Sống lưng Dương Tiễn truyền tới cơn ớn lạnh, đôi chân cứ giống như bị đóng
đinh ở dưới đất, nhưng cảm giác đó chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc
ngắn ngủi. Sau khi lấy lại tinh thần, Dương Tiễn lập tức lùi ra xa khỏi
bóng trắng kia, lòng bàn tay nhanh chóng tụ linh khí, cả người căng cứng tiến vào trạng thái chuẩn bị, bất cứ lúc nào cần thiết cũng có thể ra
đòn chống đỡ.
Mà bóng trắng kia thấy động tác của Dương Tiễn cũng không có phản ứng gì, chỉ im lặng nhìn hai người Triệu Vấn Hàn và Triệu Vấn Thủy tựa như hai con dã thú liếm vết thương cho nhau, khóe môi
chung quy luôn nhếch lên nụ cười kì dị. Cảnh này làm Dương Tiễn cảm thấy nhìn sao cũng giống cái cảnh cái tiểu thụ u hồn gì gì đó đánh ghen tiểu công với bánh bèo trong đám sách mà Vương Mẫu nương nương mua về nhét
cho hắn. Dương Tiễn lúc đó vô cùng trong sáng đọc xong bộ kia liền cảm
thấy ớn lạnh, da gà da vịt nổi lên hết cả, sau đó thề không bao giờ đụng vào cái thể loại này nữa.
Tuy trong đầu đang nghĩ viển vông
nhưng tâm trí của Dương Tiễn luôn hướng về phía bóng trắng kia đề phòng, suy nghĩ lại loạn chuyển, cuối cùng mãi mới lên tiếng, giọng nói có
chút không xác định.
” Ngươi là Triệu Tường Chu, Triệu Tường Trinh... hay là Triệu Nghị Sâm....?”
Triệu Tường Chu và Triệu Tường Trinh là tam, tứ thiếu gia Triệu gia, Triệu
Nghị Sâm lại là huynh trưởng chết yểu của Triệu gia gia chủ, ba người
này chính là huyết thống Triệu gia duy nhất có nghi vấn bị Triệu gia gia chủ giết chết, vụ án này lại như có như không giúp quan phủ hướng đến
bí mật của Triệu gia gia chủ Triệu Nghị Thiên, tình nghi chỉ còn có ba
người này.
Bóng trắng vẫn luôn bất động khi nghe thấy ba cái tên
này liền run nhẹ một cái, sau đó từ từ đem ánh nhìn dời khỏi người hai
người kia, nhìn về phía Dương Tiễn, tóc dài che khuất mặt khiến Dương
Tiễn không thể nhìn rõ biểu tình của bóng trắng.
Sau đó, khóe môi vẫn luôn nhếch lên kia từ từ hạ xuống, mấp máy mấp máy...
*
*
*
Câu chuyện này có từ rất xưa, rất rất xưa, xưa tới mức không ai biết nó có
từ thời gian nào, chỉ là khi tổ tiên Triệu gia có ý thức thì đã biết,
sau đó từng đời từng đời truyền cho con cháu.
Xưa kia có một vị
thần, y là một chiến binh, nhiều lần Thiên giới đánh nhau với Ma giới y
đều tham gia, sau đó đẩy lui Ma giới, công trạng hiển hách vô cùng.
Khoảng thời gian đó hầu như ai ai cũng nhắc tới y, ca tụng y, xem y như
Chiến Thần bảo hộ bọn họ, thậm chí danh tiếng của y còn muốn lấn át cả
Ngọc Đế. Vì vậy Ngọc Đế liền nảy sinh nghi ngờ, nơi nơi làm khó dễ y,
sau đó dứt khoát vu tội y, đày y tới nơi đáng sợ nhất thiên giới, không
cho phép trở lại nữa.
Thất vọng, y liền đem theo trường mâu luôn đi theo mình rời đi.
Nhưng Ngọc Đế vẫn không buông tha vị Chiến Thần kia, hắn nghe đồn sức mạnh
của y đến từ cây trường mâu, vì vậy liền ra sức cướp lấy.
Bị dồn tới đường cùng, y đem trường mâu phân ra thành nhiều phần, ném vào hạ giới, sau đó không rõ tung tích.
Triệu gia năm đó may mắn nhận được một phần của trường mâu kia, sau đó đem về làm bảo vật trấn gia, đời này sang đời khác gìn giữ.
Nhưng nào
ngờ Triệu gia bị suy sụp, trở nên nghèo khó, sau đó có người nghe thấy
đồn rằng ở Triệu gia có báu vật thần khí, vì vậy liền nảy tâm chiếm
đoạt. Lúc đó Triệu gia gia chủ đời đó và Mạc gia gia chủ là hai người
bạn thân, Triệu gia gia chủ cùng đường liền đem báu vật gửi nhờ Mạc gia, còn bản thân rời đi.
