, cuối cùng vẫn do dự ấn chấp nhận.
Bạn cùng phòng ở bên cạnh thấy vẻ mặt thấy chết không sờn của anh thì có chút tò mò: “Tiết Chước, cậu dùng điện thoại mà sao trông bi thương vậy?”
Tiết Chước: “Người nhà mẹ đẻ đàn anh tới…”
Bạn cùng phòng vỗ vỗ bả vai anh: “Anh em, tự cầu phúc đi.”
Tiết Chước thăm dò gửi một tin “Xin chào”, vốn tưởng rằng sẽ không nhận được câu trả lời luôn, dù sao yêu cầu thêm bạn được gửi từ hôm qua, không nghĩ tới mới vài giây bên kia đã trả lời.
[Các Khuynh Lục Hải]: Bạn trai nhỏ của Đường Tân đúng không, cậu biết số thứ tự tin tức tố của cậu ấy là bao nhiêu không? 9623, xếp gần chót luôn, tin tức tố của cậu ấy không có sức hấp dẫn với cậu, hai người sẽ không thể đi tới cuối cùng.
Tiết Chước nhìn đối diện gửi tới một đoạn dài mà lâm vào suy nghĩ, sao mà cứ… không được đúng lắm nhỉ?
Cậu chụp màn hình đoạn tin nhắn kia gửi cho Đường Tân, hỏi anh có biết không.
Đường Tân chưa trả lời nên Tiết Chước gửi lại cho người kỳ quái này mấy câu.
[Bạn trai nhỏ vị sữa bò Vượng Tử]:? Tỷ lệ xứng đôi tin tức tố của tôi và đàn anh cao hơn 80%.
Huống chi chuyện hai chúng tôi có liên quan gì tới anh.
Gửi xong thì kéo đen, Đường Tân lười gây gổ với người ta, lúc rảnh rỗi thì không bằng nghĩ xem dỗ đàn anh vui vẻ thế nào.
Không bao lâu sau tin nhắn của Đường Tân cũng tới.
[Đường cho em ăn hết]: Không quen, sao vậy?
[Bạn trai nhỏ vị sữa Vượng Tử]: OvO không sao cả, là một người bán hàng, không biết sao biết tên đàn anh, sau khi thêm bạn cậu ta hỏi em có mua AJ không.
[Đường cho em ăn hết]: [Bánh Trôi nghi ngờ.gif]
[Đường cho em ăn hết]: Sao bây giờ cái gì cũng có thế?
[Bạn trai nhỏ vị sữa Vượng Tử ]: Đúng vậy, không biết nghĩ thế nào nữa.
[Bạn trai nhỏ vị sữa Vượng Tử ]: Đàn anh có tiết học không? Xế chiều hôm nay em không có lớp.
[Bánh Trôi thò đầu.
gif]
Bởi vì Đường Tân thích nên bây giờ lúc nói chuyện, meme hai người dùng đều là hình ảnh chú mèo Bánh Trôi đáng yêu này.
[Đường cho em ăn hết]: Không có!
[Đường cho em ăn hết]: Chúng ta tới Forest đi.
Nụ hôn thiên sứ ở đó rất ngon.
Đương nhiên Tiết Chước nghe theo cậu.
Có kinh nghiệm lần đầu tiên, lần thứ hai tới Forest quen việc dễ làm hơn nhiều.
Đường Tân tới chào hỏi với pha chế, rối rắm xem gọi một đồ uống khác nếm thử hay gọi nụ hôn thiên sứ thêm lần nữa.
Chưa nghĩ được mình muốn gọi gì Đường Tân đã nhìn thấy một đôi mặc đồ tình nhân đi vào, nhìn thân hình Alpha có chút quen thuộc, là Hà tiên sinh ngày đó gặp được ở Cối Xay Gió.
Không đợi Đường Tân thấy rõ dáng vẻ Omega bên cạnh Cận Hà, pha chế bên trong quầy bar đã tỏ ý cậu nhìn về phía hai người.
“Ồ, Trà Trà tới.”
Vậy nên ngày đó Cận Hà mua bánh mì sữa nướng cho Thẩm Tư Trà? Thế giới này thật nhỏ.
“Thật là có duyên.” Cần Hà chào hỏi trước.
Có thể vì hôm nay là thứ bảy, không cần đi làm nên tóc hắn cũng túy ý để xõa trước trán, không dùng keo xịt cố định như hôm đó, hơn nữa âu phục cũng đổi thành đồ tình nhân làm hắn nhìn trẻ ra không ít.
