Âm Dương Miện

Chương 91: Lôi điện điều rượu, Điện Long hí châu (1)



Lôi Đế lặng yên suy nghĩ. Cơ Động tự nhiên hiểu rõ, đổi lại là mình, nếu như mình đang đứng ở vị trí của Phất Thụy lúc này, hắn cũng không có bất kỳ lý do gì mà cự tuyệt cả. Thủ pháp điều chế rượu cao cấp quả thật có sức hấp dẫn rất lớn.

- Được, ta đánh cuộc với ngươi. Truyện được copy tại Truyện FULL

Phất Thụy đột nhiên hạ quyết tâm, trầm giọng nói.

Sắc mặt Cơ Động cũng trở nên nghiêm túc hơn. Trận chiến này đối với hắn mà nói cũng không dễ dàng gì. Đối phương đã biết mình có thủ pháp pha chế rượu Nghệ Xạ Cửu Nhật như vậy, vẫn chạy đến đây khiêu chiến, đủ thấy trình độ của hắn cũng có chỗ hơn người. Hơn nữa, sau khi nhìn thấy những thứ mà Lôi Đế sưu tầm, Cơ Động hiểu rõ, sau khi đi đến thế giới này, tại phương diện về rượu, rốt cuộc hắn cũng gặp được một đối thủ có thể khiến hắn phải ra tay.

Ngay lúc này, đột nhiên âm thanh đập cửa mãnh liệt chợt vang lên.

- Phất Thụy, tên tiểu tử hỗn đản kia, mở cửa ra ngay cho ta.

Âm thanh gầm thét giận dữ gần như là tiếng rít gào chợt vang lên, làm cho trong phòng cũng phải run rẩy một trận. Phải biết rằng, độ dày cánh cửa nơi này mặc dù không thể so sánh với tường thành, nhưng cũng không kém hơn cửa thành chút nào.

Phất Thụy lặng đi một chút, thanh âm này hắn quá quen thuộc. Bước ra vài bước tới cửa, đã mở cánh cửa ra.

Cánh cửa vừa mở ra, hai đạo thân ảnh giống như hai cơn lốc rất nhanh bay vào. Người đi trước hất tay một cái đã đẩy Phất Thụy sang một bên, phóng thẳng vào trong phòng. Với sự cường hãn của Phất Thụy, vậy mà cũng không có chút nào phản kháng cả.

Người mới vào chính là sư phụ của Cơ Động, Chúc Dung. Đi ngay phía sau Chúc Dung chính là Chúc lão nhị, bộ dáng vẫn như cũ, trường bào xơ xác, đầu tóc rối bời. Thế nhưng vẻ mặt lo lắng của hai huynh đệ bọn họ lại là độc nhất vô nhị.

Chúc Dung liếc mắt một cái đã nhìn thấy được Cơ Động, Cơ Động chỉ cảm thấy hồng quang lóe lên, Chúc Dung đã đứng trước mặt mình, hai tay đặt lên bả vai hắn. Bính Hỏa nguyên tố mênh mông mà nóng rực chợt trong nháy mắt bao phủ toàn thân hắn, làm cho cơ thể hắn nóng lên một trận.

Phảng phất như thở phào nhẹ nhõm, thần sắc Chúc Dung thoáng buông lỏng một chút:

- May mà ta tới kịp.

Kỳ thật, hai huynh đệ bọn họ vốn là có thể tới nhanh hơn nữa, chỉ bất quá lúc trước trong phòng ăn, Cơ Động đã nói là sẽ đi đến phòng của hắn, làm cho hai huynh đệ Chúc Dung phải mất công chạy thêm một chuyến tới đó, lúc này mới tới chậm vài phần.

Nhìn bộ dáng lo lắng của bọn họ, tuy rằng Cơ Động cũng biết là bởi vì hai cái cực hạn song hỏa của mình mà hai huynh đệ Chúc Dung mới coi trọng mình như thế, nhưng trong lòng hắn cũng không khỏi dâng lên một trận ấm áp. Cảm giác được người khác quan tâm quả thật cũng có chút dễ chịu.