Từ đó tin tức thần khí không còn.
Trải qua mấy đời, Triệu gia dần dần phát triển, trở về kinh đô, Mạc gia gia
chủ nghe tin liền muốn trả thần khí lại, nhưng ai ngờ rằng hai huynh đệ
Triệu gia lại phải lòng hai tỷ muội Mạc gia, vì vậy Triệu gia gia chủ
đời đó liền đem thần khí trở thành sính lễ tặng Mạc gia, nào ngờ vô tình lại đưa đến họa diệt môn cho Mạc gia.
Nguyên lai Triệu gia gia
chủ đời đó, tức phụ thân của Triệu Nghị Sâm và Triệu Nghị Thiên còn có
một đứa con riêng khác, mà đứa con đó lại có dung mạo giống y như Triệu
Nghị Thiên.
Hắn ta ghen tỵ Triệu Nghị Sâm và Triệu Nghị Thiên
được cha mẹ yêu thương, ghen tỵ hai người có thể an bình vui vẻ sống
dưới thân phận đại thiếu gia nhị thiếu gia Triệu gia trong khi bản thân
suốt ngày phải che che dấu dấu không thể gặp người ngoài.
Sau đó đứa con riêng kia nghe được tin tức thần khí, lòng tham nảy lên, bắt đầu mưu đồ kế hoạch chiếm đoạt.
Hắn lợi dụng khuôn mặt giống như đúc Triệu Nghị Thiên làm biết bao chuyện táng tận lương tâm.
Đầu tiên hắn ẩn nhẫn giả làm tiểu tư bên cạnh Triệu Nghị Thiên tìm hiểu
sinh hoạt và thói quen hàng ngày của y, chờ thời cơ chính muồi liền đem y giết chết, sau đó giả làm y bắt đầu thực hiện kế hoạch.
Hắn
thích Mạc Oánh, lại thích Triệu Gia Gia nhưng không thích vị tỷ tỷ của
Mạc Oánh là Mạc Nghiên, vì vậy liền hại chết Triệu Nghị Sâm, đem Mạc
Nghiên tráo đổi với Mạc Oánh, còn về Triệu Gia Gia, hắn phát hiện nàng
mang thai cốt nhục của Triệu Nghị Sâm, cảm thấy bản thân bị phản bội,
tức giận đem nàng và cốt nhục trong bụng hại chết.
Hắn cho người luân phiên cưỡng gian nàng, sau đó đem đứa con trong bụng nàng lúc đó
mới 5 tháng tuổi móc ra, đem đi chặt khúc uy chó ăn ngay trước mặt nàng.
Triệu Gia Gia liền phát điên, sau đó bị tên kia giết chết.
Mà nơi nàng bị giết chính là căn phòng mà Dương Tiễn đã thấy ở tửu lâu.
Linh hồn nàng không thể siêu sinh, cứ lập lờ như vậy ở đó.
Triệu Vấn Hàn trong một lần đi tới dùng cơm liền bị nàng hù dọa, sau đó liền
có vụ Triển Chiêu và Dương Tiễn tới tìm hiểu. Sau đó Triệu Gia Gia bị
chính khí quanh người Triển Chiêu trấn áp, siêu tán.
Còn về phần vị đại tiểu thư Mạc gia Mạc Nghiên sau khi bị tráo đổi với muội muội
của mình liền bị hắn âm thầm sai người ngày ngày hạ độc, cuối cùng chết
vô cùng tức tưởi, bên ngòai bị nói là bi thương quá độ mà chết.
Mạc Oánh bị giữ lại bên người tên kia, sau một thời gian liền sinh ra Triệu Vấn Thủy.
Tên kia rất sủng ái Triệu Vấn Thủy, nhưng mấy năm sau lại phát hiện Triệu
Vấn Thủy là cốt nhục của Triệu Nghị Sâm liền lạnh nhạt, khi Mạc Oánh mất liền đem Triệu Vấn Thủy hại chết, nhưng vận khí của Triệu Vấn Thủy
không tồi,may mắn được nương của Triệu Vấn Hàn cứu, sau đó liền sống
dưới thân phận tiểu tư của Triệu Vấn Hàn.
