Âm Dương Miện

Chương 735: Trở về thần miếu Hắc Ám Thiên Cơ



Cơ Động mở cái hòm vừa cướp được từ Hắc Ám thần miếu buổi trưa ra, mọi người liền ngây người. Cũng khó trách hắn khiếp sợ như thế, nếu đổi lại là người khác mở thì có lẽ hắn sẽ tốt hơn một chút. Nhưng người mở lại chính là hắn cho nên mới rung động mãnh liệt như vậy.

Ở trong hòm này không có vũ khí ma lực, bảo thạch hay Thiên Chi Ngọc gì cả. Có thể nói đồ vật này không có bất kỳ giá trị thực tế nào đối với ma sư. Nhưng trong mắt Cơ Động, nó là thứ vô giá.

Bởi vì trong hòm là rượu. Tổng cộng có mười mấy bình, mỗi bình đều có kiểu dáng cổ xưa. Mặc dù hắn không cảm giác được chút mùi rượu nào nhưng hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng chúng chứa rượu, là rượu thật sự.

Đúng a! Lịch sử các đời Hắc Ám Thiên Cơ dù có lòng tham đến mấy thì cũng không bao giờ để ý đến chúng. Đối với bọn hắn thì căn bản rượu chẳng dùng được vào chuyện gì cả cho nên mới giữ lại.

Thiên Cơ cũng ngây ngẩn cả người, hắn càng ngạc nhiên hơn khi thấy vẻ khẩn trương, hưng phấn cùng sự kích động không thể kiềm chế chưa từng có trong ánh mắt Cơ Động. Cho dù là khi chiến thắng cường giả ở Hắc Ám Thần Miếu thì hắn cũng không mất kiểm soát như bây giờ. Chỉ là mấy bình rượu mà thôi, sao vậy nhỉ?

Cơ Động cẩn thận từng ly từng tý đem một bình rượu có lẽ là một trong mười loại mỹ tửu ở Hắc Ám Ngũ Hành Đại Lục từ trong hộp ra, hắn nâng niu như vừa tìm thấy vật trân quý nhất thiên hạ. Hắn nâng lên, thâm chí còn cẩn thận tạo ra một bóng ma lực ngăn cách cả Mạt Nhi và Thiên Cơ ở bên ngoài. Tim của hắn đang không ngừng gia tốc, nếu quả thật như mình nghĩ, vậy thì…

Khi hắn đem tất cả bình rượu ra ngoài thì nhanh chóng lấy một quyển sách nhỏ trong Chu Tước thủ trạc rồi cẩn thận so sánh. Mạt Nhi còn không biết Cơ Động đang làm gì thì sao Thiên Cơ có thể biết đây? Thiên Cơ nhẹ nhàng kéo tay Mạt Nhi rồi lắc đầu với nàng ý bảo không nên đi hỏi. Hiển nhiên hắn không muốn bị quấy rầy lúc này.

Một lát sau, Cơ Động lựa ra ba bình từ mười mấy bình rượu đó. Khi hắn nâng lên thì Mạt Nhi giật mình phát hiện lúc này Cơ Động đang nước mắt lưng tròng, nhẹ nhàng ôm ba bình rượu, cả người ngơ ngác ngồi ở chỗ đó như ngây như dại. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn

Mạt Nhi ngẩng đầu nhìn Thiên Cơ hỏi:

- Vân, yêu quái đại thúc bị sao vậy?

Thiên Cơ than nhẹ một tiếng:

- Đi thôi, chúng ta không nên quấy rầy hắn. Thật ra so với hắn thì ta còn rất may mắn. Tối thiểu khi ta còn bé vẫn còn có tỷ tỷ chăm sóc. Nhưng hắn thì chưa từng được thấy cha mẹ ruột một lần. Nếu đổi lại là ta, chỉ sợ ta đã sớm phát điên rồi. Chuyện cũ của hắn đặc sắc hơn ta rất nhiều.

Lúc này Cơ Động không hề biết Thiên Cơ kéo Mạt Nhi đi. Hắn yên lặng ôm ba bình rượu, cả người ngây dại.

Quả thực mục tiêu của hắn đã hoàn thành. Ở trong mười mấy bình rượu kia có ba loại thuộc thập đại mỹ tửu. Nói cách khác, trừ ba loại đã dùng để tế Liệt Diễm ra thì bảy loại còn lại hắn đã có được.

Liệt Diễm, Liệt Diễm, nàng có biết không? Ta đã kiếm đủ mười loại rượu rồi. Đến lúc ta đi tìm nàng thì cũng không còn bất kỳ hối tiếc gì nữa.

