Âm Hoàng

Quyển 2 - Chương 11-3



Ánh vào tầ m mắ t mọ i ngườ i l à  mộ t  đô i mắ t  đ en  đượ c ph ó ng  đạ i v ô  hạ n, mơ  hồ  c ó ch ú t run rẩ y.

            Trong đôi mắ t m à u  đ en, ả nh ngượ c h ì nh như  l à  quả ng trườ ng th à nh phố  – hiệ n trườ ng sự  cố.

            Lậ p tứ c, m à n ả nh  đượ c k é o xa ra, trong h ì nh xuấ t hiệ n  đô i mắ t chủ  nh â n _ mộ t c ô  b é đá ng y ê u mặ t mang hoả ng sợ, thoạ t nh ì n c ò n chư a  đầ y bả y tuổ i.

            Trong đêm đen, cha mẹ  c ô đ ang  đ i ê n cuồ ng chạ y trố n, l ú c n à y, c ô đượ c mẹ ô m vào trong ngự c.

            “Chúng ta có thể  chạ y tho á t  kh ô ng? Th à nh phố  n à y  đã  bị  ch ú ng bao v â y rồ i…”

            Mẹ  c ô  b é  cố  n é n nướ c mắ t, gầ n như  tuyệ t vọ ng nh ì n chồ ng m ì nh, thỉ nh thoả ng quay  đầ u lạ i nh ì n con  đườ ng kh ô ng c ó  mộ t b ó ng ngườ i như ng vế t m á u  đầ y  đấ t.

             Nam nhân  v ó c ngườ i cườ ng tr á ng cau m à y, mộ t tay cầ m thươ ng, mạ nh tay  đẩ y ra mộ t c á nh cử a trướ c mặ t, tậ n lự c b ì nh t ĩ nh an ủ i: “Kh ô ng cầ n lo lắ ng, ch ú ng ta  đ i xuy ê n qua c ă n ph ò ng n à y, lạ i  đ i tiế p hai con  đườ ng nữ a l à  c ó  thể đ i v à o cố ng tho á t nướ c. Ch ú ng ta c ó  thể  lợ i dụ ng  đườ ng ố ng tho á t nướ c  đ i th ô ng ra ngo à i th à nh phố.”

            “Thế  như ng nế u gặ p phả i nhữ ng qu á i vậ t kia th ì  l à m sao? Kh ô ng bằ ng ch ú ng ta trố n  đ i chờ  ngườ i cứ u việ n…”

            “Em vẫ n kh ô ng r õ  sao?”  Nam nhân  lau mồ  h ô i, vừ a bấ t  đắ c d ĩ  vừ a cay  đắ ng n ó i: “C ă n bả n kh ô ng c ó  ngườ i n à o c ó  thể  cứ u ch ú ng ta, lẽ  n à o em kh ô ng thấ y  đượ c, qu â n  độ i  đó ng qu â n tạ i th à nh phố  n à y  đã  bị  ch ú ng cắ n x é? Mứ c  độ  s á t thươ ng củ a họ thườ ng có hạ n, nế u như  b â y giờ  kh ô ng tranh thủ  l ú c ch ú ng tụ  tậ p  đô ng m à  tho á t  đ i, ch ú ng ta sẽ  kh ô ng  đ i  đượ c.”

            Ngườ i phụ  nữ  sắ c mặ t biế n thả m, hiể n nhi ê n l à đ ang ngh ĩ  tớ i h ì nh ả nh kinh khủ ng kia.

            Đúng lúc này, trong không khí bỗ ng nhiên truyề n tớ i mộ t hơ i thở  kh á c thườ ng…

           Trướ c mắ t  nam nhân độ t nhi ê n xuấ t hiệ n mộ t khu ô n mặ t qu á i dị, cự  ly gầ n  đế n mứ c muố n d á n l ê n mặ t hắ n.

             Nam nhân  giậ t m ì nh, ngườ i phụ  nữ đ ang  ô m  đứ a trẻ  ph í a sau c ũ ng giậ t m ì nh.

            Đó là mộ t khu ô n mặ t cự c k ỳ  qu á i dị, d à i hơ n mặ t ngườ i b ì nh thườ ng gấ p n ă m lầ n! Cằ m rấ t d à i, mắ t lạ i v ô  c ù ng hẹ p, chủ  nh â n củ a gươ ng mặ t n à y  đ ang to é t miệ ng cườ i như  kh ô ng cườ i.

            Ngử i thấ y  đượ c mộ t m ù i m á u tươ i qu á i dị  tr ê n ngườ i  đố i phươ ng, mồ  h ô i lạ nh tr ê n mặ t  nam nhân  trong l ú c v ô  t ì nh cuồ n cuộ n ứ a ra.

            Thậ t vấ t vả  mớ i lấ y lạ i tinh thầ n, hắ n v ô ý  thứ c lui về  ph í a sau v à i bướ c,  đ ang muố n giơ  s ú ng nhắ m bắ n, lạ i bị  mộ t c á i lưỡ i  đỏ  thắ m nh á y mắ t quấ n lấ y c á i cổ, cự c kỳ ngang ngượ c  đ em ngườ i x é  ra  — —

            Kèm theo đó là tiế ng k ê u kh ó c th ê  lươ ng củ a ngườ i phụ  nữ,  đầ u  nam nhân đã bị  c á i miệ ng bỗ ng nhi ê n mở  to như  c á i chậ u m á u cắ n rớ t hơ n ph â n nử a!

