Cơ Động đến giờ vẫn còn nhớ rất rõ, lần đầu tiên mình nghe đến Thánh Tà Chiến Trường, chính là nghe Dương Bỉnh Thiên nói. Khi đó Dương Bỉnh Thiên đã nói với hắn, hai đầu của Thánh Tà Đảo phân biệt gắn liền với hai mảnh đại lục. Nhưng lúc này hắn mới hiểu rõ, thực tế cũng không phải đơn giản như vậy, Thánh Tà Đảo đúng là gắn liền với hai mảnh đại lục, thế nhưng chỗ gắn lền này cũng không phải ở trên mặt biển, mà là ở sâu tuốt bên dưới đáy biển. Căn bản là không có kẻ nào đủ khả năng xuyên qua vô số Hải ma thú cường đại bên dưới đáy biển để đi đến mảnh đại lục đối diện. Mà Thánh Tà Thông Đạo chân chính, cũng không phải ở dưới đó, mà căn bản là nó không có tồn tại thực thể.
Trong luồng sóng biển dâng trào hơn trăm trượng kia, đột nhiên lóe lên mười đạo hào quang, khổng lồ sáng chói. Khí tức mênh mông khổng lồ chợt từ trong mười luồng quang manh kia truyền ra. Không khí hoàn toàn cô đọng lại. Đám người đứng cạnh bờ biển không ai có thể hô hấp nổi.
Đối diện với uy áp khủng bố của thiên địa như vậy, bất luận kẻ nào cũng cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé.
Thế nhưng trong lòng Cơ Động lại có cảm nhận hoàn toàn khác biệt. Hắn rõ ràng phát hiện, khí tức của mười luồng hào quang này phát ra hoàn toàn giống như khí tức của mười đại pháp trận lúc hắn tiến vào Thiên Can Địa Cung lúc trước.
Mặc dù luồng khí tức hiện tại phát ra càng rộng rãi mênh mông hơn tại Địa Cung rất nhiều, nhưng hắn có thể khẳng định chắc chắc, hai cái tuyệt đối là thuộc cùng một loại lực lượng.
Dựa theo lời Diêu Khiêm Thư từng nói đến trước đây, trong lòng Cơ Động có thể khẳng định, khí tức mênh mông khủng bố này, đúng là xuất phát từ Ngũ Hành Pháp Trận. Đó chính là Ngũ Hành Pháp Trận Mười Hệ Tổ Hợp hoàn mỹ nhất, phóng thích ra không biết bao nhiêu ma lực khổng lồi mới hình thành nên dị tượng thiên văn, làm thành một khí tượng khủng bố không thể nào ngăn cản được. Nhưng căn nguyên nó vẫn là Ngũ Hành Pháp Trận a!
Không đợi Cơ Động suy nghĩ thêm gì, cảnh tượng trong không trung lại một lần nữa thay đổi. Trong luồng ma lực ba động khổng lồ, mười luồng quang mang kia dần dần ngưng tụ lại, hóa thành một luồng lốc xoáy khổng lồ. Mà nước biển lúc này lại hóa thành vật dẫn cho chúng nó. Ma lực dâng trào dần dần ngưng tụ, không trung vốn đang tối tăm lúc này cũng bị mười luồng hào quang khổng lồ kia chiếu sáng rực rỡ. Cảm giác áp bức nặng nề khiến người ta không thở nổi đột nhiên biến mất, chỉ còn sót lại, chính là khí tức nồng đậm vô tận khiến người ta choáng ngợp. Cực Hạn Ma Lực, đúng vậy, chính là Cực Hạn Ma Lực, mười loại màu sắc kia, chính là đại biểu cho Cực Hạn Ma Lực mười hệ. Mà ngay tại trung tâm của luồng lốc xoáy khổng lồ kia, cũng chỉ có mình Cơ Động có thể cảm nhận được căn nguyên lực lượng căn bản nhất của nó. Đó chính là Hỗn Độn Chi Lực.