Cơ Động mang về hơn một ngàn miếng Tinh Miện. Đây là chiến quả lớn nhất từ khi tiến vào Hắc Ám thần miếu. Số lượng lớn như vậy cũng đủ cho Thiên Can Thánh Đồ hấp thu mười mấy ngày.

Khi Trần Tư Tuyền biết Cơ Động đã tìm được ba loại rượu cuối cùng thì tâm tình của nàng không khỏi ngũ vị lẫn lộn. Trong mơ hồ, nàng có một dự cảm không lành, từ sâu trong nội tâm, nàng không muốn hắn tìm thấy đủ mười bình rượu. Như vậy hắn còn có điều vướng bận.

Điều an ủi nàng duy nhất chính là Cơ Động không biến hóa gì nhiều, dường như hắn lại sáng sủa hơn, lúc nói chuyện với mọi người thường vừa cười vừa nói. Tựa như đã khôi phục lại chính Cơ Động ban đầu trước khi Liệt Diễm chết.

- Mọi người nghỉ ngơi một chút.

Cơ Động đánh thức mọi người trong tu luyện, lúc này họ đã tu luyện được ba ngày.

Các Thiên Can Thánh Đồ lần lượt tỉnh táo rồi nhìn về phía Cơ Động.

Cơ Động nhìn thoáng qua hướng Hắc Ám thần miếu:

- Dựa theo tính toán về thời gian, Hắc Ám thiên cơ hẳn đã trở lại Hắc Ám thần miếu rồi. Nói thật, ta rất muốn nhìn vẻ mặt hắn lúc này.

Nghe hắn nói thế, các Thiên Can Thánh Đồ đều mỉm cười. Đúng a! Khi thấy Hắc Ám thần miếu biến thành như vậy, sắc mặt Hắc Ám thiên cơ không đặc sắc mới là lạ. Chỉ sợ từ khi trở thành Hắc Ám thiên cơ tới nay chưa từng trải qua buồn bực như vậy.

Cơ Động nói tiếp:

- Tuy nhiên bây giờ chúng ta nên rời đi. Hắc Ám thiên cơ tức giận chắc chắn sẽ đi tìm chúng ta. nMạt nhi à, chúng ta đi theo ngươi về Phản Kháng Thiên Cơ liên minh. Mục đích ban đầu chúng ta đã đạt được, kế tiếp sẽ là thời gian đánh giằng co. Tình báo của liên minh các ngươi đối với chúng ta rất trọng yếu.

Mạt nhi rất biết điều gật đầu nói:

- Tốt, Cơ Động ca ca.

Ngày đó, Thiên Cơ kể chuyện cũ của Cơ Động cho nàng nghe, Mạt Nhi cảm động khóc rất lâu. Lúc đó nàng mới biết thì ra Cơ Động đã trải qua nhiều chuyện như vậy. Lai lịch của Hồng Liên Thiên Hỏa làm nàng khiếp sợ, mà tình yêu của Cơ Động và Liệt Diễm càng làm cho nàng cảm động hơn. Từ đấy nàng không bao giờ gọi Cơ Động là yêu quái đại thúc nữa mà rất biết điều gọi hắn là Cơ Động ca ca, thái độ đối xử trái ngược hoàn toàn.

Bất luận nói thế nào thì nơi này quá gần Hắc Ám thần miếu. Nếu như Hắc Ám thiên cơ cố ý muốn tìm thì với thánh cấp đỉnh linh hồn lực sẽ nhanh chóng phát hiện dấu vết. Cơ Động không hy vọng pháp trận truyền tống bị Hắc Ám thiên cơ phát hiện.

Mạt nhi lấy ra bản đồ Hắc Ám đại lục mà Cơ Động đã đưa cho lúc trước rồi chỉ một vị trí. Mọi việc nhanh chóng được tiến hành theo thói quen, Đại Diễn Thánh Hỏa Long, Cơ Động, Trần Tư Tuyền và Thiên Cơ liên thủ thả ra thánh cấp linh hồn lực bao phủ đám người các Thiên Can Thánh Đồ rồi mới bắt đầu di chuyển. Có linh hồn lực thánh cấp đỉnh cường đại che chở, coi như Hắc Ám thiên cơ tập trung chú ý đến đây thì cũng phải đứng gần ở mức độ nhất định thì mới có thể phát hiện bọn họ.

Quả như suy đoán của Cơ Động, Hắc Ám thiên cơ đã trở lại Hắc Ám thần miếu.

Bên trong mật thất Hắc Ám thần miếu.