            Tiế ng c á i  đầ u bị  nhấ m nuố t cự c k ỳ  kinh khủ ng vang lên, khiế n ngườ i phụ  nữ  sợ đế n mứ c hồ n phi ph á ch t á n liề n  ô m nữ  nhi xoay ngườ i bỏ  chạ y.

            Ai biế t qu á i vậ t kia chợ t dờ i  đườ ng nh ì n về  ph í a c ô! Chỉ  thấ y mộ t lầ n nữ a n ó vươ n ra  đầ u lưỡ i tr á ng kiệ n, vung l ê n kh ô ng trung, nh á y mắ t quấ n lấ y ch â n phả i củ a ngườ i phụ  nữ!

            “A a a a!” Ngườ i phụ  nữ  th é t l ê n bị  tha trở  về, mắ t thấ y sẽ  bị  bắ t, trong l ú c chỉ m à nh treo chu ô ng (= ng à n c â n treo sợ i t ó c, t ì nh thế  nguy hiể m), c ô  xoay ngườ i sang ngang, cố  sứ c  đ em con n é m v à o mộ t khe nhỏ  hẹ p, lớ n tiế ng k ê u kh ó c n ó i: “Cụ c cư ng, chạ y mau! Chạ y trố n  đ i!”

            Lờ i c ò n chư a n ó i hế t, hai h à m r ă ng b é n nhọ n  đã  cắ n mấ t  đầ u c ô,  đỏ  trắ ng giao nhau m á u v ă ng khắ p nơ i.

            Cô bé bị  n é m ra kinh ho à ng nh ì n, sợ  h ã i  đế n mứ c kh ô ng ph á t ra  đượ c tiế ng g ì.

            Quái vậ t  ă n  ó c ngườ i phụ  nữ  xong, liế m liế m vế t m á u tr ê n mặ t m ì nh,  á nh mắ t  đỏ  thẫ m  ý  vị  th â m trườ ng chuyể n hướ ng sang c ô  b é.

            Cô bé biế n sắ c, vộ i v ã  lau sạ ch nướ c mắ t xoay ngườ i bỏ  chạ y.

            Quái vậ t mặ t d à i gầ m nhẹ  mộ t tiế ng, nh á y mắ t liề n nhả y  đế n trướ c khe. C á i lưỡ i d à i  đầ y gai hung h ă ng vung xoắ n tr ê n kh ô ng trung, tự a như  con rắ n mạ nh mẽ chui v à o khe, bứ c c ô  b é.

            Cô bé hoả ng sợ  m í m m ô i, chạ y về  ph í a chỗ  c ó á nh s á ng, nhiề u lầ n su ý t nữ a  đã bị đầ u lưỡ i kia quấ n phả i.

            Như ng ngay khi c ô  b é  chui ra khỏ i khe,  đ i tớ i mộ t con phố  kh á c th ì …

            Lạ i thấ y trướ c mặ t m ì nh ba con qu á i vậ t mặ t d à i giố ng y nhau đang đứ ng, quỷ dị  nhe r ă ng cườ i vớ i c ô.

            Cô bé tuyệ t vọ ng, c ũ ng mấ t  đ i  ý  ch í  cầ u sinh, hai mắ t trong suố t trở  n ê n trố ng rỗ ng.

            Chỉ  thấ y ba con qu á i vậ t, chậ m r ã i vươ n c á i lưỡ i c ò n t í ch nướ c bọ t, dừ ng lạ i mộ t l á t tr ê n kh ô ng trung sau đó thì đồ ng thờ i mạ nh mẽ  quấ n tớ i c ô  b é.

            Phố c! Phố c! Phố c!

            Máu văng tung tóe!

            Cô bé sợ đế n mứ c hai mắ t nhắ m nghiề n, như ng sự đ au  đớ n trong tưở ng tượ ng c ũ ng kh ô ng xuấ t hiệ n. Chờ  tớ i khi c ô  b é  mở  mắ t ra lạ i th ì  mớ i kinh ngạ c ph á t hiệ n ba con qu á i vậ t kia  đề u bị  ch é m  đứ t  đầ u rồ i, dầ n dầ n h ó a th à nh tro bụ i m à u  đỏ  rồ i ti ê u t á n trong kh ô ng kh í. M à  ở  trướ c mặ t c ô  b é, mộ t thanh ni ê n thoạ t nh ì n rấ t cao lớ n th â n mặ c  đườ ng trang m à u  đ en  đ ang  đứ ng quay lư ng về  ph í a c ô, trong tay cầ m mộ t thanh trườ ng kiế m c ó  k ý  hiệ u  đ i ê u khắ c.

            “Chớ  c ó  l ê n tiế ng.” C ô  g á i  đượ c thanh ni ê n n à y nhẹ  nh à ng  ô m lấ y, “ Đồ ng b à o cứ u ch ú ng ta c ũ ng sắ p  đế n rồ i.”

            Giọ ng n ó i  ô n nhu, cứ  như  c ó  thể  an ủ i tấ t cả đ au x ó t v à  sợ  h ã i khiế n c ô  b é  b ì nh t ĩ nh trở  lạ i, tay nắ m quầ n  á o ngườ i thanh ni ê n thậ t chặ t. C ô  b é  quay  đầ u lạ i nh ì n về hướ ng c á i khe kia, nhớ  tớ i cha mẹ  bị  chế t ở đấ y, nướ c mắ t liề n chả y ra rồ i gậ t  đầ u vớ i ngườ i thanh ni ê n.

