Ám Ảnh Hoàng Hôn

Chương 32



Tiêu Nhiên đặt chân xuống nền cỏ mềm mại, đôi mắt màu nâu nhạt mang theo đầy ý cười dịu dàng nhẹ nhàng lên tiếng:

"Potter phu nhân, chuyến viếng thăm tuy có chút đột ngột, nhưng ngài không phiền nếu như ta tá túc ở đây ít lâu chứ?"

"William?"-Dorea Black hồi phục từ trong ngỡ ngàng vươn tay, để cho Tiêu Nhiên hôn nhẹ lên tay bà mỉm cười-"Không phải đã bảo cứ kêu ta là Dorea rồi sao?"

"Vậy thất lễ rồi!"

Tiêu Nhiên nói làm Dorea Black đỏ mặt. Ít ai biết, Dorea Black từng mơ được làm phu nhân của 1 vị quý tộc dịu dàng trang nhã, nhưng bà lại đổ trước sự theo đuổi điên cuồng của Charlus Potter. Vì mọi người đều biết, gia tộc Potter khi theo đổi tình yêu không có 1 nửa Knuts liên qua đến chữ quý tộc. Và hầu như người bị gia tộc Potter nhìn trúng chẳng mấy ai chạy được thoát.

"William!"

James Potter nhảy bổ tới ôm lấy Tiêu Nhiên vui vẻ hô lên. Tiêu Nhiên cúi đầu nhìn đám bù xù trong lồng ngục mình vươn tay xoa xoa, nghĩ nghĩ thấy cảm xúc không tệ liền xoa thêm vài cái nữa:

"James? Lớn nhanh thật đấy!"

James Potter híp mắt thích chí rồi bắt đầu lải nhải:

"William, ngươi đi đâu suốt 1 năm qua vậy? Ta học gửi tín cú nhưng chúng nó cũng không tìm được ngươi đâu! Ngươi biết không á, ta rất thích chơi với Sirius. Ta và cậu ấy đã chế ra 1 loại dây thừng trói người rất tốt. Nhưng cha của Sirius đã nạt bọn ta khi bọn ta trói ông ấy lại và tịch thu mất sợi dây. Nhưng Sirius bảo cha cậu ấy cũng dùng nó với Malfoy lớn, ông ấy rất thích nó, vậy tại sao lại nạt bọn ta? Người lớn cũng thật khó hiểu mà..."

Trong tiếng lải nhải của James, cuộc sống sau đó của Tiêu Nhiên ở trang viên Potter trôi qua khá yên bình, ngoại trừ việc cẩu cẩu Sirius Black nhảy bổ tới và làm náo loạn mọi thứ lên cùng James.

Gấp lại bức thư, Tiêu Nhiên khẽ mỉm cười. Cuối cùng thì Eileen cũng chịu để y làm cha đỡ đầu của Severus, mọi chuyện diễn biến tốt hơn y nghĩ khi mà Severus và Lilys đã trở lên quen thuộc với nhau.

Hành lang nhà Potter về đêm dài và lấp lánh chút ánh sáng của những ngọn nến, khiến cho y có cảm giác như trở lại Hogwarts. Bên 1 ngã ra, Tiêu nhiên nhìn thấy 1 cái đầu bù xù nho nhỏ đang khoác trên mình bộ đồng phục của Gryffindor, và y không thể ngăn mình thốt lên 1 tiếng nghi hoặc nho nhỏ:

"Harry?"

Cho đến khi đứa bé quay lại, đập vào mắt là đôi đồng mâu sậm màu tràn đầy ánh sáng, Tiêu Nhiên mới giật mình nhớ ra, Harry Potter hiện tại còn chưa sinh ra.

Thu lại cảm xúc thoáng qua, Tiêu Nhiên ngồi xổm xuống ngang tầm mắt với sư tử nhỏ mỉm cười:

"James? Khuya vậy rồi còn ở đây làm gì? Trẻ nhỏ ngủ muộn là không ngoan đâu."

James Potter đẩu môi nhìn Tiêu Nhiên hồi lâu khe khẽ nghiêng đầu, khuôn mặt trẻ con bầu bĩnh tràn đầy nghi hoặc nãi khí lên tiếng:

"William, Harry là ai?"

"James thật muốn biết sao?"

Tiêu Nhiên bế lên tiểu hài tử. Đột ngột bị bế lên, James Potter giật mình ôm chầm lấy Tiêu Nhiên nghiêm túc nói:

"Muốn!"

"Hảo."

Tiêu Nhiên nở nụ cười ôm James đi về phía phòng ngủ của cậu nói. Mở của phòng ra, đặt nam hài lên giường đắp chăn cẩn thận, Tiêu Nhiên trước ánh mắt mong chờ của James khẽ mỉm cười:

"Harry, là 1 tiểu bằng hữu của ta. Cậu ấy là Gryffindor, nhưng trước đó cậu ấy là một cậu bé gầy, tóc đen, đeo kính cận và không biết mình là một phù thủy. Harry bị lưu lại một vết sẹo hình tia chớp đặc biệt trên trán mình, và cậu được cả 1 thế giới gọi là cứu thế chủ. Cậu bé Harry mồ côi sau đó được nuôi lớn bởi gia đình Dursley - những người không phải là phù thủy và luôn tìm mọi cách để ngăn cản cậu đến với quyền năng phép thuật. Dì và dượng của Harry luôn hắt hủi cậu, vì họ rất ghét phép thuật nên dì và dượng của Harry đã giấu tất cả những vật tài sản phép thuật mà cậu thừa kế cũng như luôn phạt cậu thật nặng khi có điều gì đó lạ thường xảy ra.