Nhìn khuôn mặt khá trẻ tuổi của Hắc Ám thiên cơ lúc này đã có chút méo mó, Lôi Đế Phất Thụy chỉ đứng ở phía sau hắn mà không nói một lời, sắc mặt bình tĩnh, không thể hiện bất kỳ tâm tình nào. Mà Hắc Ám thiên cơ nhìn tám tên Tử Bào Đại Tế Ti còn lại đang đứng câm như hến bên dưới, bên cạnh đó, cửa vào cấm thất đã mở rộng hoàn toàn, lộ ra bên trong rỗng tuếch.

- Tốt, các ngươi làm rất tốt.

Hắc Ám thiên cơ rít qua kẽ răng. Mỗi một vị Tử Bào Đại Tế Ti đều biết lửa giận trong lòng Thiên Cơ Đại Nhân đã tăng lên tới cực hạn.

- Ngắn ngủi mười ngày mà để cho người ta lẻn vào thần miếu hai lần, giết chết hơn một ngàn người. Các ngươi ngoài làm phế vật ra còn có thể làm gì đây? Bọn chúng chỉ có mười người, chỉ là mười người mà thôi. Các ngươi thì sao? Thập đại chí tôn cường giả, hơn một vạn tên ma sư, thế mà giữ lại mười người cũng không được. Còn dưới tình huống mở ra Hắc Ám Hỗn Độn phòng ngự đại trận cũng để cho chúng thoát được, hơn nữa ngay cả Sưu Hồn Đoạt Phách đại trận cũng bị phá. Còn cấm thất của ta cũng bị cướp sạch không còn. Tốt, các ngươi là rất tốt!

Sát cơ vô cùng sắc bén bao phủ bóng đêm làm trong phòng tràn đầy cảm giác bị đè nén. Tám tên Tử Bảo Tế Ti thừa nhận uy áp mạnh mẽ vô cùng của Hắc Ám thiên cơ. Bọn hắn sắc mặt tái nhợt, một lời giải thích cũng không thốt ra nổi. Nhưng với sự thực như vậy, có giãi bày như thế nào thì cũng vô dụng mà thôi. Bởi vì hai gã Tử Bào Đại Tế Ti và rất nhiều Hắc Ám ma sư bỏ mạng, Hắc Ám thần miếu bị phá hai lần, Hắc Ám Thiên Cơ cấm thất bị cướp sạch. Đổi bất kỳ ai thì cũng không chịu được cơn tức giận này.

Cuối cùng ánh mắt Hắc Ám Thiên Cơ dừng lại trên mặt Thủ tịch Đại Tế Ti, sát cơ bén nhọn tập trung trên người vị chí tôn cường giả chín mươi tám cấp này. Hắn tuy cường đại nhưng đối mặt với lửa giận của Hắc Ám Thiên Cơ cũng không dám có chút hành động nào, trong đầu trống rỗng. Hắn biết mình xong rồi. Có lẽ Hắc Ám Thiên Cơ sẽ không giết hết bọn họ nhưng sẽ phải có người gánh trách nhiệm, nếu không lửa giận của Hắc Ám Thiên Cơ sẽ không cách nào hạ xuống.

Hắc Ám Thiên Cơ chậm rãi giơ tay lên, toàn bộ bàn tay tỏa ra một tầng kim quang sáng chói mắt, tia sáng phun ra nuốt vào không ngừng. Khí thế sắc bén làm cho không khí xuất hiện tiếng phốc phốc liên tiếp.

- Chờ một chút, hạ thủ lưu tình.

Đúng lúc mọi người đều cho là Thủ tịch Đại Tế Ti đã xong đời thì có một âm thanh hùng hậu vang lên.

Ai dám chen lời lúc Hắc Ám Thiên Cơ nổi cơn thịnh nộ đây? Người này căn bản không thể xuất hiện ở trong nhóm Đại Tế Ti được. Bọn họ theo bản năng ngẩng đầu nhìn về hướng có âm thanh phát ra. Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Phất Thụy.

Sau khi Hắc Ám Thiên Cơ mang Phất Thụy trở về liền thấy cảnh tan hoang của Hắc Ám Thần Miếu nên nổi giận tụ tập đám Tử Bào Tế Ti ở chỗ này mắng cho một trận, vẫn chưa giới thiệu Phất Thụy là ai. Cho nên họ chỉ cảm giác được người trẻ tuổi này tu vi không thấp, lại có mấy phần khí thế cường giả. Nhưng bọn hắn đang lo cho an nguy của mình nên cũng không quan sát cẩn thận.

Phất Thụy cũng khác trước kia là mấy, chẳng qua là càng thêm trầm ổn mà thôi. Có sự hỗ trợ của Hắc Ám Thiên Cơ, ma lực của hắn đã đột phá thành công lên cửu quan, trở thành một vị Dương Lôi thuộc tính chí tôn cường giả trước nay chưa từng có.