            Thanh niên lấ y dụ ng cụ  ra, bắ n ra mộ t sợ i d â y th é p m ó c tớ i m á i nh à đố i diệ n, mộ t tiế ng “Cạ ch”, liề n mang theo c ô  b é  nhả y l ê n tầ ng cao nhấ t.

            Từ  g ó c  đứ ng củ a hắ n nh ì n lạ i mớ i ph á t hiệ n cả  t ò a th à nh  đề u bị  mộ t nử a c á i lồ ng h à o quang thậ t lớ n bao v â y, m à  tr ê n v á ch m à n h à o quang thỉ nh thoả ng c ó  h ì nh mặ t ngườ i vặ n vẹ o hiệ n l ê n, cứ  như  kh ó c m à  như  cườ i.

            Đồ ng thờ i, v ù ng  đấ t bị  m à n h à o quang ng ă n c á ch, c ò n c ó  mộ t  đá m ngườ i  đế m kh ô ng xuể  chư a bị ă n thị t lớ n tiế ng k ê u kh ó c muố n tho á t, lạ i c ă n bả n kh ô ng c ó  biệ n ph á p lay  độ ng c á i lồ ng  á nh s á ng kia nử a phầ n, tr á i lạ i bị  y ê u ma ph í a sau từ ng bướ c tớ i gầ n cắ n nuố t.

            Nhữ ng yêu ma cấ p thấ p trong số  y ê u ma n à y giố ng vớ i mấ y con y ê u ma  đã ă n thị t cha mẹ  c ô  b é  trướ c  đó, cứ  cắ n ngườ i ra l à m nhiề u mả nh, huyế t nhụ c v ă ng tung t ó e. M à  mộ t v à i y ê u ma  đã  tiế n h ó a, bề  ngo à i gầ n vớ i lo à i ngườ i  th ì  thỉ nh thoả ng l ô i mộ t số  nam nữ  trẻ  tuổ i ra từ  trong  đá m ngườ i, d ù ng ng ó n tay cắ m v à o  đầ u củ a họ, trự c tiế p h ú t họ  th à nh th â y kh ô.

            Bỗ ng nhi ê n, mộ t hơ i thở đá ng sợ  qu é t tớ i.

            Nhấ t thờ i, c á c y ê u ma c ò n  đ ang  ă n  đề u k í nh nể  n é  tr á nh, ngay sau  đó, ngườ i d â n th à nh phố  n à y vố n  đã  rơ i v à o tuyệ t vọ ng lạ i thấ y  đượ c cả nh tượ ng khiế n cho họ c à ng tuyệ t vọ ng hơ n.

            Ba con cự  th ú, phả ng phấ t như  cự  th ú  chiế n tranh trong tiể u thuyế t thầ n b í, mỗ i mộ t bướ c  đ i  đề u mang theo rung  độ ng thậ t lớ n, chậ m r ã i hướ ng họ đ i tớ i.

            Bộ  l â n gi á p  đ en nh á nh d ù  ở  trong b ó ng tố i c ũ ng vẫ n tả n ra  á nh lam  â m trầ m quang mang sắ c b é n. M à  ở  tr ê n  đầ u củ a ch ú ng, ba nh â n ả nh  á o tr ù m  đầ u ph â n biệ t  đứ ng tr ê n  đó.

            Họ  l à  y ê u ma  đứ ng  đầ u tr ê n thế  giớ i n à y, c ũ ng l à  ngườ i khở i xướ ng ra tình huố ng l ú c n à y  đâ y _ Y ê u Ho à ng.

            Đoàn ngườ i ho à n to à n rố i loạ n.

            Họ  bị  sợ  h ã i cướ p  đ i l ý  tr í  bắ t  đầ u  đ i ê n cuồ ng th é t ch ó i tai, liề u l ĩ nh  đấ m  đả  v à o tườ ng  á nh s á ng, d ù  hai tay  đã  huyế t nhụ c mơ  hồ  c ũ ng kh ô ng ch ú t n à o ngừ ng nghỉ.

            Ngay vào lúc này, có ngườ i ph á t hiệ n b ê n ngo à i chiế c lồ ng  á nh s á ng tự a hồ  c ó g ì đó  dị  dạ ng.

            Mây mù trên bầ u trờ i trong nh á y mắ t cứ  như  bị đẩ y ra, theo nắ ng sớ m ấ m  á p dầ n dầ n lan tỏ a khắ p mặ t  đấ t, bỗ ng trong tầ m mắ t mọ i ngườ i xuấ t hiệ n mộ t  độ i ng ũ nh â n loạ i cự c k ỳ  uy nghi ê m, trang phụ c lạ i cổ đ iể n.

            Cầ m  đầ u th ì  ngo à i  nam nhân  t ó c d à i cưỡ i mặ c k ỳ  l â n, mặ c trườ ng b à o v à ng  đậ m, c ò n c ó  mộ t thanh ni ê n mang mặ t nạ  hoa mỹ  mặ c trườ ng b à o m à u bạ c  á nh tr ă ng.

            Phía sau đó là đám nam nữ  trẻ  tuổ i mặ c  đườ ng trang m à u  đ en, tay cầ m trườ ng kiế m.