Bên này Chúc Dung lo kiểm tra thân thể Cơ Động, bên kia Chúc lão nhị lại là bùng phát cơn giận, một tay chỉ thẳng vào mặt Phất Thụy, chân giậm ầm ầm hét lớn:

- Phất Thụy, tên tiểu tử kia tới ngày làm phản rồi đúng không? Ngay cả tiểu đệ đệ của ta mà cũng dám ăn hiếp. Ngươi bao nhiêu tuổi rồi? Lại đi khiêu chiến một đứa nhỏ mới có mười bốn tuổi, ta cũng thấy xấu hổ dùm ngươi đó. Ta nói cho ngươi biết, nếu Cơ Động mất đi một sợi tóc nào, ta sẽ đem ngươi cho con Á Long của ta dẫm chết. Sau này ngươi cũng đừng hòng đến chỗ ta mà lấy bất cứ thứ vũ khí ma lực gì nữa.

Lôi Đế Phất Thụy bị mắng có chút muốn nhịn không nổi, nhưng mà trong cả Thiên Can Học Viện này, hai người duy nhất mà hắn không thể đắc tội, cũng không dám đắc tội, chính là hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm trước mặt này. Với tính tình nóng như lửa của hắn, thế mà lúc này cũng không khỏi phải cười lấy lòng nói:

- Sư thúc, xin ngài bớt giận một chút đi. Ngài cũng chưa nói cho ta biết là chuyện gì đã xảy ra mà! Cơ Động là tiểu đệ đệ của ngài hả?

Chúc lão nhị hừ một tiếng:

- Không sai, Cơ Động chính là tiểu đệ đệ kết nghĩa mà ta mới kết bái.

Hắn cũng còn chưa có bỏ qua, bên kia, ánh mắt trần ngập nộ hỏa của Chúc Dung cũng đã phóng thẳng qua:

- Phất Thụy, ngươi quả thật là to gan lớn mật đó! Ỷ lớn hiếp nhỏ, ỷ mạnh hiếp yếu, ăn hiếp rất đúng người, lựa ngay tiểu sư đệ của mình mà hiếp đáp. Giỏi lắm, ngươi giỏi lắm.

Lần này, trong lòng Phất Thụy không khỏi buồn bực, vội vã tiến lên vài bước, cười khổ nói:

- Sư phụ, ta chỉ mới trở về thôi mà. Cơ Động là tiểu sư đệ của ta? Ngài, ngài vừa mới thu thêm đồ đệ sao?

- Hừ.

Chúc Dung hừ lạnh một tiếng, giơ tay ôm lấy bả vai của Cơ Động, không để ý tới Phất Thụy nữa.

Nhìn một màn này, Cơ Động nhất thời hiểu được, hóa ra vị sư huynh mà Chúc Dung và Dương Bỉnh Thiên từng nói qua, lại là người đứng vị trí thứ nhất của Âm Dương Học Đường, Lôi Đế Phất Thụy. Phát hiện này, chẳng những khiến cho hắn phải một lần nữa đánh giá lại thực lực của vị sư phụ này, hơn nữa, hắn đồng thời cũng có cảm giác không biết nên khóc hay nên cười đây.

Cơ Động nhìn về phía Lôi Đế, lúc này, Lôi Đế cũng đang quay mặt nhìn về phía hắn, ánh mắt của hai huynh đệ này cũng đồng thời toát ra vài phần buồn cười. Cơ Động nói:

- Sư phụ, ta nghĩ là các ngươi đã hiểu lầm rồi. Sư huynh khiêu chiến ta cũng không phải là về phương diện chiến đấu.

Chúc Dung lặng đi một chút, nghi hoặc nhìn về phía Cơ Động. Phất Thụy nhịn không được vội nói:

- Đúng vậy đo! Sư phụ, cho dù ta có gan cách mấy, cũng không dễ gì mà hiếp đáp một tiểu tử mới có mười mấy tuổi đâu. Hơn nữa, trong chuyện này, người chịu ủy khuất phải là ta mới đúng. Vị tiểu sư đệ này của ta đã tới nhà hạ bảng của ta. Phân hội Trung Nguyên thành cũng vì vậy mà náo loạn cả lên. Ta về tới mới lập tức đến đây thách đấu hắn, lấy lại danh dự.