Ngay trong nháy mắt này, Cơ Động đã hiểu, hắn rốt cuộc đã hiểu rõ nguyên lý của Thánh Tà Thông Đạo này. Lúc trước hai mươi vị Thiên Can Thánh Đồ của hai phiến đại lục lưu lại cũng không chỉ là Ngũ Hành Pháp Trận, mà còn dùng toàn bộ lực lượng của chính mình ngưng tụ ra khối Hỗn Độn Chi Lực thực thể vĩnh viễn bất diệt này. Đúng là do khối Hỗn Độn này không ngừng hấp thụ nguyên tố lực mười hệ trong thiên địa, cách mỗi năm năm mới có thể chuyển hóa thành thực thể. Đây là kiệt tác tuyệt thế đến mức nào! Nếu gọi là Thần Tích cũng không phải là không thể. Trong lòng Cơ Động không khỏi sinh ra sự kính nể tự đáy lòng. Không chỉ là kính nể Mười Thiên Can Thánh Đồ của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, mà còn mười Thiên Can Thánh Đồ của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục nữa. Chính là nhờ hai mươi vị Thánh Đồ không tiếc hi sinh tính mạng của mình mà tạo thành kiệt tác này, mới khiến cho hai mảnh đại lục có thể có thời gian an bình kéo dài, có thể yên ổn phát triển. Giờ khắc này đây, trong số các ma sư đứng ở bờ biển, chuẩn bị gia nhập Thánh Tà Chiến Trường, mấy ai có thể hiểu được nổi khổ tâm của các vị tiền bối đây?
Oanh-
Ngũ Hành Luân Chuyển, mười luồng hào quang nháy mắt nở rộ chợt đột ngột thu liễm lại. Một đạo cầu vồng mười màu, cao hơn ba mươi thước, rộng chừng hai mươi thước đột nhiên xuất hiện trên bờ biển. Không trung vẫn như trước mây đen dày đặc, vẫn là tối tăm như trước, nhưng bên trên Đại hải, lúc này lại xuất hiện thêm một cái cầu vồng mười màu khổng lồ. Mười luồng quang mang vẫn như trước lẳng lặng xoay tròn trong luồng lốc xoáy, nhưng tất cả các khí tức lại hoàn toàn thu liễm. Đúng vậy, đây chính là cửa vào của Thánh Tà Thông Đạo.
Hai mắt Phất Thụy ẩn sau Thiên Lôi Thần Khải chợt sáng lên, thanh Lôi Đình Chiến Phủ cầm trên tay phải chợt xoay tròn một vòng.
Đoàn Trưởng Thiên Can Quân Đoàn Tống Thụy Long nâng tay phải lên, giơ ra trước mặt Phất Thụy, Phất Thụy nâng tay trái lên, bàn tay hai người chạm nhau một cái, phát ra một tiếng leng keng ầm vang. Không có bất cứ lời cỗ vũ dặn dò gì, chỉ một cái vỗ tay đã đủ nói lên mọi lời rồi.
Thạch Long, Sư Long, Kim Long, Hỏa Long, Vân Long, Ngũ Long Quang Huy đồng thời ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng. Tiếng thét rung trời của bọn họ lại choáng đầy khí tức lẫm liệt. Ngũ Long đồng khiếu, đây là lời chúc phúc dành cho các chiến sĩ sắp ra trận.
Toàn bộ thanh Lôi Đình Chiến Phủ khổng lồ hơn bảy thước giơ thẳng lên cao, giống như khai thiên tích địa vậy, một đạo điện quang màu lam tím nồng đậm phá không bay lên, Phất Thụy ngửa mặt lên trời hét lên một tiếng:
- Xuất phát.