            Tuy chỉ  c ó  hơ n n ă m tr ă m ngườ i, như ng mỗ i ngườ i  đề u tả n ra hơ i thở  khiế n c á c y ê u ma ki ê ng kỵ. Nhấ t l à nam nhân  t ó c d à i cầ m  đầ u cưỡ i mặ c k ỳ  l â n, mắ t phượ ng d à i nhỏ  như  thanh kiế m kh í  c ó  thể  ph á t ra h à n  ý, d ù  chỉ  l à  mộ t  á nh mắ t c ũ ng  đủ để  c á c yêu ma sả n sinh cả m gi á c sợ  h ã i.

            Như ng thậ t ra Y ê u Ho à ng sau lư ng c á c y ê u ma bỗ ng nhi ê n  ý  ch í  chiế n  đấ u t ă ng vọ t, mộ t khắ c sau, họ  chỉ  huy cự  th ú  chiế n tranh, hướ ng  nam nhân  mặ c trườ ng b à o v à ng  đậ m vọ t tớ i.

            Gió lay độ ng m á i tóc dài như  bứ c tranh thuỷ  mặ c củ a  nam nhân,  nam nhân  cổ đ iể n m à  uy nghi ê m ngẩ ng  đầ u l ê n, r ú t ra trườ ng ti ê n m à u m á u củ a m ì nh vung l ê n ph í a trướ c, lạ nh như  b ă ng n ó i: “Tiế n c ô ng!”

            Huyế t chiế n, rố t cụ c bạ o ph á t!

            Khoả nh khắ c chiế c lồ ng  á nh s á ng vỡ  tan, to à n bộ  thế  giớ i như đị a ngụ c  đỏ  tươ i.

            Trả i qua mộ t hồ i phong ba huyế t v ũ, hơ n n ă m tr ă m chiế n s ĩ  thầ n sắ c l ã nh tuyệ t,  đố i  đầ u vớ i số  lượ ng y ê u ma gấ p mườ i lầ n họ,  đá nh  đ uổ i Y ê u Ho à ng.

            Vô số đầ u lâu văng lên trong vũng máu

            Phe đị ch, phe ta

            Tấ t cả  tộ c nh â n  Đô ng Long Tộ c  đề u biế t,  đâ y l à  mộ t chiế n dị ch kh ô ng c ó đườ ng lui. D ù  cho  đá nh  đế n l ú c chỉ  c ò n mộ t chiế n s ĩ  cuố i c ù ng, c ũ ng phả i dố c to à n lự c ti ê u diệ t Y ê u Ho à ng!

            Bở i v ì, nế u kh ô ng b ó p chế t ch ú ng ngay từ đầ u, th ì  kh ô ng l â u sau, thế  giớ i n à y sẽ đó n nhậ n tai ươ ng.

            Lúc này, trên màn ả nh rộ ng lớ n  độ t nhi ê n l ó e l ê n, h ì nh ả nh chiế n tranh thả m thiế t biế n mấ t, m à n h ì nh bị  cắ t rồ i bỗ ng nhi ê n tr ê n m à n hình lớ n xuấ t hiệ n mộ t  đô i mắ t m à u  đ en  đ ang mở, chủ  nh â n  đô i mắ t m à u  đ en kinh ngạ c nh ì n nh ì n trầ n nh à  l à m bằ ng gỗ đà n hươ ng.

            Xung quanh rấ t an t ĩ nh, chỉ  c ó  tiế ng chuyể n  độ ng theo quy luậ t củ a chiế c  đồ ng hồ  treo tườ ng thạ ch anh  đ ang  đơ n  đ iệ u vang lên.

            Vai nam chính mà Bạ ch Thi ê n Nghi ê m  đ ang diễ n mờ  mị t nh ì n trầ n nh à, tr ò ng mắ t như đê m tố i trong trẻ o như ng lạ nh l ù ng tự a hồ  c ò n chư a từ  giấ c mộ ng vừ a rồ i kh ô i phụ c lạ i, vẫ n như  c ũ  mang theo run rẩ y v ô  ph á p ứ c chế.

            Hít mộ t hơ i thậ t s â u, hắ n d ù ng tay chố ng ngườ i ngồ i dậ y. Như ng vừ a mớ i ngồ i dậ y,  đầ u lạ i  độ t nhi ê n truyề n  đế n mộ t trậ n  đ au  đớ n như  bị  x é  r á ch,  đ au  đế n mứ c hắ n hung h ă ng h ú t kh ô ng kh í, ng ã  ra sau v à  hầ u như  xụ i lơ  ở  tr ê n giườ ng.

            “Ô —— “

            Chuyệ n g ì  xả y ra?

             Nam nhân  co giậ t, hai tay kh ó  chị u che  đầ u, từ ng giọ t mộ t mồ  h ô i lạ nh kh ô ng ngừ ng từ  tr ê n tr á n hắ n to á t ra, cả m gi á c  đ au  đớ n  đ ang từ ng ch ú t t ă ng l ê n, tự u như c ó  ngườ i d ù ng cư a cư a  đầ u củ a hắ n, quấ y  ó c hắ n  ——  (-_______-)

            Hắ n thố ng khổ đế n mứ c muố n ngử a  đầ u k ê u to, như ng sau khi h á  miệ ng thậ t to lạ i chỉ  c ó  thể  ph á t sinh tiế ng r ê n rỉ  kh à n kh à n  đế n mứ c hầ u như  kh ô ng nghe r õ …

            Sau đó, chỉ  nghe mộ t trậ n “Bị ch bị ch”,  nam nhân đ au  đớ n từ  tr ê n giườ ng l ă n xuố ng.

