Trần Ôn bạo nộ hiểm ác hét lên với đám thuộc hạ thây ma, sâu trong con ngươi ẩn ẩn lộ ra tia sợ hãi.
Tia sáng đen vừa rồi trực tiếp tiêu diệt hàng vạn thây ma, một thây ma cao cấp cấp mười cũng không chống lại được tia đen thần bí đó mà hóa thành tro tàn…
Đổi thành y thì sao?
Đồng tử Trần Ôn co rút lại, trong lòng không khỏi muốn rút lui.
Chỉ là không cam lòng, y hao phí biết bao thời gian và tinh lực tại căn cứ Lô Thành này, chỉ thiếu một bước là có thể có được tinh hạch tinh thần lực của Tư Hoài Tây, có hy vọng tiến xa thêm một bước, nếu có thể bước vào cấp mười hai, y sẽ không bao giờ sợ tử vong nữa!
Nhưng hiện tại chùm tia đen không biết từ đâu xuất hiện tại căn cứ Lô Thành, nó không thể là sản phẩm của căn cứ Lô Thành. Trần Ôn nằm vùng ở căn cứ Lô Thành làm vị trí bộ trưởng bộ hậu cần, y hiểu rõ ràng hết thảy vật tư và vũ khí của căn cứ Lô Thành, làm sao căn cứ Lô Thành rách nát này có thể làm ra tia đen uy lực kinh người như vậy.
Chuyện tuyệt đối không thể xảy ra này, lại đã xảy ra.
Trần Ôn nham hiểm mà ninh chặt mày.
Vừa rồi y tuyệt đối không nhìn lầm, luồng sáng đen kia đích xác bắn ra từ căn cứ Lô Thành, chẳng lẽ căn cứ Lô Thành vẫn luôn cất giấu vũ khí bí mật?
Nếu có thể phóng ra tia đen một lần, liền đại biểu sẽ có lần thứ hai.
Dù thế nào đi nữa, vũ khí bí mật này uy hiếp đến y, con người tuyệt đối không thể có được vũ khí chống lại thây ma, cần thiết hủy diệt!
Ánh mắt Trần Ôn âm lãnh thấu xương, nói với thuộc hạ thây ma run bần bật: “Bằng mọi giá phải tìm ra kẻ đứng sau thao tác vũ khí tia đen và giết chết, đồng thời phá hủy vũ khí này…”
Thuộc hạ thây ma quỳ dưới đất đồng thanh đáp: “Rõ!”
Không quá nửa khắc, Trần Ôn nhíu mày đứng ngồi không yên, lại lập tức đổi ý nói: “Không, giao cho lũ phế vật các ngươi không an tâm chút nào, các ngươi đã vụt mất cơ hội rất nhiều lần rồi, chuyện lần này rất mấu chốt, ta sẽ tự mình làm!”
Nghe được lời này của Trần Ôn, đáy mắt mỗi cái thây ma hiện lên hoảng loạn trong chớp mắt.
……
Đại quân thây ma lâm vào hỗn loạn.
Thây ma cấp cao dẫn đầu đã chết một, hai thây ma cấp cao còn lại cũng đã chết một trong sự truy sát của Tư Hoài Tây, dư lại một thây ma cấp cao đang chạy trốn.
Đất lở vốn khó có thể duy trì trực tiếp tán loạn, sóng nước lan rộng lập tức nổi lên cuộn sóng cao mấy mét, rất nhiều thây ma bị cuốn theo dẫn đến người ngã ngựa đổ, liên tục lùi về phía sau.
Sĩ khí của căn cứ bên này tức khắc tăng mạnh, căn bản không chú ý đến một bóng hình lẫn vào đàn thây ma, rời khỏi tầm mắt đám đông đi tới lối nhỏ đường sông tường thành, một ám đạo ẩn dưới mặt nước.
Theo ám đạo dưới đáy sông là có thể lẻn vào căn cứ Lô Thành.
Nhưng Trần Ôn không định dễ dàng buông tha đám người Tư Hoài Tây, mắt đỏ hung ác nham hiểm nổi lên lệ khí, giơ tay đục một tảng lớn trên tường thành.
