Âm Dương Miện

Chương 425: Liệt Diễm, Liệt Diễm



Tựa hồ cảm nhận được ý định chống cực của sáu vị chí tôn cường giả, từ bên trong kiếp vân, một đạo hắc sắc lôi điện giáng xuống, uy lực tương đương với một kích của cao cấp siêu tất sát kỹ, trong phút chốc làm lục thải quang mang bị kiềm chế tới cực hạn.

Âm Triêu Dương cắn chặt răng, phóng thích toàn bộ ma lực:

-Chúng ta đi.

Hiện tại lưu lại cũng không có ích gì, thân là chí tôn cường giả, điều duy nhất bọn họ có thể làm hiện tại chính là cố gắng bảo tồn mấy phần thực lực, lưu lại hạt giống của hi vọng cho Quang Minh Ngũ Hành đại lục.

Lục đại chí tôn cường giả đồng thời phi thân thoát đi, mỗi người đều thúc dục ma lực đến cực hạn, từng luồng hào quang do ma lực tạo ra tỏa sáng rực rỡ về bên dưới, bao phủ hoàn toàn những đám người ma sư bên dưới, một khắc sau, bọn họ lại phi thân lên, trước khi vạn lôi kiếp ngục giới hoàn toàn bao phủ, liều mạng bỏ chạy vào sâu bên trong đại lục. nguồn TruyenFull.vn

Lục Đại chí tôn cường giả có lẽ đã gặp may, bởi uy lực của thiên lôi do của vạn lôi kiếp ngục giới bộc phát ra mạnh nhất là ở bên trong Thánh Tà đảo, khi tiến vào phạm vi Quang Minh Ngũ Hành đại lục đã yếu đi rất nhiều. Chính điều này mới tạo cơ hội cho sáu người đào tẩu.

Nhưng vẫn có nhiều người không rời kịp rời khỏi, mỗi một luồng hắc sắc lôi điện giáng xuống, đều có hàng ngàn chiến sĩ tinh nhuệ của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục biến thành tro bụi, không có máu tươi, cũng không có tiếng gào thét, bởi đơn giản mọi thứ đều bị hủy diệt trong nháy mắt.

Mà đúng lúc này, vạn lôi kiếp ngục giới đột nhiên chấn động kịch liệt, tốc độ lan tràn tựa hồ chậm lại vài phần. Tốc độ lôi kiếp hạ xuống cũng chậm theo, lực lượng của nó cũng giảm bớt đi.

Lục đại chí tôn cường giả tranh thủ nắm lấy cơ hội này, rốt cục cũng chạy ra khỏi phạm vi ảnh hưởng của vạn lôi kiếp ngục giới, vừa mới thoát khỏi áp lực cực lớn kia, tốc độ của bọn họ đã tăng lên tới cực hạn, mang theo một số ma sư bay sâu vào đại lục.

Cùng lúc đó, ở Địa Linh sơn mạch, Chu Tước động.

Chu Tước đang lẳng lặng luyện chế Phượng Huyết ngô đồng đột nhiên trừng lớn hai mắt, ngay sau đó, nàng rõ ràng cảm giác được, gông xiềng trong cơ thể mình tựa hồ trong nháy mắt bị phá hủy. Sự áp chế do nhiều năm phong ấn mang lại, vào giờ khắc này đột nhiên biến mất, được một lần nữa tận hưởng cảm giác tự do khiến nàng chỉ muốn cất tiếng hót thật to

Nhưng chỉ một khắc sau, ánh mắt hưng phấn của nàng đã bị nỗi khiếp sợ thay thế, bởi vì nàng đột nhiên nhớ lại việc phong ấn bị phá hủy đại biểu cho điều gì. Thánh Tà Đảo, phòng ngự của Thánh Tà Đảo đã bị phá! Một mối đe dọa trước nay chưa từng có đang uy hiếp Quang Minh Ngũ Hành đại lục. Chỉ khi phòng ngự của Thánh Tà Đảo bị Hắc Ám Ngũ Hành đại lục phá hủy, thì phong ấn của thập đại thánh thú trừ đằng xà mới có thể giải trừ a!