            Ngay sau đó, hình xăm quỷ  dị  m à u t í m phả ng phấ t như  con rắ n  đ ang trườ n từ tr á n  nam nhân  lan tr à n ra như  mộ t k ý  hiệ u, cự c k ỳ  ph á ch lố i t à n s á t bừ a b ã i tr ê n th â n thể  hắ n. Sau  đó, khi h ì nh x ă m quỷ  dị  n à y biế n mấ t cũng là lúc cơ n  đ au  độ t ngộ t  đế n kia c ù ng l ú c biế n mấ t.

            Kinh ngạ c lắ c  đầ u,  nam nhân đ i tớ i toilet, d ù ng nướ c lạ nh tạ t v à o mặ t, cau m à y bắ t  đầ u nh ì n kỹ  m ì nh trong gươ ng.

           Ả nh ngượ c trong gươ ng ch í nh l à  mộ t khu ô n mặ t nam t í nh thoạ t nh ì n th à nh thụ c ướ c chừ ng ba mươ i, t ó c rấ t d à i, m á i t ó c d à y d ù ng mộ t sợ i d â y  đỏ  buộ c lạ i rơ i tr ê n vai. Mộ t  đô i mắ t phượ ng hướ ng l ê n, trầ m ổ n, trong trẻ o m à  lạ nh l ù ng,  nam nhân mang d ò ng m á u Phươ ng  Đô ng c ó  hơ i thở  cổ đ iể n ri ê ng biệ t.

            Trong lòng  nam nhân  vẫ n c ò n nghi vấ n, liề n r ú t  đ i quầ n  á o v à đồ  d ù ng h à ng ng à y tr ê n ngườ i, lậ p tứ c mộ t th â n thể  ho à n mỹ  x í ch l õ a m à  dẻ o dai ki ê n cườ ng hiệ n ra ở  trong gươ ng. Như ng hắ n nh ì n mộ t hồ i l â u, ngoạ i trừ  n ă m c á i m ó ng kim long y ê u dị  uy nghi ê m quấ n ở  lư ng, c ũ ng rố t cuộ c nh ì n kh ô ng ra mộ t t ỳ  vế t n à o, c à ng kh ô ng c ó h ì nh x ă m m à u t í m trong l ú c  đ au  đớ n lơ đã ng thấ y  đượ c kia.

            Nhấ t thờ i, thố ng khổ  vừ a rồ i c ó  vẻ  kh ô ng ch â n thậ t.

             Nam nhân  nhắ m nghiề n hai mắ t, tự a hồ đ ang trầ m tư  g ì đó.

            Lúc này, giọ ng n ó i tự  bạ ch trầ m thấ p củ a  nam nhân  trong trẻ o m à  lạ nh l ù ng chậ m r ã i truyề n ra từ  c á c  â m loa ở  bố n ph í a trong rạ p chiế u phim.

            « Tên củ a ta l à  Ho à ng, ba mươ i ba tuổ i.

            Đạ i chưở ng môn thứ  bả y củ a  Đô ng Long thế  gia, hiệ n  đã  tho á i vị,  đạ i chưở ng m ô n thứ  t á m do ch á u trai trẻ  tuổ i nhấ t như ng thự c lự c mạ nh nhấ t trong lớ p v ã n bố i kế  thừ a.

            Đông Long thế  gia c ò n gọ i l à Đô ng Long Tộ c, c ó  rấ t nhiề u quy  đị nh bấ t th à nh v ă n, tỷ  như  nhân số  gia tộ c phả i duy tr ì  ở  n ă m tr ă m ch í n mươ i ch í n ngườ i. Tộ c nh â n củ a ch ú ng ta  đề u l à Đô ng Chi  Đồ  Ma Sư  (ngườ i diệ t ma), chuy ê n tr á ch s ă n giế t y ê u ma quỷ  qu á i tr ê n  đị a cầ u Hoa Hạ.

            Vừ a rồ i ta lạ i mơ  tớ i chiế n dị ch mấ y n ă m trướ c.

            Tam đạ i Y ê u Ho à ng  đế n tr á i  đấ t, y ê u vậ t vố n số ng b í  ẩ n dướ i sự  dẫ n dẫ n củ a Y ê u Ho à ng bắ t  đầ u t ù y  ý  l à m hạ i nh â n gian, h à nh hạ đế n chế t v ô  số  sinh linh, th à nh B rơ i v à o tay giặ c, th à nh C c ũ ng tr à n ngậ p nguy cơ.

            Ta cùng trưở ng l ã o chấ p ph á p củ a  Đô ng Long thế  gia suấ t l ĩ nh mộ t phầ n tộ c nh â n ngh ê nh chiế n, trả i qua ba ng à y ba  đê m chiế n  đấ u kị ch liệ t, cuố i c ù ng c ũ ng ch é m  đượ c hai g ã  Y ê u Ho à ng, mộ t g ã  kh á c trọ ng thươ ng tho á t  đ i. Như ng  đồ ng thờ i, tộ c nh â n củ a ta c ũ ng bỏ  m ì nh hơ n ph â n nử a, chỉ  c ò n chư a tớ i mộ t tr ă m ngườ i.