Vừa nói xong, hắn là người đầu tiên phóng thẳng lên không trung. Ngay giữa không trung, một đạo lôi điện khổng lồ chợt xuất hiện, lôi điện không ngừng vặn vẹo trong không trung, một tiếng long ngâm vang lên, Tử Lôi Diệu Thiên Long đã bay ra, đón lấy Phất Thụy. Yên rồng khổng lồ đã cùng với Thiên Lôi Thần Khải trên người Phất Thụy kết hợp lại với nhau. Leng keng vài tiếng vang lên, Phất Thụy đã thể hiện ra trạng thái chiến đấu cực mạnh của hắn. Hai cánh Tử Lôi Diệu Thiên Long dang rộng, lại thêm một tiếng long ngâm, đã mang theo Phất Thụy bay thẳng vào cánh cửa khổng lồ do mười luồng quang mang kia tạo thành, biến mất không thấy.
Theo sát ngay sau Phất Thụy, là mười gã ma sư sáu quan lần lượt phóng người lên, từng người triệu hồi ra ma thú tọa kỵ của mình, trước sau tiến vào cánh cửa ánh sáng kia. Ngay sau đó, ba trăm ma sư, mỗi người dùng phương thức bất đồng, lướt trên mặt biển, lần lượt biến mất không thấy vào cánh cửa ánh sáng kia.
Phóng xuất ra Bính Hỏa màu đỏ rực, thân thể Cơ Động giống như đạn pháo bắn ra. Thân thể ngay trong không trung phóng người lên, hòa nhập vào đoàn người hỗn loạn thẳng hướng vào Thánh Tà Thông Đạo. Lúc tiến vào, hắn cũng không có phóng thích ra, Chu Tước Song Dực của mình, mà chỉ đánh mạnh song chưởng xuống phía dưới, phóng ra Bính Hỏa ma lực, nhờ vào lực nổ mạnh của Bính Hỏa, thôi động cơ thể mình cấp tốc đuổi theo mọi người. Nếu chỉ luận vào ma lực, hiện tại hắn với trình độ bốn mươi tám cấp, trong số ba trăm ma sư, cũng thuộc hàng trung bình. Nháy mắt cũng đã tiến vào trong cánh của của Thánh Tà Thông Đạo.
- Cơ Động, nhớ phải cẩn thận.
Ngay tại nháy mắt trước khi hắn tiến vào Thánh Tà Thông Đạo, một thanh âm thanh thoát đột nhiên vang lên bên tay Cơ Động. Hắn không kịp quay đầu lại nhìn, thế nhưng thân ảnh của chủ nhân thanh âm đã hiện lên trong đầu hắn ngay lúc thân thể hắn bị mười luồng quang mang kia thôn phệ đi. Đó chính là kẻ đã từng cùng với hắn tiến hành sơ khảo tại Địa Linh Sơn, Quý Thủy Hệ Lam Bảo Nhi. Đúng vậy, lần gia nhập Thánh Tà Đảo lần này, Lam Bảo Nhi cũng có tham gia. Lúc trước Cơ Động cũng từng nhìn thấy nàng, nhưng cũng không có đến chào hỏi. Hắn không muốn bởi vì quan hệ với mình gây cho Lam Bảo Nhi phiền toái, càng không muốn mình làm cho nàng ta hiểu lầm.
Quang mang mãnh liệt phát ra khiến cho trước mắt Cơ Động hoàn toàn biến thành một mảnh thế giới màu sắc rực rỡ. Năng lượng khổng lồ khiến cho toàn bộ chung quanh thân thể hắn hoàn toàn cô đọng lại. Ma lực khổng lồ phát ra kia tựa hồ không phải lực lượng con người có khả năng chống lại.
Cơ Động cảm giác được rõ ràng, luồng áp lực này nếu một ma sư còn chưa có thực lực trên ba quan căn bản không cách nào thừa nhận nổi.