Thánh Tà đảo, hiện tại hẳn là thời gian diễn ra Thánh Tà chi chiến. Cơ Động hắn cũng nhất định ở trên Thánh Tà Đảo, nữ nhi, nữ nhi của ta.

Tiếng phượng gáy thê lương phát ra, trong nháy mắt Chu Tước đã từ trong động phủ xông ra ngoài, ma lực mà nàng phát tán khiến tất cả ma thú trong Địa Linh sơn mạch run rẩy. Một khắc sau, cỗ khí tức kinh khủng do nàng phát tán đã bay xa.

Đồng dạng, ở tám địa phương khác trên Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục, tám hơi thở kinh khủng cũng đồng thời xuất hiện, mục tiêu của bọn họ cũng chỉ có một, chính là Thánh Tà đảo.

Thánh Tà đảo, vào giờ khắc này đã trở thành tiêu điểm chú ý của hai mảnh đại lục. Lích sử của hai mảnh đại lục vào giờ khắc này cũng đã chuyển sang một trang mới. Ngàn năm hòa bình, vào lúc này đã bị phá vỡ, sự cân bằng đã hoàn toàn biến mất.

Thánh Tà đảo.

Đợt quần lôi thứ hai trong nháy mắt phá hủy phòng ngự của Cúc Hoa Trư. Đầu Mộc Hệ thánh thú cũng không khỏi hét lên giân dữ. Sau đó lại phát ra một tầng thanh quang trên người, vừa kịp ngăn trở đợt oanh kích tiếp theo.

Nhưng mà cũng không phải tất cả mọi người đều có vận khí như vậy, thí dụ như, Hoàng Tước kiêu ngạo trước hạo kiếp này cũng như một cọng rơm nhỏ bé trước áp chế của thiên kiếp.

Thanh quang của Cúc Hoa Thánh Trư cũng không thể bao phủ hoàn toàn thân thể của bọn họ, lúc này trong mắt Quang Minh Mậu Thổ thánh đồ Ngao Phong, Quang Minh Canh Kim thánh đồ Quản Nhược cùng năm tên Thiên Can thánh đồ khác cũng tràn đầy tuyệt vọng cùng sợ hãi.

Bởi vì sợ hãi, đầu tóc của Quản Nhược đã rối loạn, dưới áp lực của vạn lôi kiếp ngục giới hắn đã mất khả năng khống chế cơ thể, hai chân không thể nhúc nhích.

Bọn họ bây giờ đã không còn khả năng hối hận, bởi hối hận cũng không còn bất cứ ý nghĩa gì, cực hạn ma lực mà bọn họ vốn tự hào bây giờ cũng không cách nào đề tụ được nửa phần, điều bảy người có thể làm là trơ mắt nhìn hắc sắc lôi kiếp giáng xuống.

Đệ nhất lôi kiếp phủ xuống nhắm vào Cúc Hoa Thánh Trư khổng lồ nên bọn họ may mắn bảo toàn tính mạng, dù vậy ma lực khổng lồ cũng đem thân thể của bọn họ hất văng vào giữa không trung.

Thậm chí ngay cả tiếng kêu gào thảm thiết bọn họ cũng không thể phát ra, dưới chung cực tất sát kỹ đã sớm làm bọn họ sợ đến vỡ mật.

Đó là cái giá phải trả cho sự tham lam, ích kỷ của bọn họ. Nhưng mà dù chết cả trăm ngàn lần thì bọn họ cũng không cách nào chuộc lỗi được cho tội nghiệt đã phạm phải. Vì chôn cùng bọn họ, là ngàn vạn người của Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục a! Còn có nghìn vạn sinh linh trên Thánh Tà Đảo.

Oanh Oanh Oanh !!!! Ngao Phong là mục tiêu thứ nhất bị Thiên Lôi đánh trúng, tiếng nổ ầm ầm vang lên, thân thể của Thiên Can thánh đồ cũng không trực tiếp hóa thành tro bụi, nhưng so sánh với việc hóa thành tro bụi càng làm người ta ghê sợ hơn, cả người hắn sau khi bị oanh kích, tựa như quả khí cầu phình to ra, da mặt hoàn toàn biến dị, bị hắc sắc xà điện quấn quanh người. Một khắc sau, cả thân thể Ngao Phong đã bị tạc phá thành mảnh nhỏ, huyết nhục, nội tạng, xương cốt bay tứ tung trên bầu trời, sau đó mới bị lôi điện kinh khủng đánh thành tro tàn.