            Nhữ ng ng à y h ò a b ì nh c ũ ng kh ô ng nhiề u lắ m, gia tộ c mậ t b á o n ó i c á c nướ c phươ ng t â y ph á t hiệ n tung t í ch vị  Y ê u Ho à ng kia, m à  ta, ch í nh l à  tớ i  đâ y tra x é t t ì nh h ì nh. »

             Nam nhân  về đế n ph ò ng, b à n ch â n trầ n trụ i  đạ p l ê n chiế c thả m trắ ng sữ a, như con m è o kh ô ng tiế ng  độ ng.

            Mà theo sự  di  độ ng củ a hắ n sau tấ m b ì nh phong b á n trong suố t, hiệ n trườ ng trướ c mắ t kh á n giả  xuấ t hiệ n mộ t c ă n ph ò ng cổ  xư a thầ n b í.

            Tiêu điể m tr ê n m à n h ì nh  đó  l à  mộ t  Đô ng Phươ ng thầ n long (rồ ng phươ ng  Đô ng)  đượ c khắ c bằ ng gỗ đà n hươ ng  đ en,  đượ c  đặ t ở  giữ a ph ò ng _ tr ô ng n ó  rấ t số ng  độ ng. Chi dướ i hữ u lự c như  ẩ n như  hiệ n ở  trong  đá m m â y,  y ê u  đồ ng m à u v à ng cự c to lạ nh l ù ng, uy nghi ê m m à  cao qu ý, kh í  thế  ph á t ra mộ t c á ch tự  nhi ê n.

             Nam nhân đố t hươ ng  đỏ, cung k í nh lạ y ba lạ y sau th ì  chậ m r ã i cắ m v à o trong lư hươ ng.

            Lúc này, thân thể  thầ n long bắ t  đầ u mơ  hồ  ph á t ra hồ ng quang.

             Nam nhân  ngẩ ng  đầ u, ng ó n tay thon d à i bỗ ng nhi ê n hướ ng th â n thể  thầ n long qu é t qua mộ t c á i, từ  kh ô ng trung r ú t ra mộ t trườ ng ti ê n huyế t sắ c (= sợ i roi m à u  đỏ).  Nam nhân  ph á t ra mộ t tiế ng sau th ì  huyế t ti ê n quấ n l ê n cổ  tay củ a  nam nhân  như đ ang phụ c t ù ng mệ nh lệ nh, kh ô ng ngừ ng co lạ i ở  c á c  đố t ng ó n tay, cuố i c ù ng biế n th à nh c á i lắ c tay tinh xả o m à u  đỏ.

            Trườ ng ti ê n huyế t sắ c n à y thậ t ra l à  v ũ  kh í  diệ t ma củ a  nam nhân. V ì  d ù ng m á u tươ i nu ô i dưỡ ng n ê n c ó  linh t í nh cự c mạ nh, phía trên còn khắ c ch ú  v ă n cổ đạ i cự c k ỳ phứ c tạ p.

             Nam nhân đ em cấ t v ũ  kh í  t ù y th â n xong th ì đ i tớ i tủ  quầ n  á o chuẩ n bị  thay quầ n  á o.  Đú ng l ú c n à y, tr ê n b à n tr à  nhỏ  bằ ng gỗ đà n hươ ng b ê n cạ nh, mộ t hộ p gỗ nhỏ  c ó  khắ c h ì nh vẽ  linh  đồ ng bỗ ng mở  ra. Hai ngườ i giấ y d á ng  đ iệ u thơ  ng â y  đá ng y ê u m à u  đỏ  x ô ng ra, b à n tay nhỏ  b é  dụ i dụ i mắ t, sau  đó  d ù ng ch â n  đá  v ă ng nắ p hộ p ra, duỗ i ngườ i mộ t c á i sau  đó  th ì  bay lơ  lử ng tr ê n kh ô ng trung.

            Chúng tự độ ng chọ n bộ đồ  m à nam nhân  muố n mặ c ng à y h ô m nay từ  trong tủ quầ n  á o, sau  đó  mỗ i ngườ i cầ m mộ t b ê n, cố  hế t sứ c hầ u hạ nam nhân  mặ c v à o.

            “Cả m ơ n.”  Nam nhân  sờ  sờ đầ u họ, lấ y ra hai c á i b á nh b í ch quy nhỏ  cho ch ú ng.

            “Cô cô.” Ngườ i giấ y t í  hon ph á t ra tiế ng hớ n hở, sau khi  ă n hế t c á i b á nh b í ch nhỏ  th ì  n ũ ng nị u chui v à o trong t ú i  á o  Đườ ng phụ c m à u v à ng  đậ m củ a  nam nhân, số ng chế t kh ô ng chị u quay trở  về.

             Nam nhân  c ó  ch ú t bấ t  đắ c d ĩ, chỉ  c ó  thể  mang theo ch ú ng  đ i xuố ng lầ u.

            Còn chư a tớ i ph ò ng kh á ch, trong kh ô ng kh í đã  truyề n  đế n m ù i bữ a s á ng thơ m lừ ng. Trướ c b à n  ă n n ó ng hổ i, mộ t b é  g á i  đá ng y ê u  đ ang qu ỳ  gố i tr ê n ghế,  đ ang cầ m chiế c ch é n kiể u cổ  vụ ng về  m ú c ch á o b ê n trong.

