Âm Hoàng

Quyển 1 - Chương 7: Phiên ngoại 1: đại thúc dưỡng thành tâm đắc



Edit: Đa Mộng

Beta: Trangki

Phiên ngoại nói về 2 đại thúc của 2 má này, đại thúc Sài Cẩn Chi của má Phiến tử thuộc truyện Hạ Nhất Trạm Ảnh Đế / Dẫn Dĩ Vi Hào, thúc là người đại diện, là người đào tạo, giúp bạn công lên ngôi Ảnh Đế sau này, là cường thụ a, bộ này thanh thủy văn nhưng hay nhắm:333, má Phiến có 2 bộ đại thúc thuộc hệ liệt là Trọng Sinh Chi Danh Lưu Cự Tinh và bộ Hạ Nhất này, ai rảnh thì đọc a, ta chỉ mới đọc sơ thoai à =.,=.

Phiên ngoại này có nhiều chỗ khó hiểu, ta lại ko biết t.Trung, mong mọi người thông cảm T.T

(vì là phiên ngoại ngoài lề nên mạn phép để nguyên xưng hô cho vui nhé:3)

Trưa ngày nào đó, BF Quân mở Weibo ra phát hiện một cái nick sáng long lanh:

Yoshiko là tế cốc khống (éo hiểu =..=): @ bạn trai BF vừa rồi nghĩ nửa ngày mà không nghĩ ra [ Âm Hoàng ]

Nam chính gọi là gì nhỉ, người đầu tiên nghĩ đến là “Sài Cẩn Chi”, sau đó mới giật mình nghĩ lại không phải trong tác phẩm này.

Tiếp đó là nói cái gì kêu “Bạch Thiên Lý ” gì đó…… A hẳn gọi là “Bạch Thiên Nghiêm” Nhớ rồi, rốt cục đã nhớ ra. [ ngươi đủ ] (đủ cái j thế =.,=)

— Bình luận đến từ weibo Tân Lãng lúc 12:28 hôm nay —

BF Quân cười tủm tỉm vừa định tìm Phiến gia và Hắc Dược chia sẻ, lại phát hiện các nàng đã sớm chìm đắm trong cái không thể tự kiềm chế này, vì thế……

Hôm nay Bạch Thiên Nghiêm mặc một bộ vest đen, cổ áo che kín kẽ, caravat thuần trắng khiến y thoạt nhìn có chút nghiêm nghị mà cấm dục. Đầu tiên y vì Sài Cẩn Chi ngồi đối diện rót đầy trà, sau đó mới bắt đầu đề tài: ” Đứa trẻ kia của nhà ngươi, là bắt đầu nuôi như thế nào?”

Sài Cẩn Chi biếng nhác cười với y, ngón tay thon gầy như ngọc chậm rãi gõ gõ bàn: “Hoàn toàn không muốn nuôi.” Hồi tưởng lại ngày đó đến hậu viện, cả người đều bị Samoyed tuyết trắng nhào qua làm té ngã, nhìn đến thiếu niên kia vẫn như một chú chó to lớn chỉ biết làm nũng thì khóe miệng của hắn hiện lên một nét cười nhàn nhạt.

Cố Vũ cùng Lăng Nhất Quyền tới đây, lơ đãng gặp được hai người này đang trò chuyện thì không khỏi căng thẳng, nhưng hắn đã bị câu “Hoàn toàn liền không muốn nuôi” kia đả kích.

“Đứa kia của nhà ngươi thì sao? Tính tình như vậy ngươi cũng chịu được sao……” Miễn cưỡng nhìn về phía Bạch Thiên Nghiêm rõ ràng có chút mỏi mệt, Sài Cẩn Chi có chút đồng tình.

“Ai……” Thở dài, hoàn toàn không phát giác Lăng Nhất Quyền và Cố Vũ đã đến hiện trường, Bạch Thiên Nghiêm uống ngụm trà, nói: “Khả năng thả lâu quá, tính tình đã trở nên càng ngày càng quái. Trước đây rất đáng yêu, tuy rằng không được tự nhiên, nhưng rất nghe lời, dẫn hắn qua nhà hàng thì sẽ ngoan ngoãn ăn tiêu xanh mà mình không thích, vì lúc ấy ta nói với hắn ăn có thể cao lên, thật là đứa trẻ dễ lừa biết bao. Nhà ngươi kia có kiêng ăn không?”