Hắn chỉ còn lưu lại một cái dương miện, toàn thân dương miện phát ra thổ hoàng sắc trong suốt, giống như một khối thủy tinh màu vàng biểu thị cho lục quan tinh miện. Năm năm trôi qua, ma lực của hắn vẫn không thể đột phá được cấp bậc thất quan. Đây là quang minh Thiên Can thánh đồ tinh miện a! Cho dù là vạn lôi kiếp ngục giới cũng không cách nào phá hủy nó, tuy thế lôi điện tràn ngập trên bầu trời tựa hồ không hề để ý tới nó, mà vẫn tìm diệt các mục tiêu khác.

Theo sát Ngao Phong chính là Quản Nhược, nhưng buồn cười là hắn cũng không chết do thiên lôi oanh kích mà một khắc trước khi Thiên Lôi đánh trúng hắn, hắn đã bị hù sợ đến vỡ cả mật, ngay cả đại tiểu tiện cũng tràn ra ngoài, sợ quá mà chết rồi. Dù đã chết như vậy, vạn lôi kiếp ngục giới cũng không có ý tứ bỏ qua cho hắn, tựa hồ do bản chất tham lam của Quang Minh Thiên Can thánh đồ đã dẫn phát lửa giận của thiên địa, khiến hắn phải chịu báo ứng. Quản Nhược cũng những chất ô uế của hắn đều bị đánh thành phấn vụn. Giống với Ngao Phong, hắn cũng chỉ lưu lại Quang Minh Canh Kim tinh miện.

Kế tiếp, Quang Minh Ất Mộc thánh đồ, Quang Minh Kỷ Thổ thánh đồ, Quang Minh Tân Kim thánh đồ, Quang Minh Nhâm Thủy thánh đồ, Quang Minh Quý Thủy thánh đồ cũng tiếp bước Ngao Phong nhận lấy báo ứng. Trước khi bọn hắn chết, trong đầu có lẽ chỉ có một ý nghĩ. Nếu như còn có kiếp sau, bọn họ sẽ không tham lam ích kỷ như vậy. Nhưng bọn họ còn có kiếp sau sao? Thân thể của bọn hắn, linh hồn của bọn hắn, đã triệt để tịnh hóa dưới chung cực tất sát kỹ vạn lôi kiếp ngục giới rồi. Đây mới chân chính là lực lượng hình thần câu diệt, cũng là báo ứng cho tội ác của bọn hắn.

Cách đó không xa, hắc ám Thiên Cơ được bao phủ bởi tứ sắc quang mang đang lẳng lặng quan sát xung quanh, thân thể của hắn vẫn đang được bành trướng , lúc này đã đạt tới chiều cao ba mễ, đều là biến hóa thật thể, giáp trụ với các màu sắc khác nhau đang nhanh chóng hiện ra bao trùm lấy toàn thân hắn. Thân thể cùng đầu được bao trùm bởi hoành sắc giáp trụ, cánh tay trái được bao trùm bởi kim sắc quang thải, cánh tay phải được hỏa hồng quang thải bao phủ, chân trái được hắc sắc quang thải ôm trọn. Tứ đại thánh thú đã hoàn toàn bị phong ấn trong thân thể của hắn, lực lượng của tứ đại thánh thú cũng đang cùng thân thể của hắn tiến hành bước kết hợp cuối cùng.

Giống như Cúc Hoa Trư nói, thiếu lực lượng Mộc Hệ thánh thú, hắn đã không cách nào hoàn thành Ngũ Hành hợp nhất, một bước thành thần. Nhưng lực lượng hiện tại cũng đủ để khiến hắn trở nên vô cùng cường đại, nhờ vào thập đại Hắc Ám thần khí, hắn mới có thể tạo thành năm thần chi khế ước, nhưng đã dùng toàn bộ, nên hắn không thể nào dung hợp lực lượng của Cúc Hoa Trư được nữa. Tuy thế hắn vẫn có thể khống chế vạn lôi kiếp ngục giới tiến hành hủy diệt, có lực lượng của tứ đại thánh thú, còn có ai có thể chống lại hắn đây?