Những người trên tường thành không hiểu làm sao lần lượt rơi xuống, nặng nề ngã trên mặt đất, căn bản không có cứu trợ. Bởi vì tường thành bị xuyên thủng trực tiếp, mặt tường ầm ầm sập, lộ ra một đại lộ trần trụi dẫn vào căn cứ, lượng lớn thây ma mãnh liệt lao vào.
Sắc mặt thủ lĩnh Tào đục ngầu đến mức vắt ra nước, khi ông không chú ý thế mà để thây ma phá vỡ phòng ngự của căn cứ, hiện tại Tư Hoài Tây đang truy sát một thây ma cấp cao khác không kịp chạy đến.
“Chi đội dị năng giả của Chương đội mau đi cứu người, Lý đội và toàn thể thành viên dị năng giả đi theo tôi ngăn cản thây ma tiến vào căn cứ Lô Thành!”
“Thủ lĩnh Tào, chỗ hổng này quá lớn, thây ma đều chạy vào căn cứ!”
Thiệt hại do thây ma cấp mười một gây ra lớn đến kinh người, Trần Ôn lại cố tình làm khó bọn thủ lĩnh Tào, làm thế nào lại dễ cho bọn họ bảo vệ, lẫn vào đàn thây ma, ai cũng chưa phát hiện có vua thây ma nấp bên cạnh bọn họ.
Chỉ một vuốt của thây ma tưởng chừng bình thường có thể xuyên qua cơ thể dị năng giả, thậm chí nghiền nát cơ quan nội tạng liên quan đến trái tim, công kích dị năng bình thường không có khả năng đánh xuyên qua phòng ngự của Trần Ôn.
Thủ lĩnh Tào trơ mắt nhìn một đám đồng bạn bên người bị giết, bi thống đến sân mục liệt tí bùng nổ dị năng, lôi điện mãnh liệt ầm ầm rơi xuống, lập tức tạc nứt một mảnh lớn thây ma.
Nhưng chẳng có ích gì, bước chân của đại quân thây ma vẫn cứ giẫm đạp vào đất của căn cứ Lô Thành, những người không kịp chạy trốn liền bị thây ma ăn thịt.
Căn cứ bên này thương vong thảm trọng, thủ lĩnh Tào chật vật giãy giụa với vết thương chồng chất, rất nhiều dị năng giả đã cạn kiệt dị năng, chỉ còn đối cứng bằng vũ khí trong tay.
Nhưng thây ma vẫn tiến vào căn cứ Lô Thành ở nơi dị năng giả phòng ngự không đến, căn cứ Lô Thành lúc này lâm vào một mảnh hỗn loạn với tiếng kêu la thảm thiết truyền đến từ các góc.
Nhìn thấy cảnh này, Trần Ôn vừa lòng trở lại, khống chế đại quân thây ma che giấu thân ảnh mình, đang nghĩ tìm đến hướng tia sáng đen ban nãy bắn ra.
Tư Hoài Tây chạy đến sau khi giết xong thây ma cấp cao còn lại.
Nhìn cảnh tượng thảm thiết trước mắt này.
Tư Hoài Tây lâm vào im lặng tĩnh mịch trong giây lát, đôi mắt xanh biển lạnh lẽo mà phẫn nộ, một kích vừa ra trực tiếp khoét một con mương sâu đến vài trăm mét, ngăn cách khe hở của tường thành và thây ma dũng mãnh bên ngoài.
Thây ma dựa vào bản năng không cách nào phân biệt lộ tuyến trước mắt, trước đẩy sau nghênh mà rơi xuống mương sâu.
Bên kia, Bùi Chiêu Chu cảm nhận được phẫn nộ nơi đáy lòng Tư Hoài Tây, theo sau nói: “Tôi giúp cậu, đưa bọn họ rời khỏi nơi này, tôi sẽ dọn sạch thây ma ở đây.”
Cảm xúc sâu trong đôi mắt Tư Hoài Tây rụt một chút, biểu cảm lạnh lẽo dần tan rã, khàn giọng nói: “Được, nơi này giao cho anh, những thây ma còn lại cứ để tôi.”