“Chậc chậc, Lăng Âm Hoàng cư nhiên còn có một mặt như vậy. Chỉ sợ cũng chỉ có ngươi mới nhìn thấy được đi?” Sài Cẩn Chi tưởng tượng hình ảnh thanh niên mặt lúc nào cũng băng sương kia bị Bạch Thiên Nghiêm lừa ăn tiêu xanh, mặt không tự giác run run. Như vậy so ra, đứa trẻ nhà hắn vẫn không tồi, mỗi lần chỉ cần mình nhíu mày lại là đừng nói kiêng ăn, thậm chí bắt hắn ăn luôn cái bàn, hắn cũng sẽ làm đi.

“Có ta ở đây, hắn dám không ăn sao…… Đứa nhỏ này cũng chỉ có điểm ấy đáng yêu.”Sài Cẩn Chi tiếp tục nói.

Trốn ở cách gian bên cạnh hai người, Cố Vũ trong lòng lẩm nhẩm. Thì ra đây chính là chỗ đáng yêu của mình? Tuy rằng nghe vào có điểm kỳ quái, nhưng do được Sài mĩ thúc khen nên ánh mắt Cố Vũ nhìn Sài Cẩn Chi lại càng trở nên nóng rực. Mà sắc mặt Lăng Nhất Quyền bên cạnh cậu lại rõ ràng trầm xuống, nhiệt độ xung quanh càng bị càn quét.

Ân, bị ngược đãi đồ ăn, xem ra đả kích rất lớn _ Cố Vũ một bên ở trong lòng vụng trộm nghĩ.

“Ngươi nuôi rất khá.” Bạch Thiên Nghiêm rất hâm mộ, “Thức ăn là ngươi làm à?”

“Đương nhiên không phải.” Sài Cẩn Chi thốt ra, hắn cũng không cần suy xét mấy vấn đề này nhưng khi nhìn nhìn Bạch Thiên Nghiêm lại có chút thương cảm, “Nhà các ngươi là ngươi làm đi? Có soi mói không?”

Lúc này bánh trà chiều đã được bưng lên, Bạch Thiên Nghiêm gọi một phần chứa kem, còn Sài Cẩn Chi gọi là mực muối tiêu cùng đồ uống. Ánh mặt trời sau giờ ngọ từ ngoài cửa sổ thủy tinh chiếu vào, có cảm giác ấm áp, biếng nhác.

“Nói như thế nào đây, hắn luôn bới móc, nhưng lại đều ăn hết. Có điều, cái ta không chịu nổi nhất là thói quen hắn uống nước, có một lần uống nước thôi mà bắt ta pha những mười lần.”

“Hắn là đang làm nũng với ngươi.”Sài Cẩn Chi bình tĩnh đưa ra kết luận.

“Cái kiểu làm nũng này……” Bạch Thiên Nghiêm  nhíu nhíu mày, “Chẳng lẽ có vấn đề gì trong phương pháp giáo dục của ta sao?”

Ngồi ở cách đó không xa, Cố Vũ cúi đầu, đầu tiên là đồng tình nhìn thoáng qua Bạch Thiên Nghiêm, rồi lại cẩn thận nhìn thoáng qua Lăng Nhất Quyền vẫn đang cầm ngược cái menu, trên mặt không có biểu tình.

“Có lẽ ngươi bỏ lâu quá, vốn hẳn là phương thức làm nũng tự nhiên liền biến thành không được tự nhiên. Đứa trẻ tự bế cô độc muốn tranh thủ được người chú ý nên dùng loại biện pháp này.” Sài Cẩn Chi khẳng định nói, “Ta ngược lại rất thích loại không dính người này. Mỗi ngày giống như con Samoyed cứ nhào lên người ngươi, lấy được thành tích gì liền muốn ngươi thưởng, kia mới làm người ta chịu không nổi đi.”

Vừa mới còn đồng tình liếc mắt Lăng Nhất Quyền, nháy mắt tâm Cố Vũ rơi rụng rào rào.

Chịu… chịu không nổi sao……

Hắn chẳng qua là đạt được giải thưởng nên muốn Sài mĩ thúc bồi hắn ăn tiệc lớn, đạt được vai quan trọng nên muốn Sài mĩ thúc thực hiện lời hứa bồi hắn xem phim, tỷ suất người xem bộ phim mới siêu cao nên bảo Sài mĩ thúc cùng hắn tắm nude mà thôi a a a (=..=)!