Ngay sau đó, cảm giác đau đớn mãnh liệt giống như cơ thể bị giằng xé đột ngột truyền đến. Trước mắt đã hoàn toàn biến thành một mảnh trắng xóa. Từ lần đầu tiên bị Toàn Phương Vị Vô Định Truyền Tống bắt buộc truyền tống đi, Cơ Động đã trải qua vô số lần truyền tống, trong đó số lần truyền tống nhiều nhất chính là Hồng Liên Truyền Tống của Liệt Diễm. Nhưng tất cả những lần truyền tống trong quá khứ trước giờ đều không hề gây ra cảm giác thống khổ như hiện tại. Luồng Âm Dương Lốc Xoáy trong cơ thể tự động kịch liệt vận chuyển, bảo vệ cơ thể.
Đồng thời, Chu Tước Nội Giáp cũng dưới tác dụng áp lực mạnh mẽ bên ngoài, tự động xuất hiện, bảo vệ cho Cơ Động.
Cơ Động lúc này mới phát hiện, những ma sư khi tiến vào Thánh Tà Thông Đạo đều có mặc áo giáp, cái này chỉ sợ không phải là chỉ dùng để đối phó địch, mà là còn để ứng phó với lực áp bách mãnh liệt khi truyền tống này. Phất Thụy vô cùng tin tưởng vào thực lực của Cơ Động, nên chi tiết này hắn cũng không có nhắc đến. Text được lấy tại Truyện FULL
Chu Tước Nội Giáp xuất hiện, nhất thời khiến cho lực áp bách kia hoàn toàn biến mất. Ma lực mười hệ tuy mạnh, nhưng dù sao mục đích kết hợp của bọn chúng là tạo thành thông đạo, tu vi Cơ Động không tính là cực mạnh, nhưng luận về trình độ thân thể, chỉ sợ trong số ba trăm ma sư ở đây, bao gồm cả Lôi Đế Phất Thụy, không ai có khả năng so sánh được với hắn. Áp lực biến mất, toàn bộ tâm trí của Cơ Động đều đặt ở việc cảm thụ sự biến hóa không ngừng của năng lượng ngũ hành này, kết hợp với kiến thức về Ngũ Hành Pháp Trận của mình. Hắn mơ hồ nắm bắt được thêm một số nguyên lý mới.
Ngay lúc hắn đang tập trung suy nghĩ về những điều mới phát hiện này, thân thể đột nhiên nghe đi một chút. Quang mang trắng xóa đột nhiên hoàn toàn biến mất, hai chân khẽ chấn động, đã đặt chân lên mắt đất. Hắn đã đi đến một địa phương xa lạ.
Bầu trời vẫn âm u như trước. Mặt đất dưới chân mềm mại, bao phủ đầy bùn đất ẩm ướt. Khí tức hỗn hợp giữa huyết tinh nhàn nhạt cùng với mùi cây cỏ thơm mát, và không khí ẩm ướt xông vào mũi. Cơ Động phát hiện, mình lúc này đang đứng dưới một cây đại thụ khổng lồ, vô cùng thô chắc. Cây đại thụ trước mắt này cao không thấy ngọn, thân cây vô cùng to lớn, ít nhất cần hơn mười người mới có thể ôm hết được. Tán cây khổng lồ che khuất hết ánh sáng mặt trời, chỉ có thể thông qua kẽ hở cành lá mơ hồ nhìn thấy được bầu trời đầy mây đen bên trên. Chung quanh đó cũng có vô số thân đại thụ khác to lớn giống như cây này, làm cho người ta có loại cảm giác như là lạc vào một thế giới khổng lồ vậy.
Cơ hồ không chút do dự, Cơ Động đã nâng cánh tay phải mình lên. Quang mang màu kim đỏ lóe lên mãnh liệt trên Chu Tước Thủ Trạc, lặng lẽ xoay tròn, một đạo hào quang màu đỏ sậm từ trong đó điện xạ mà ra. Đúng là cái mặt nạ có mười thanh gai nhọn vặn vẹo từ trong đó bay ra. Cơ hồ chỉ trong nháy mắt, cái mặt nạ đã áp sát mặt Cơ Động, cảm giác tương liên nhanh chóng truyền đến. Toàn bộ cảnh vật trước mặt Cơ Động đã hoàn toàn biến thành màu đỏ như máu. Mang cái mặt nạ Quân Ma Âm Dương Khải này lên mặt, ngay cả bản thân Cơ Động trong lòng cũng không khỏi sinh ra tính cảnh giác mạnh mẽ.