Tư Hoài Tây biết sự lợi hại của vũ khí kia của Bùi Chiêu Chu, ngay cả khi chỉ với năng lực của một mình hắn có thể giết chết mấy vạn thây ma thì tinh lực, thời gian cùng dị năng yêu cầu hao phí cũng tuyệt đối kém xa một kích của vũ khí thần bí đó.
Nhanh chóng giảm thiểu thương vong mới là phương án tốt nhất.
Tư Hoài Tây phối hợp với chỉ thị từ Bùi Chiêu Chu, mang đồng bạn còn đang ngoan cường chiến đấu vì căn cứ đến một nơi an toàn.
Khi đến lượt thủ lĩnh Tào, ông đã lâm vào chiến đấu điên cuồng, đôi mắt đẫm máu mở to, không ngừng quan sát thây ma xung quanh, tiếng thở mệt mỏi như tiếng quạt gió rõ như ban ngày nhưng dị năng muốn dần khô kiệt vẫn không chịu ngừng lại.
Khi Tư Hoài Tây đương tính toán mang ông đi, thủ lĩnh Tào vẫn còn định tiếp tục giết thây ma trong cơn phẫn nộ để báo thù cho những đồng bạn bị thây ma giết hại dã man.
Tư Hoài Tây kéo thủ lĩnh Tào lại, nói ra kế hoạch của Bùi Chiêu Chu, nói với đôi mắt xanh biển kiên định khiến người tin phục: “Chúng ta sẽ báo thù cho họ, nhưng trước đó chúng ta phải an toàn rời đi đã, sau này chúng ta mới có thể báo thù cho họ.”
Mặt già của thủ lĩnh Tào giàn giụa nước mắt, hổ thẹn nói với Tư Hoài Tây: “Xin lỗi Tư lão đệ, cậu phải đối đầu với thây ma cấp cao khó đối phó nhất nhưng thực lực chúng tôi quá yếu, ngay cả căn cứ Lô Thành cũng không bảo vệ được, không ngăn được đàn thây ma vây công, để thây ma xâm nhập căn cứ và giết nhiều người như vậy…”
Tư Hoài Tây cũng không nhiều lời, chỉ là trong lòng có vài phần xúc động muốn bức thiết đến bên Bùi Chiêu Chu, chờ dàn xếp những người căn cứ còn sống xong, lập tức nói với Bùi Chiêu Chu.
“Bên này đã chuẩn bị sẵn sàng.”
Bùi Chiêu Chu trong phòng thí nghiệm lạnh lùng nghiêm túc, điều chỉnh lại pháo năng lượng khổng lồ, hàm súc nói: “Được, tôi bên đây cũng chuẩn bị xong.”
Miệng pháo lạnh lẽo nhắm ngay đại quân thây ma xâm lấn căn cứ chỗ tường thành.
Nã pháo ——
Chùm tia sáng đen bất chợt xuất hiện khiến Trần Ôn đang tránh trong đàn thây ma cảm nhận được cảm giác nguy hiểm chết người tê dại da đầu, không màng tất cả dùng tốc độ nhanh nhất né tránh!
Rầm —— Rầm rầm ————
Đại quân thây ma khổng lồ phía trước trực tiếp bị chùm tia sáng đem tiêu diệt đến không còn hạt bụi, tựa như khi đẩy ngã quân cờ domino, từng mảnh của binh đoàn thây ma ngã xuống hòa vào tia đen, quang cảnh lập tức bị quét sạch.
Đội quân thây ma ban đầu chen chúc dưới khe hở tường thành như thể biến mất khỏi thế gian, không gian trống vắng lập tức an tĩnh, mặt đất trống rỗng kéo dài thật lâu, mãi sau khi tia đen biến mất, ở nơi cuối mới thấy được thân ảnh những thây ma lẻ tẻ.
Phần còn lại của miệng pháo năng lượng bị hòa tan khi phóng ra chùm tia sáng đen.