Bạch Thiên Nghiêm gật gật đầu, lý giải nói: ” Tiểu Vũ nhà ngươi thân cao áp chế, quả thật là hơi quá.” Trầm mặc một hồi, ngữ khí y đã mang theo tia một sủng nịch bất đắc dĩ: “Tuy không trông cậy vào bọn họ vẫn bảo trì bộ dạng đáng yêu, nhưng nhìn hình thể hiện tại, tính công kích quá lớn, này xem như nuôi dưỡng thất bại đi?”

Nghĩ đến tình cảnh buổi tối ngủ bị gắt gao ngăn chặn, Bạch Thiên Nghiêm liền cảm giác áp lực rất lớn.

Sài Cẩn Chi lòng có sở cảm địa điểm gật đầu, thở dài: “Đứa kia của nhà ngươi, tính công kích +10000 lần đích xác hơi quá. Nhà ta đứa này tuy rằng sức chiến đấu bình thường, nhưng lại thường xuyên sử dụng đại chiêu làm nũng, hắn chỉ cần làm nũng một cái, ta liền vô pháp hạ quyết tâm điều giáo, cũng có chút thất bại.”

“Quyền Quyền nhà ta hầu như hoàn toàn không câu thông với ta, ta thường xuyên không biết hắn suy nghĩ cái gì, có đôi khi đột nhiên lạnh ngắt khiến ta cũng cảm giác điều hòa đều giảm độ đi, có thể bảo vệ môi trường a.”

” Đứa nhỏ ngạo kiều nhà ngươi không được tự nhiên rồi, đứa nhỏ nhà ta không cho ăn liền vẫn quấn quít ngươi, muốn ta đem hắn tặng ngươi hay không?” Sài Cẩn Chi lười biếng uống một ngụm đồ uống, rất là tùy ý nói.

Lăng Nhất Quyền vốn vẫn trầm mặc không nói đột nhiên mắt lướt qua menu cầm bị ngược, hung hăng nhìn chòng chọc Cố Vũ!

“Được, ta cũng đóng gói đứa nhỏ nhà ta cho ngươi đi? Máy lạnh tự nhiên đấy.” Bạch Thiên Nghiêm cũng đang ăn, một bên bảo phục vụ đem tiếp thêm một phần cơm tới, một bên vui vẻ trả lời.

Nhất thời, Cố Vũ vốn đang ủy khuất cũng hung hăng trừng mắt lại Lăng Nhất Quyền, như thể mắc đại địch.

Sau đó hai đại thúc bắt đầu tán dóc không giới hạn.

Tỷ như Bạch Thiên Nghiêm bắt đầu rất vô sỉ nói chuyện mấy ngày hôm trước mình thừa dịp Lăng Nhất Quyền tắm, vụng trộm đem đổi quần lót hắn thành cái có hình chú vịt con, người sau cũng thành thật mặc vào (=..= oimeoi).

Lại tỷ như nói đến bộ dạng buồn bực thiếu ngược của Cố Vũ sau khi bị Sài Cẩn Chi cười nhạo nhân vật “Ngụy nương” do hắn diễn, còn cười trộm nói với Bạch Thiên Nghiêm, kỳ thật mấy tấm ảnh Cố Vũ ở trong phim được up lên weibo có một phần là do hắn up. (* trong truyện Hạ Nhất, bợn Cổ Vũ có 1 lần bị bắt đóng vai nữ tên là “Ngụy Nương” nên bợn hận nhất vai đó =..=)

Hai người rốt cuộc nghe không lọt tai nữa, “Ba” một phát ném menu đi, đồng thời đứng lên.

Nhóm thanh niên bị định nghĩa là “Máy làm lạnh tự nhiên” và “cún Samoyed làm nũng” không nói hai lời phân biệt hướng tới nhóm đại thúc càng nói càng quá phận kia. (chết mịa chưa =.,=)

Thanh niên tóc trắng đi ở phía trước, mặt than giống như sông băng Bắc Cực thẳng tắp hướng về phía Bạch Thiên Nghiêm, trực tiếp nắm cổ tay người đàn ông lên tha người ra bên ngoài.