Tên kia sau khi Mạc
Oánh mất liền thương tâm, khi thấy Đinh Ái Nhi liền động tâm, bởi vì
Đinh Ái Nhi có dung mạo giống Mạc Oánh 7 phần, vì vậy liền đem tình cảm
dời lên người Đinh Ái Nhi. Nhưng trong một lần vô tình lại nghe Đinh Ái
Nhi nói đến mật thất Mạc gia có giấu thuốc trường sinh bất lão thì lòng
tham lại nổi lên, ra sức dụ dỗ Đinh Ái Nhi nói ra vị trí mật thất. Nhưng mãi không thấy Đinh Ái Nhi khai ra liền dụng hình với nàng.
Khi phát hiện nàng có thai liền vu cho nàng một cái tội thông dâm rồi nhốt
vào biệt viện, nhưng thực chất lại đem nàng nhốt ở phòng hình cụ ở mật
thất, chờ nàng sinh Triệu Tường Chu và Triệu Tường Trinh được 1 năm lại
tiếp tục dùng hình.
Sau khi nàng chết liền dùng hình với Triệu
Tường Chu và Triệu Tường Trinh, bắt hai đứa trẻ lúc đó chỉ mới 3 tuổi
chịu đủ cực hình tàn khốc chỉ để moi được thông tin mật thất Mạc gia.
Nhưng hắn không thể ngờ rằng vị trí mật thất Mạc gia lại giống như vị
trí hình phòng của mình.
Hai huynh đệ Triệu Tường Chu và Triệu
Tường Trinh chịu đủ cực hình, cuối cùng Triệu Tường Chu vì đệ đệ mình mở ra một con đường sống, bản thân lại bị tên kia tức giận hành chết.
Triệu Tường Trinh sau khi ra ngoài liền được Triệu Vấn Thủy cứu được,
tuy nhiên vết thương trên người quá nặng, lại bị hạ độc, vì vậy chưa tới 3 tháng liền chết.
Khi Triệu Vấn Hàn tròn 18 thì ác mộng ập tới, bởi vì hắn cũng như Đinh Ái Nhi, sinh ra có dung mạo tương tự Mạc Oánh, vì vậy liền bị chính cha đẻ của mình cưỡng gian, sau đó chịu biết bao
thú vui biến thái của hắn. Nhưng hắn vẫn nín nhịn, bởi vì hắn muốn tìm
được bằng chứng kết tội tên kia...
*
*
*
” Súc
sinh!!! “ Trương Long Triệu Hổ không nhịn được mắng lớn. Bao đại nhân
mặt vốn đen nay còn đen hơn. Công Tôn tiên sinh trên môi đã không còn nụ cười khiến người ta lạnh sống lưng nữa. Vị Ngự Tiền Tứ Phẩm Đới Đao hộ
vệ Ngự Miêu Triển Chiêu khuôn mặt lạnh lùng tới cực điểm, vỏ thanh Cự
Khuyết bị siết mạnh cơ hồ muốn nứt.
” Ta đi chém chết tên súc
sinh kia! “ Trương Long ôm đao đi ra bị Triệu Hổ chặn lại liền giận mắng
: “ A Hổ,chẳng lẽ ngươi muốn súc sinh kia lởn vởn ngoài đó gây hại cho
nhân gian? “
” A Long, chúng ta không thể tự tiện hành động khi chưa có mệnh lệnh. “
” Ngươi...HỪ! “ Trương Long biết mình yếu thế, hừ một tiếng, quay sang
hỏi Bao đại nhân: “ Đại nhân, giờ chúng ta nên làm gì đây? “
Bao đại nhân gõ gõ mặt bàn, hỏi Công Tôn Sách: “ Tiên sinh, ngươi nghĩ sao? “
” Đại nhân, hiện chúng ta thiếu bằng chứng. “ Công Tôn Sách trầm tư suy nghĩ.
” Bằng chứng sao... “
” Đại nhân, Triển mỗ nguyện ý đi tìm bằng chứng. “ Triển Chiêu chắp
tay, khom lưng, giọng nói lạnh lùng, còn đâu vị nam hiệp ôn nhu như gió
xuân thường ngày.
Công Tôn Sách sờ cán quạt: “ Triểnhộ vệ, ngươi không nên kích động, chúng ta cần phải suy nghĩ thật kỹ càng. “
Triển Chiêu mím môi, không cam lòng lùi sang một bên.
Công Tôn Sách suy nghĩ, ánh mắt từ từ lướt tới người Dương Tiễn, sau đó liền mỉm cười. Dương Tiễn nhìn mà lạnh sống lưng: “ Gậy trúc, ngươi nhìn
cái gì? “
Công Tôn Sách nghe xong mắt càng híp lại.
Dương Tiễn phát giác mình lỡ lời, lập tức sửa lại: “ Khụ... Công Tôn tiên sinh, ngài nhìn ta làm cái gì? “
Không ai nói chuyện, nụ cười trên môi Công Tôn Sách càng lớn hơn.