- Đợi một chút, ngươi nói cái gì mà tới nhà hạ bảng?

Chúc lão nhị đứng kế bên nhịn không được hỏi chen vào.

Phất Thụy liếc nhìn Cơ Động một cái, tức giận hừ một tiếng:

- Vị tiểu sư đệ quí hóa của ta, mấy ngày trước đã cư nhiên mang một cái bàn đặt trước cửa của Điều Tửu Sư Công Hội Phân hội Trung Nguyên Thành, đến tận cửa khiêu chiến. Hắn bằng vào thủ pháp điều chế rượu Nghệ Xạ Cửu Nhật, khiến cho trong phân hội không người nào có thể địch lại. Hắn lại còn treo lên một tấm vải, trên đó đề mấy chữ "Điều Tửu Sư Công Hội dám ứng chiến không?". Sau khi chiến thắng, nghênh ngang bỏ đi, để lại một lời nhắn, nói mình đến Thiên Can Học Viện ghi danh, muốn lấy lại danh dự, kêu Tửu Thần Đỗ Tư Khang đến Học viện tìm hắn. Sư phụ chẳng phải thường xuyên nói là ta quá mức kiêu ngạo hay sao, vị tiểu sư đệ này của ta, nếu so về sự kiêu ngạo, tuyệt đối một điểm cũng không thua kém ta. Trần Tiêu đã nói cho ta biết, tiểu sư đệ này còn nói với hắn một câu: có thực lực ngươi cũng có thể làm như vậy. Ngài nói xem, cái này không phải là đến nhà hạ bảng hiệu hay sao? Nếu mà ta còn không đến đây lấy lại danh dự, sau này ta cũng không cần lăn lộn trong Điều Tửu Sư Công Hội nữa.

Chúc Dung lần lượt nhìn sang hai người:

- Nói như vậy, ngươi đem Cơ Động đến phòng của ngươi, là muốn so tài pha chế rượu với hắn hay sao?

Phất Thụy gật đầu:

- Đúng vậy. Chúng ta còn chưa có bắt đầu, ngài và sư thúc đã chạy đến đây.

Chúc Dung nghi hoặc nhìn về phía Cơ Động:

- Thật là như vậy sao?

Năng lực pha chế rượu của Phất Thụy, hắn biết rất rõ. Bản thân hắn là sư phụ, nhưng cũng không ít lần chạy đến đây nịnh nọt Phất Thụy. Trong các thuộc tính ngũ hành, những người Hỏa thuộc tính và Thủy thuộc tính vốn ưa thích uống rượu nhất. Cho nên, việc Phất Thụy làm Phân hội trưởng Phân Hội Trung Nguyên Thành của Điều Tửu Sư Công Hội, nếu so với việc hắn là đệ tử đứng đầu trong Âm Dương Học Đường, càng làm cho Chúc Dung tự hào hơn. Hai vị đổng sự của Thủy hệ tự nhiên cũng vô cùng ghen ghét về điều này. Cơ Động còn không đến mười lăm tuổi, năng lực điều rượu đã có thể khiến cho toàn bộ Điều Tửu Sư trong phân hội Trung Nguyên thành không ai địch lại, chuyện này thật sự làm cho Chúc Dung có chút không giải thích nổi.

Cơ Động gật đầu nói:

- Đúng vậy đó. Sư phụ, đúng lúc ngài và Chúc Diễm đại ca có mặt ở đây, vậy hai người làm trọng tài cho chúng ta đi. Ta và sư huynh mới thống nhất đánh cuộc một trận.

Lập tức, hắn đơn giản đem điều kiện đánh cuộc hai bên nói lại cho hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm nghe.

Có hai huynh đệ Chúc Dung, Chúc Diễm đảm bảo, chỉ cần hôm nay hắn thắng, đám rượu mà Phất Thụy tồn trữ kia nhất định không chạy thoát khỏi tay hắn. Đương nhiên, Cơ Động cũng có thể nhìn ra, với tính cách của Phất Thụy, hắn tuyệt đối không có muối mặt nuốt lời.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.