-Chết đi, các ngươi đi chết đi. Mộc Hệ thánh thú, ta muốn nhìn xem, ngươi có thể ngăn cản được bao nhiêu lôi kích nữa. Cho dù là thần thì cũng không cách nào ngăn cản được tất cả. Ta, Hắc Ám Thiên Cơ, chắc chắn sẽ trở thành chúa tể toàn bộ thế giới, thống trị hai đại lục Quang Minh cùng Hắc Ám.

Trong mắt mỗi người đều hiện lên sự tuyệt vọng, điều mà đám người Cơ Động có thể làm bây giờ cũng chỉ là trơ mắt nhìn sự phá hủy diễn ra. Tiếng nổ khổng lồ vang lên, thân thể Cúc Hoa Trư rung động kịch liệt, kết giới hắn vừa tạo ra đã nhanh chóng bị phá hủy. Do hắc sắc thiên lôi luân phiên oanh kích, hắn sẽ không có cơ hội ngưng tụ tầng phòng ngự tiếp theo.

-Ngay cả thần cũng không cách nào ngăn cản ngươi sao?

Ngay vào lúc này, một thanh âm mộng huyễn vang lên trong không trung. Thanh âm này nghe rất nhu hòa, mềm mại, phảng phất như tiếng gió thoảng nơi biển cả yên bình, nhưng trong khoảnh khắc nó xuất hiện, đã hoàn toàn lấn áp tiếng động do vạn lôi kiếp ngục giới phát ra.

Hắc ám Thiên Cơ dường như bị thanh âm nhẹ nhàng đó chấn kinh, hắn trợn to mắt, không thể tin nổi nhìn về phía trước.

Trong hư không, màu đỏ diễm lệ lặng lẽ khuếch tán, một cánh cửa hồng sắc mông lung, im lặng mở ra trên không.

Một thân ảnh màu đỏ thanh khiết và hoàn mỹ, lặng lẽ bước ra, khi nàng bước ra khỏi cánh cửa, trong nháy mắt, hắc sắc thiên lôi phủ xuống Cúc Hoa Trư cùng mọi người cúa Quang Minh Ngũ Hành Đại Lục toàn bộ đều bị ngăn trở lại.

Một luồng sáng màu đỏ nhàn nhạt hiện lên, ngưng tụ thành hào quang nhu hòa nhưng vô cùng kiên cố bao phủ thân thể mọi người, mà thân ảnh hoàn mỹ kia cứ mặc cho từng đạo hắc sắc thiên lôi từ trên trời giáng xuống, khi đánh vào trên người nàng, tất cả đều lặng lẽ biến mất.

-Không, điều này sao có thể. Ngươi … ngươi là ai?

Hắc ám Thiên Cơ trợn mắt há mồm nhìn thân ảnh đột nhiên cuất hiện trong không trung, cho dù đã dung hợp lực lượng của tứ đại thánh thú, nhưng hắn vẫn cảm giác được linh hồn của mình đang run rẩy, kịch liệt run rẩy!

Đó là một nữ tử, thân hình cao gầy, với một vóc dáng vô cùng hoàn hảo, nàng mặc một tấm trường bào đỏ thắm, mái tóc dài xõa sau lưng nàng bập bùng như từng cơn sóng lửa, mà dưới gót chân mỹ lệ của nàng là một đóa Hồng Liên đỏ thắm.

-Liệt …Diễm.

Cơ Động rốt cục đã có thể phát ra âm thanh rồi, nhưng mà thanh âm của hắn lại khàn khàn, run rẩy. Nàng đã phá vỡ không gian mà đến đây, vì bọn họ mà ngăn cản vạn lôi kiếp ngục giới, nhưng điều nàng nói với hắn từ lâu lại vang lên trong đầu hắn, ở thế giới loài người nàng không thể sử dụng bất kỳ sức mạnh nào của nàng giống như thế giới địa tâm được.