Không hề nghi ngờ, lúc này hắn đã chân chính đặt chân lên thế giới Thánh Tà Đảo hoàn toàn xa lạ. Ở nơi này, có vô số những nguy hiểm không nói trước được. Hắn đương nhiên tại mọi thời khắc đều phải bảo trì trạng thái mạnh nhất của mình. Vì vậy, ngay khi còn chưa kịp tiến hành quan sát xung quanh, Cơ Động trước tiên đã lựa chọn việc mặc vào bộ áo giáp của mình.
Cùng với cái mặt nạ, một chuỗi các luồng quang mang đã phân biệt bay đến bàn tay cùng với các bộ phận thân thể khác trên thân thể Cơ Động, hóa thành bộ Khinh khải giáp bao phủ lấy chúng. Quân Ma Âm Dương Khải màu đỏ sậm cùng với Chu Tước Nội Giáp màu trắng ngà phối hợp, phát ra quang huy lóng lánh. Chu Tước Song Dực thu liễm lại, khép hờ ở sau lưng. Hộ Tâm Giáp phía sau vừa khít không ảnh hưởng gì đến việc phóng thích hay thu hồi nó.
Ngay lúc Cơ Động vừa mới mặc xong bộ giáp, đột nhiên một đạo hắc quang từ bên cạnh hắn khoảng mười thước chợt lóe lên. Từ bên trong luồng hắc quang, một đạo thân ảnh đã hiện ra.
Lại có người vừa mới truyền tống đến, hơn nữa lại là người đến từ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục. Phất Thụy đã từng nói qua với hắn, khi bị truyền tống đến Thánh Tà Đảo, kim quang truyền vào là những ma sư tham chiến của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, còn ngược lại, hắc quang truyền vào lại là ma sư đến từ Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Chuyện này đến tột cùng là vận khí tốt hay xấu đây? Cơ Động cũng không có thời gian mà suy nghĩ, ngay khi luồng hắc quang kia thoáng hiện ra, cả người hắn đã phóng thẳng đến phía thân ảnh cách đó hơn mười thước kia. Phất Thụy đã từng nói qua, ngay khi một ma sư bị truyền tống đến Thánh Tà Đảo, trong khoảng thời gian mười giây ngắn ngủi, cần phải lập tức điều chỉnh thân thể sẵn sàng. Trong khoảng thời gian này, bất luận là địch nhân hay là ma thú, đều không thể tạo thành bất cứ thương tổn gì với hắn. Điều này giúp cho ma sư có thời gian mà tiến hành điều chỉnh thân thể, chuẩn bị ứng biến cho mọi tình huống có thể xảy ra. Nếu không mà nói, một khi bị truyền tống đến bên cạnh một ma thú cường đại, còn chưa kịp đứng vững đã gặp phải công kích, chẳng phải là chết không có chỗ chôn hay sao?
Mười giây không bị công kích, đủ để cho một gã ma sư tinh nhuệ làm ra rất nhiều chuyện, chẳng hạn giống như Cơ Động, tiến hành mặc Quân Ma Âm Dương Khải vậy. Mà lúc này Cơ Động vẫn đầu tiên lựa chọn chính là công kích về phía đối thủ, không tiếc chuyện bị đối thủ phát hiện. Nguyên nhân chỉ có một, hắn phải tiếp cận đối thủ. Mặc dù Đằng Xà và Âm Triêu Dương cũng đã truyền thụ cho hắn không ít ma kỹ công kích tầm xa, thế nhưng cái mà hắn am hiểu nhất, những ma kỹ có lực công kích mạnh nhất, vẫn là các kỹ năng công kích cận thân của hai đại quân vương.