            “Ba ba, chào buổ i s á ng, ng à y hôm nay sớ m hơ n so vớ i b ì nh thườ ng nga!” Nhậ n thấ y  đượ c  nam nhân đế n, b é  g á i nhấ t thờ i lộ  ra mộ t nụ  cườ i thậ t tươ i vớ i  nam nhân, sau  đó đ em ch é n ch á o n ó ng  đư a  đế n chỗ nam nhân  hay ngồ i.

             Nam nhân ô n nhu sờ  sờ  t ó c c ô  b é.

            “Ba đang chuẩ n bị đ i gọ i con rờ i giườ ng, ngh ĩ  kh ô ng ra con  đã  dậ y rồ i.” L ú c n à y, mộ t phụ  nữ  tuổ i c ò n trẻ, ư u nh ã  từ  ph ò ng bế p  đ i tớ i. C ô  cầ m mộ t c á i lồ ng c ó  nhiề u loạ i b á nh bao vớ i h ì nh dạ ng kh á c nhau  đặ t ở  tr ê n b à n cơ m, rấ t tự  nhi ê n h ô n c á i m á mị n m à ng củ a  nam nhân  mộ t c á i.

            “Chào buổ i s á ng.”  Nam nhân ô m chầ m lấ y eo  vợ h ô n  đá p lạ i, tr ê n khu ô n mặ t vố n c ó  vẻ  lạ nh l ù ng l ú c n à y lạ i mang mộ t tia  ô n nhu. Trướ c  đó nam nhân  thự c sự  qu á bậ n rộ n, kh ô ng c ó  qu á  nhiề u thờ i gian làm bạ n vớ i vợ  m ì nh, thế  n ê n lu ô n c ó  mộ t cả m gi á c  á y n á y vớ i vợ.

            Cô bé bên cạ nh kh ô ng chị u c ô đơ n k é o g ó c  á o  nam nhân: “Con c ũ ng muố n  ô m mộ t c á i!”

             Nam nhân ô n nhu cườ i,  ô m lấ y  đứ a trẻ  nhỏ.

            “Ca, em đói…” Lúc này, mộ t giọ ng n ó i mề m mạ i chấ t ph á c lạ i mang ch ú t ngượ ng ng ù ng từ  ph í a sau hắ n truyề n  đế n. Quay  đầ u nh ì n qua,  nam nhân  thấ y mộ t thanh ni ê n dị  thườ ng tuấ n mỹ, lạ i c ó  vẻ  hơ i ngố c nghế ch  đ ang  đứ ng ph í a sau, hơ i ngẹ o  đầ u nh ì n hắ n.  Đâ y l à đệ đệ  c ù ng cha khác mẹ  củ a Ho à ng, nhỏ  hơ n y tr ò n mườ i tuổ i, từ  nhỏ đã  mắ c chứ ng chậ m ph á t triể n, l à  mộ t  đứ a trẻ  c ó  ch ú t hướ ng nộ i lạ i phi thườ ng  ô n nhu,  đồ ng thờ i c ũ ng l à đệ đệ  m à  Ho à ng thươ ng y ê u nhấ t.

            Thế  như ng, khoả nh khắ c khi Ho à ng nh ì n thấ y hắ n, không biế t sao m à  hắ n thụ t lui về  sau mộ t ch ú t, sau  đó, Ho à ng giậ t m ì nh lạ i. Tuy rằ ng v ô  c ù ng kinh ngạ c vớ i h à nh  độ ng củ a m ì nh, như ng vẫ n bướ c nhanh tớ i sờ  sờ đầ u  đệ đệ, c ò n v ì  hắ n m ú c ch á o.

            Có thứ c  ă n, thanh ni ê n ngoan ngo ã n hớ p v à i miế ng ch á o, qua mộ t l ú c l â u, mớ i h ì nh như  nhớ  ra g ì đó  lạ i ngẹ o  đầ u hướ ng ca ca củ a m ì nh mề m mạ i n ó i lờ i cả m ơ n.

            Hoàng mỉ m cườ i lạ i vớ i hắ n, thuậ n tay cầ m tờ  b á o h ô m nay l ê n lậ t xem.

            Xem lướ t qua mộ t lượ t, Ho à ng hiế m c ó  l ú c nh í u m à y, hơ i nghi ngờ  lẩ m bẩ m: “K ỳ  qu á i, tin tứ c về  y ê u ma sao ng à y h ô m nay kh ô ng c ó?” Như ng hắ n kh ô ng c ó  lư u  ý đế n vợ  hắ n khi nghe  đượ c c â u n à y th ì  nụ  cườ i nh á y mắ t cứ ng ngắ c.

            Hoàng cả m thấ y c ó  ch ú t buồ n bự c liề n cầ m lấ y  đ iề u khiể n từ  xa, mở  TV ra, muố n t ì m tin tứ c li ê n quan tớ i y ê u ma xem.

            Như ng v ô  luậ n hắ n chọ n k ê nh n à o, tin tứ c tr ê n TV c ũ ng kh ô ng c ó  nử a  đ iể m n à o  đề  cậ p hay  đư a tin về  y ê u ma, thậ m ch í  ngay cả  k ê nh chuy ê n  đề  li ê n quan tớ i y ê u ma c ũ ng biế n mấ t kh ô ng thấ y.