Mà Cố Vũ một bên bị tổn thương vô hạn, cuối cùng còn bị Lăng Nhất Quyền hung hăng liếc mắt nhìn chằm chằm, tức thì nước mắt lưng tròng chạy về phía Sài Cẩn Chi (=..= đệt), quyết tâm bắt lấy Sài mĩ thúc hảo hảo hỏi một chút, mình thật sự luôn làm nũng sao……

Buổi trà chiều viên mãn chấm dứt, về phần đãi ngộ buổi tối của hai đại thúc, tất nhiên như hai thái cực.

Bạch Thiên Nghiêm chỉ có một chữ để hình dung _ THẢM.

Đêm đó liền bị Lăng Nhất Quyền khủng hoảng tra tấn kỹ thuật pha trà, qua lại pha hơn trăm lần.

Vì thế, Bạch Thiên thúc ẩn nhẫn hiền lành chờ Quyền bảo bảo ngủ sau, vụng trộm tiến vào phòng bếp đem tiêu xanh bỏ vào cơm trưa ngày mai rồi lại chạy vào phòng tắm, đem tất cả chai lọ đều đổi thành cái có hình vịt con.

Mà ở một đầu khác, bị Tiểu Vũ đầy mặt ủy khuất “Ngươi ghét bỏ ta còn muốn đem ta tặng người khác” công kích, người mình nhiều lần hứa hẹn coi trọng nhất là hắn mới không đem chính mình áp hướng vách tường ôm không rõ sau. Sài mĩ thúc nửa đêm hút một điếu thuốc, mở máy tính ra nhảy vào weibo, kích vào nút chia sẻ hình ảnh, up mấy tấm ảnh Ngụy nương mà ngày thường Cố vũ hận nhất lên, còn viết vào khung status một câu “Ảnh hậu trường trong truyền thuyết — ảnh trong phim mới nhất của Cố Vũ @ fan của Cố Vũ @ bạn trai _bf” (=..= iêm lạy 2 bác).

— +++ —

Hôm sau, BF Quân theo thường lệ mở weibo lên liền mặt khổ qua nhìn tiểu biên tập —

BF Quân:

Mau thúc dục hai người kia giao bản thảo ngay đi……

Sương Hàng:

Đừng nhìn ta…… Đều do cái weibo ngày hôm qua kia, hai người đó trò chuyện, lại càng nói càng hưng phấn. Ở đó còn đặt một xấp bản thảo dày chưa giao, chính là vì đang viết cái này đây …… *buồn rầu-ing*

BF Quân:

Yêu cầu các nàng đem loại nhiệt tình này dùng ở trên bản thảo a!

Cô lỗ:

Ta đi hối bản thảo, kết quả các nàng liền cho ta bản [ Đại thúc ] này làm ta hộc máu tại chỗ ……

Sương Hàng:

Ta chỉ là phun huyết mà thôi, bởi vì khi đó các nàng đã quá hưng phấn ……

Cô lỗ:

Khi đó cũng sắp đến ngày deadline rồi có được không!

Sương Hàng:

Hơn nữa Dược đại còn có tâm tình nhắc nhở Phiến gia nói tranh minh hoạ Sài mĩ thúc kia thoạt nhìn cao hơn so với Tiểu Vũ, sẽ khiến người khác hiểu lầm!

Rồi sau đó, nhóm tiểu biên tập không kịp lấy bản thảo, chỉ nhận được mấy kế hoạch đăng ngoài này…… *1 dòng huyết lệ*

BF Thử & tiểu biên tập:

Giao…… bản thảo…… A…… *bóp trán*

=====

Beta: Đoạn chat chẳng hiểu gì nhưng đoạn bác và Sài mĩ thúc chém gió yêu quá cơ ấy >.< mà bộ  này đa công sao có cảm giác như nhất công thế này Đa Mộng, cô có đọc kĩ truyện ko đó, nếu đa công các a đất diễn phải bằng nhau chứ, sao  có mỗi Quyền Quyền thế này * lật bàn *

Editor: uầy, ta cũng đang nghi ngờ ko biết có phải NP ko nữa (=..=) vì hết bộ 2 thì vẫn chưa có mâu thuẫn j cả, mà thấy gthieu mấy anh công hoành tráng quá muh:’(,  để khi nào rảnh tìm xem có bộ 3 chưa rồi đọc ms biết đc cô ạ (=.,=)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.