Lui về sau, luôn luôn không phải là tính cách của hắn. Khi đối mặt với địch nhân, lựa chọn duy nhất của Cơ Động chính là công kích.
Nhưng mà, khi Cơ Động lao đến, hắn cũng đã nhìn thấy rõ địch nhân vừa bị truyền tống đến kia, đầu tiên, hắn chính là không khỏi sửng sốt một chút.
Thân ảnh bị hắc quang truyền tống đến cách hắn hơn mười thước kia, là một nữ tử mặc một bộ áo giáp màu xanh lục. Thân thể nàng ta thon dài, thậm chí còn cao hơn đương nhiệm thủ tịch Âm Dương Học Đường Dạ Tâm một chút. Nhất là bộ áo giáp kia của nàng ta, nhìn qua tựa như một bộ áo tắm hai mảnh đẹp mê người. Trước ngực là phiến giáp trụ bao phủ lấy cặp bồng đảo cao vút, bên trên để trống, lộ ra phần ngực trắng muốt như tuyết, ở giữa lại là một khe rãnh ấn sâu. Bả vai, cánh tay được áo giáp che khuất, nhưng phần bụng dưới lại để trống. Bên dưới là một cái chiến váy ngắn nhỏ, chỉ vừa vặn che phủ bộ phận cần thiết nhất. Cặp đùi dài thon thả trắng muốt lại hoàn toàn để lõa lồ bên ngoài, mãi cho đến cuối bắp chân mới có chiến hài bảo vệ.
Bên trên bộ chiến giáp màu xanh lục kia, lại choáng đầy những ma văn kỳ dị, nhìn qua giống như những sợi dây leo xoắn tròn quay quanh vậy. Điều khiến cho Cơ Động giật mình chính là, ở sau lưng hắn lại có thêm một cặp cánh. Cặp cánh chim thật lớn cũng màu xanh lục, càng phụ trợ thêm dáng người gần như hoàn mỹ của nàng ta. Mái tóc dài màu xanh lục thả tự do sau đầu, trên đỉnh đầu là một cái Âm Miện năm quan bốn sao. Bất luận dựa vài màu sắc bộ giáp, khí tức bản thân hay là dấu ấn dây leo trên cái Âm Miện, đều có thể nhìn ra, đâu là một gã Ất Mộc Hệ Ma Sư. Hơn nữa lại là một gã năm mươi tám cấp Ất Mộc Đại Tông Sư. Điểm bất đồng duy nhất so với những gã Ất Mộc Đại Tông Sư mà Cơ Động từng gặp qua chính là, ở chung quanh thân thể của hắn, bao gồm cả bên ngoài Âm Miện trên đỉnh đầu, đều có một tầng hắc quang nhàn nhạt bao phủ, chứ không phải là tầng quang mang màu vàng kim. Cái này cũng chính là dấu hiệu đặc thù của Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục.
Cái mặt nạ trên mặt nàng ta chỉ che những bộ phận từ mũi trở lên, có thể nhìn thấy rõ ràng hai cái gò má màu tuyết trắng cùng với cái môi đỏ mọng nhỏ nhắn, một cặp mắt xanh biếc phát ra quang mạng nhàn nhạt. Nàng ta cũng đồng dạng nhìn thấy Cơ Động. Mắt thấy Cơ Động đang nhanh như chớp đánh tới, nàng ta cũng đã kịp làm ra phản ứng.
Mặt nạ của Quân Ma Âm Dương Khải nhìn qua vô cùng dữ tợn, nhất là cặp mắt màu đỏ rực như máu kia, lại càng làm người ta sinh ra sự sợ hãi từ trong nội tâm. Thế nhưng nữ nhân Ất Mộc Đại Tông Sư trước mắt này, trong ánh mắt không hề có chút chớp động. Quang mang xanh biếc lóng lánh, bộ áo giáp trên người nàng cơ hồ cùng lúc với Quân Ma Âm Dương Khải cùng xuất hiện biến hóa về màu sắc.