Đúng vậy, Liệt Diễm đã tới, bởi nàng không tiếc bất cứ giá nào, bằng mọi giá phá vỡ cách trở nghiệt ngã đó, đến bên cạnh Cơ Động vào thời khắc mà hắn nguy hiểm nhất.

Thời điểm Cơ Động cùng Phất Thụy ra sức phá hoại Hắc Ám nghi thức, Liệt Diễm đã chăm chú theo dõi. Khi đó, trong nội tâm nàng đã có giác ngộ. Vì người yêu của nàng, vì Cơ Động, bất luận phải trả giá đắt thế nào, nàng cũng không hối hận.

Khi nàng thấy hắc ám nghi thức sắp bị phá vỡ, nàng thật sự cao hứng. Nhưng mà, sự việc kế tiếp phát sinh lại làm cho tâm trạng nàng như chìm vào mảnh băng lạnh giá.

Cho dù là Thánh Tà Đảo, cho dù nơi đó có ma lực khổng lồ ngăn cách, có áp lực khủng bố của vạn lôi kiếp ngục giới. Nhưng nàng vẫn quyết định tiến tới, phá vỡ hư không, đi tới bên cạnh Cơ Động vào lúc hắn cần nàng nhất.

Vạn lôi kiếp ngục giới - chung cực tất sát kỹ không ngừng oanh kích ở trên đỉnh đầu Liệt Diễm, nhưng nàng vẫn bình tĩnh, đứng trên bản nguyên Hồng Liên của mình mà thừa nhận tất cả. Ánh mắt nàng lạnh lùng nhìn thẳng vào Hắc Ám Thiên Cơ.

Hắc ám Thiên Cơ đã sắp phát điên rồi, đó là Chung cực tất sát kỹ a! Tại sao, tại sao nữ nhân này đột nhiên xuất hiện, thậm chí ngăn cản được chung cực tất sát kỹ. Không, cái này không thể nào, đây không phải là sự thật.

Liệt Diễm chậm rãi ngẩng đầu, nhìn về phía vạn lôi kiếp ngục giới, từng động tác rất nhỏ của nàng cũng vô cùng hoàn mỹ, bên trong ánh mắt lạnh như băng của nàng lại chất chứa biết bao nỗi buồn, tiểu tình nhân của muội, muội chỉ sợ không thể ở bên huynh được nữa rồi, bởi muội không thể trơ mắt nhìn huynh chết đi, có lẽ thật sự chúng ta phải chia tay tại đây rồi. Cơ Động, huynh biết không, muội rốt cuộc cũng hiểu rõ cái gì là yêu rồi, yêu nghĩa là dâng hiến, vì người yêu bất luận phải chịu đựng đau khổ thế nào cũng không hối tiếc. Có lẽ, vào giờ khắc này, muội đã có được một phần cảm giác của nhân loại rồi.

Tay phải nàng giơ lên, ngón tay chỉ thẳng vào không trung, ngọn lửa màu đỏ rực rỡ, thậm chí còn diễm lệ hơn huyết sắc của Hỏa Thần kiếm, từ trong tay Liệt Diễm phá không bay lên.

Hỏa trụ hồng sắc bay thẳng đến chân trời, mạnh mẽ đâm thẳng vào đỉnh của vạn lôi kiếp ngục giới, trong phút chốc, bên trong hắc vân chợt xuất hiện một chấm đỏ. Vốn sự sống đã biến mất trên Thánh Tà đảo, tất cả thực vật, ma thú, toàn bộ đã bị hủy diệt trong lôi kiếp, thì lúc này tất cả lại có vẻ bừng sáng trở lên.

Đúng vậy, là Liệt Diễm đã mang đến ánh sáng. Điểm hồng quang nhỏ bé trong vạn lôi kiếm ngục giới đang mạnh mẽ bùng phát, tại trung tâm của điểm hồng quang đó, lại xuất hiện một cơn bão lửa bùng lên cắn nuốt hắc sắc kiếp vân. Liệt Diễm, nàng chẳng những thừa nhận chung cực tất sát kĩ, hơn nữa nàng đã dùng lực lượng của mình phá vỡ bản thể của vạn lôi kiếp ngục giới.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.