Nhưng rồi, Harry được dẫn tới Hogwarts..."-Khi nói tới đây, Tiêu Nhiên nhìn thấy trong đôi mắt màu nâu sậm của James lóe lên từng tia sáng khát vọng, y khẽ mỉm cười, nhẹ giọng tiếp tục kể về số mệnh của Harry Potter, người mà sau này sẽ trở thành đứa con duy nhất của James-"Cậu được phân vào Gryffindor, ở đó, Harry gặp rất nhiều những người bạn tốt bụng, những học trò Hogwarts tràn đầy sức sống. Harry là 1 Gryffindor chuẩn mực. Cậu dũng cảm, gan dạ, tràn đầy tình yêu thương cùng lòng hào phóng nhưng không ngu ngốc và lỗ mãng.

Đó là 1 điều rất đáng quý ở Harry, James"-Tiêu Nhiên khéo chăn xoa lên mái tóc bù xù của James Potter dịu dàng nói-"Trong số chúng ta rất ít người có thể giữ vững niềm tin trong khó khăn như vậy, nhưng Harry có thể làm được điều đó. Cậu đã từng bị họ hàng hắt hủi, bị bạn bè xa lánh, bị từng người ghen ghét đố kị, nhưng Harry vẫn giữ vững được niềm tin. Không phải là do cậu có được 1 hiệu trưởng luôn bảo hộ cậu, không phải là do cậu được bạn bè ủng hộ, mà là do cậu luôn cố gắng vươn lên, luôn luôn hi vọng dù trong hiểm cảnh.

Niềm hi vọng ấy đôi khi là mù quáng, nhưng để làm được như thế rất đáng khâm phục. Bởi vì trong hiểm cảnh, có niềm tin mới có hi vọng sống sót."

"William, Harry là phù thủy xuất thân Muggle sao?"-James ngẩng đầu hởi.

Tiêu Nhiên lắc đầu trả lời:

"Không phải, Harry là máu lai, cha cậu ấy là 1 thuần chủng, mẹ cậu áy mới là phù thủy xuất thân Muggle. Đừng lên coi thường 1 máu lại, James."-Ánh mắt James thoát ra chút thất vong, Tiêu Nhiên nói-"So với phù thủy thuần chủng, máu lại có nhiều tiềm năng và khả năng phát huy ma lực lớn hơn rất nhiều."

"Tại sao?"

"Hãy nghĩ thử xem, James. Phù thủy ban đầu từ đâu mà có, và, tại sao lại xuất hiện phù thủy xuất thân Muggle?"-Tiêu Nhiên nói.

James nhíu mày hồi lâu rồi phụng phịu:

"Ta không biết."

Tiêu Nhiên cười nhẹ:

"Phù thủy nói chung thường nhìn người Muggle với con mắt khinh thường; nhưng đối với một số ít người, thái độ đó trở thành một niềm tin mù quáng. Những người này thường tự đặt mình vào một cấp bậc khác dựa vào số tổ tiên là phù thủy của mỗi người, với những phù thủy có "dòng máu thuần chủng" ở bậc đầu tiên, tới những phù thủy lai và sau cùng là những người Muggle.

Những kẻ ủng hộ vào huyết tộc tin rằng chỉ có người thuần dòng máu phù thủy mới là người quản lý thế giới phép thuật, và không cho phép những người Muggle trở thành phù thủy thật sự. Một vài người còn quá quắt đến độ ám sát người Muggle hoặc không cho phép họ được học phép thuật. Những người sùng bái tột độ luôn là những phù thủy thuần chủng.

Hãy thử suy nghĩ, James. Phù thủy không thể trống rỗng xuất hiện, giống như phù thủy xuất thân Muggle ngày nay, những phù thủy đầu tiên, đều phải có cha mẹ là Muggle. Đó là nguyên lí đơn giản nhất.

Ma lực là 1 khái niệm mơ hồ, vì sao lại có phù thủy xuất thân Muggle? Vì sao lại có Squib? Phàm là phù thủy, chúng ta không nên vì xuất thân khác biệt mà khinh bỉ hay xa lánh họ. "

Tiêu Nhiên ngồi bên cạnh James Potter nói hồi lâu, khi mà y dứt lời, cũng là lúc đôi mắt James ánh lên tia sáng rực rỡ:

"William, ta quyết đinh rồi! Sau này ta sẽ đặt tiên con ta là Harry, ta cũng muốn nó giống Harry trong lời ngươi nói, trở thành 1 người dũng cảm. Ngươi cũng sẽ giúp ta dạy bảo nó chứ?"

Một tiểu chính thái mặt mày nghiêm túc nói ngươi phải giúp hắn dạy bảo con của hắn, ngươi sẽ có cảm giác gì?

Tiêu nhiên mỉm cười: Cảm thấy rất manh đi?

Ngưng lại từ trong sững sờ, Tiêu Nhiên nhìn James sắp mơ màng trước mắt, đôi mắt màu nâu nhạt hiện lên ý cười. Giống như 1 lời hứa chân thành, y dịu dàng nói:

"Ta sẽ."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.