Trí não Ngân Hồ cũng kiểm tra được bên trong khẩu pháo năng lượng to lớn đạt đến nhiệt độ cao cực nguy hiểm, phát ra cảnh báo: 【Chủ nhân, thời gian chế tạo pháo đài năng lượng có hạn, một số nơi bị cắt giảm, nếu bắn thêm lần nữa, pháo năng lượng sẽ hoàn toàn hỏng.】
Trong lòng Bùi Chiêu Chu biết trận chiến tiếp theo với thây ma sẽ không đơn giản như vậy, chỉ còn lại một cơ hội để bắn pháo năng lượng, tuyệt không thể dễ dàng lãng phí, hơn nữa theo tiết lộ của thây ma phản bội Kinh Bác Sơn thì vẫn còn một vua thây ma hệ tinh thần thực lực khủng bố cần được đề phòng thận tViệ.
May mắn thay, sau hai lần bắn pháo năng lượng, số lượng thây ma giảm đáng kể, kế tiếp cứ giao cho dị năng giả và người thường địa phương hợp tác giải quyết.
Bùi Chiêu Chu nói: “Đã biết, một pháo cuối cùng tất phải giết chết vua thây ma sau màn, chấm dứt sự kiểm soát của vua thây ma đến nhiều thây ma như vậy chúng ta mới thực sự giải quyết được trận chiến này.”
Chiến trường.
Dấu vết hủy diệt do chùm tia đen đi qua lưu lại.
Cho dù xem bao nhiêu lần vẫn khiến Trần Ôn tránh được một kiếp quyết tâm đưa kẻ phía sau thao tác vũ khí này lên đầu trong danh sách cần giết, thậm chí Tư Hoài Tây cũng phải lui xuống đứng nhì.
Nếu vũ khí này được con người điều khiển, số lượng thây ma viễn siêu con người không còn là ưu thế, dựa vào vũ khí thần bí này con người có khả năng lật ngược thế cờ, thoát khỏi khống chế của thây ma.
Điều này hoàn toàn không phù hợp với thiết tưởng tương lai thây ma của Trần Ôn, tương lai nên là đến lượt thây ma đứng đầu chuỗi thức ăn, con người trở thành thịt cho thây ma!
Trần Ôn lòng mang ý xấu tiếp cận vị trí của Bùi Chiêu Chu, thông qua tia đen vừa rồi, y đã hoàn toàn xác định vị trí cụ thể phóng ra —— Việcnghiên cứu!
Còn lại chỉ việc giết chết kẻ chế tạo vũ khí kia!
Ngay khi Trần Ôn cho rằng mọi thứ sẽ suôn sẻ sau khi tiến vào căn cứ, Tư Hoài Tây đột nhiên xuất hiện quấy rầy kế hoạch của y.
“Mày đi đâu thế, thây ma.”
Ánh mắt Tư Hoài Tây sắc lẹm, chắn đường phía trước Trần Ôn, trên mặt phiếm sát khí lạnh băng, lạnh giọng hỏi.
Thân thể Trần Ôn nháy mắt cứng đờ, nhận ra giọng nói của dị năng giả y thù hận nhất, lưng đưa về phía Tư Hoài Tây, đôi mắt đỏ tươi xẹt qua đạo tàn nhẫn.
Y cho rằng mình che giấu rất khá, nhưng lại không ngờ bóng hình mình né tránh chùm tia đen trong đám thây ma vừa rồi nhanh hơn bất kỳ thây ma nào, lập tức dẫn đến sự cảnh giác của Tư Hoài Tây.
Chẳng qua Trần Ôn chưa từ bỏ ý định, hiện giờ y khống chế thây ma còn may mắn sống sót tụ tập lại, cũng may Tư Hoài Tây còn chưa phát hiện ra y.
Nhưng sao điều này có thể?
Công kích hùng hổ sau lưng, rõ ràng hướng về phía y.
Trần Ôn bất đắc dĩ phải tránh.
Y là thây ma cao cấp có thể tránh nhưng những thây ma cấp thấp xung quanh không may mắn đến vậy, về cơ bản đều không còn tồn tại sau một đòn của Tư Hoài Tây.
Trần Ôn lạc loài cũng đột ngột hiện ra.
Ánh mắt Tư Hoài Tây lãnh lệ, thế công phát ra càng thêm hung ác, trực tiếp xé rách ngụy trang của Trần Ôn, giây tiếp theo bị người quen thuộc trước mắt làm cho choáng váng.