Không đợi Thẩm Tư Trà mở miệng chào, Đường Tân đã đưa tay ra trước.
“Cào anh Trà Trà, em là Đường Tân, em rất thích âm nhạc của anh, theo dõi anh trên weibo rất lâu rồi, rất hân hạnh được gặp anh.”
Nghe thấy Cận Hà chào hỏi, trong lòng pha chế có chút kinh ngạc: “Hả? A Hà quen sao?” Sau đó lại gọi, “Tới đây, Trà Trà, đây chính là hai vị khách hôm đó tới tìm cậu.”
“Đường Tân? Chào em, cảm ơn em đã thích.” Thẩm Tư Trà bắt tay cậu, dừng một chút lại cười nói: “Tên thật của anh là Thẩm Niệm, em gọi Trà Trà là được rồi.”
Đường Tân kéo Tiết Chước tới cảm ơn thẻ hội viên của Cận Hà một lần nữa.
“Không có gì, chỉ là một cái nhấc tay thôi.” Cận Hà khoát tay.
“Cận tiên sinh,” Tiết Chước vẫn luôn không hăng hái lắm từ sau khi tới quán bar đột nhiên mở miệng, “Dạo gần đây TK có ý định nhận thực tập sinh không?”
“Có, một thời gian nữa sẽ tới làng đại học công khai tuyển dụng.” Cận Hà đoàn hai người là sinh viên đại học năm ba: “Nếu muốn làm báo cáo thực tập có thể suy tính tới TK chúng tôi, TK luôn hoan nghênh tất cả những người có tài có chí.”
Tiết Chước đồng ý, muốn kéo Đường Tân giới thiệu cho hắn nhưng lại phát hiện cậu đang vui vẻ nói chuyện trời đất với Thẩm Niệm.
Tiết Chước: QAQ đàn anh không để ý mình, mình thật khó chịu, nhưng anh ấy cười lên thật là đẹp.
Đường Tân không chú ý tới bạn trai nhỏ đang tủi thân, cậu đang nhỏ giọng nói chuyện với Thẩm Niệm: “Cận tiên sinh… Này, Trà Trà, “Sơn Lâm” là…”
“Đúng đúng, chính là A Hà.” Thẩm Đọc cũng gật đầu, cười tới đôi mắt nai biến thành trăng lưỡi liềm.
Hai người trò chuyện vui vẻ, Thẩm Niêm cũng theo dõi Weibo của Đường Tân, Đường Tân còn nói muốn mời bọn họ một ly.
Pha chế đang pha rượu nghe vậy thì cười hai tiếng: “Em không phải mời cậu ấy đâu.”
Thẩm Niệm có chút ngượng ngùng cười một tiếng.
“Trà Trà là ông chủ quán này.” Cận Hà bên cạnh giải thích.
“Hở?” Đường Tân có chút kinh ngạc, “Tôi còn tường Trà Trà chỉ là khách quen, không ngờ lại là ông chủ, sao anh chưa nhắc tới trên Weibo?”
Thẩm Niệm: “Nói cái này trên Weibo tôi cứ có cảm giác giống như đang rao hàng.” Cậu ta cầm một tờ khai từ bên cạnh đưa cho Đường Tân: “Còn không nhân cơ hội này làm thịt tôi một bữa?”
Tiếp tục từ chối thì không ổn, Đường Tân gọi một ly Mojito chiêu bài của quán, sau đó lại hỏi Tiết Chước: “A Chước uống cái gì?”
Tâm trí Tiết Chước có chút không ở chỗ này, anh hơi ngẩn người một chút nói: “Nụ hôn thiên sứ.”
Thẩm Niệm có chút nghi ngờ: “Không uống món có độ cồn sao?”
Mặc dù nhìn Tiết Chước có tuổi tác không lớn, nhưng cho tới giờ tuổi tác không phải lý do Alpha từ chối rượu cồn.
Pha chế đang tìm nguyên liệu cho Mojito nghe được lời Thẩm Niệm thì trả lời: “Bạn trai nhỏ nhà Đường Tân rất ngoan ngoãn, lần trước tới đã gọi cà phê kem.”
Thẩm Niệm vừa nghe thấy thì ánh mặt sáng lên, quay đầu nhìn về phía Cận Hà: “A Hà, anh nghe thấy không?”
Cận Hà: “…”
Hắn có chút bất đắc dĩ cầm tay Thẩm Niệm: “Có lúc nào anh không nghe em chứ.”
Thẩm Niệm hừ hừ: “Anh không có em uống rượu lạnh, còn dữ với em! >∧<”
Cận Hà: “…”.