Đám Tử Bào Đại Tế Ti càng bất ngờ chính là khi Phất Thụy nói ra thì bàn tay của Hắc Ám Thiên Cơ sắp đánh về phía Thủ tịch Đại Tế Ti cũng dừng lại, lực lượng mạnh mẽ ngưng tụ trên bàn tay cũng tản đi. Hắn quay đầu lại nhìn về phía Phất Thụy. Mặc dù lửa giận trên người hắn không yếu bớt đi chút nào nhưng rõ ràng hắn không đem lửa giận của mình phát tiết lên người Phất Thụy.

Một đám Tử Bào Đại Tế Ti không khỏi giật mình. Họ hiểu rõ tính của Thiên Cơ đại nhân lắm cơ mà! Cho dù là đứng đầu Hắc Ám Thiên Can Thánh đồ Lý Vĩnh Hạo cũng không dám chen lời vào lúc Hắc Ám Thiên Cơ thịnh nộ.

Nhưng mà chỉ một câu của Phất Thụy đã làm cho họ giật mình hiểu ra.

- Phụ thân, có thể nghe một lời của ta hay không?

Phất Thụy trầm giọng nói.

Phụ thân? Tên thanh niên chường ba mươi tuổi này lại là nhi tử của Thiên Cơ đại nhân sao? Trong nháy mắt, đám Tử Bào Đại Tế Ti quên cả sợ hãi, dại ra nhìn Phất Thụy. Bọn họ chưa từng nghe qua Thiên Cơ đại nhân có hậu duệ a! Thậm chí còn chưa từng nghe ngài có quan hệ với bất kỳ nữ nhận nào. Nhi tử này không lẽ tự nhiên xuất hiện?

- Ngươi nói đi!

Hắc Ám Thiên Cơ lạnh lùng nói.

Phất Thụy nói:

- Chuyện lần này mặc dù Thần Miếu tổn thất thảm trọng, nhưng cũng không thể trách các vị Tử Bào Đại Tế Ti được. Từ cách nhìn nào đó mà nói, điều này là do chúng ta sơ suất. Dù sao thì chúng ta không thể ngăn cản được các Quang Minh Thiên Can Thánh Đồ xâm nhập, chỉ khi chúng tập kích Thần Miếu lần đầu tiên thì mới biết được bọn họ đã xâm nhập rất sâu vào Hắc Ám đại lục. Ta hiểu rất rõ Cơ Động, có thể nói tên tiểu sư đệ của ta có vận may rất lớn. Ngay cả Liệt Diễm nữ thần cũng có thể yêu hắn đủ thấy hắn xuất sắc cỡ nào.

- Hắn có thể sáng tạo những kỳ tích đến ta cũng phải chết lặng. Dựa theo mấy vị Tử Bào Đại Tế Ti miêu tả thì hắn giờ đây đã không giống với lúc trước. Theo ta được biết thì Hỏa Thần Chi Kiếm không thể cường đại được như vậy, tất nhiên là hắn vừa gặp kỳ ngộ gì đó. Phụ Thân, việc cấp bách bây giờ là nhanh chóng tìm kiếm chúng, các vị Tử Bào Đại Tế Ti có sai lầm nhưng bây giờ chưa phải là thời điểm trừng phạt mà chính là thời điểm dùng người!

Nghe Phất Thụy nói, sắc mặt Hắc Ám Thiên cơ rõ ràng đã hòa hoãn mấy phần, thản nhiên nói:

- Xem ra ta còn xem thường Thiên Can Thánh Vương rồi! Ma lực của hắn vẫn chưa tới chín mươi cấp mà đã có thể mang tới nhiều phiền toái như vậy. Ngươi có biện pháp nào tìm kiếm hắn không? Với sự quen thuộc của ngươi với hắn, thử đoán xem bước tiếp theo hắn sẽ làm gì?

Phất Thụy nói:

- Phụ thân, người ngàn vạn lần đừng xem thường vị tiểu sư đệ này của ta. Mặc dù tu vi của hắn vẫn chưa tới cửu quan nhưng chiến lực của hắn không thua bất kỳ vị thánh cấp sơ giai nào. Phải biết rằng cường độ thân thể và linh hồn của hắn đã đạt tới thánh cấp, âm dương song hỏa dung hợp, ma lực lại càng không thể dùng từ tám quan là có thể giải thích.

Hắc Ám Thiên Cơ khẽ nhíu mày, quay đầu nhìn về phía Thủ tịch Đại Tế Ti vừa mới nhặt được mạng kia rồi hỏi:

- Hắn có chuôi thần khí trường kiếm mạnh như vậy thật sao?

Thủ tịch Đại Tế Ti trả lời ngay:


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.