            “Sao kênh chuyên đề  về  y ê u ma c ũ ng kh ô ng thấ y nữ a, xả y ra chuyệ n g ì à?”

           

            Tấ t cả đ iề u n à y  đề u qu á  mứ c kh ô ng tầ m thườ ng,  nam nhân  biể u t ì nh ngư ng trọ ng.

            “Hoàng…” Đúng lúc này, tiế ng ngẹ n ng à o mang theo mệ t mỏ i củ a th ê  tử  từ  hai b ê n truyề n tớ i,  nam nhân  có chút kinh ngạ c quay  đầ u nh ì n c ô, hắ n cả m thấ y biể u t ì nh củ a th ê  tử  thờ i khắ c n à y v ô  c ù ng kinh ngạ c.

            Khổ  sở, bấ t  đắ c d ĩ, thậ m ch í, c ò n c ó  mộ t tia phẫ n nộ  kh ó  c ó  thể  nhậ n ra.

            Không đơ n giả n như  vậ y, ngay cả đứ a con g á i vừ a rồ i còn nũng nị u vớ i m ì nh giờ c ũ ng kh ô ng d á m nh ì n hắ n nữ a, chỉ  c ú i  đầ u, kh ô ng n ó i mộ t lờ i nh ì n chằ m chằ m b á t ch á o n ó ng.

            “Xin anh đừ ng như  vậ y nữ a,  đượ c kh ô ng? Em thự c sự  rấ t mệ t mỏ i…”

            “…” Vợ  hắ n  độ t ngộ t chuyể n biế n l à m cho  nam nhân  có chút khó hiể u, ho à n to à n kh ô ng hiể u lờ i c ô  n ó i c ó ý  g ì.

            “Cái gì em cũng có thể  tiế p nhậ n, thế  như ng em thự c sự  kh ô ng tiế p nhậ n  đượ c h à nh vi n à y củ a anh…”

            “Có ý gì?”

            “Mỗ i ng à y, mỗ i ng à y  đề u số ng ở  trong thế  giớ i hoang tưở ng củ a m ì nh, thự c sự như  vậ y c ó ý  ngh ĩ a sao? Anh c ó  từ ng ngh ĩ đế n cả m nhậ n củ a em v à  con kh ô ng?” viề n mắ t vợ  hắ n  đỏ  l ê n, giọ ng gầ n như  kh à n  *** c chấ t vấ n hắ n, th â n thể  c ò n mơ  hồ  run rẩ y. Kh ô ng kh ó  nh ì n ra k ỳ  thự c c ô đ ang cự c lự c khắ c chế  tình tự  m à  m ì nh kh ô ng thể khố ng chế.

            “…”  Nam nhân  kh ô ng l ê n tiế ng nữ a, chỉ  lẳ ng lặ ng nh ì n chằ m chằ m vợ m ì nh.

            “Nơ i n à y l à  thế  giớ i hiệ n thự c, kh ô ng phả i l à  tiể u thuyế t củ a anh! Mấ y con y ê u qu á i, rồ i gia tộ c  Đô ng Long trong miệ ng anh kia,  đề u l à  trong  đầ u anh tưở ng tượ ng ra, anh c ò n kh ô ng chị u nh ì n thẳ ng v à o hiệ n thự c sao?! C ó  phả i muố n  é p em ph á t  đ i ê n anh mớ i h à i l ò ng hay kh ô ng?!”

            “Đàm Khê, cái này đùa không vui chút nào.” Trầ m mặ c chố c l á t,  nam nhân  mớ i nh ì n thẳ ng vợ  m ì nh, gằ n từ ng chữ  trầ m giọ ng n ó i rằ ng, “Anh kh ô ng hy vọ ng c ó  ngườ i d ù ng bấ t k ỳ  l ý  do n à o  để  chử i bớ i gi á  trị  tồ n tạ i củ a tộ c nh â n anh.”

            Vì bả o vệ  c á i thế  giớ i bị  y ê u ma l à m hạ i n à y, tộ c nh â n củ a hắ n  đã  nỗ  lự c rấ t nhiề u.

             Mộ t cuộ c huyế t chiế n kh ô ng c ó đườ ng lui,  để đổ i lấ y h ò a b ì nh kh ô ng dễ  c ó đượ c,  đề u nhờ  v à o nhữ ng sinh mệ nh trẻ  tuổ i.

            Trong số  họ, c ó  v à i ngườ i vẫ n chỉ  l à  nhữ ng  đứ a trẻ …

            “Thậ t kh ô ng? Ở  trong mắ t anh, em  đã  biế n th à nh ngườ i  đà n b à  kh ô ng thể  n ó i l ý, cố  t ì nh g â y sự  sao?” Kh ó e miệ ng c ô  lộ  ra mộ t nụ  cườ i khổ, c ó  vẻ  c ó  ch ú t v ô  lự c, như ng c à ng nhiề u ch í nh l à đ au l ò ng.

            Cô từ ng bướ c  đ i tớ i trướ c mặ t  nam nhân, n â ng tay củ a hắ n l ê n, l à m lộ  ra v ò ng tay m à u  đỏ  do trườ ng ti ê n biế n th à nh tr ê n cổ  tay hắ n, mặ t kh ô ng thay  đổ i nh ì n thẳ ng hắ n n ó i: “Kh ô ng phả i anh  đã  n ó i, v ũ  kh í  củ a anh c ó  thể  cử độ ng sao? B â y giờ  anh khiế n n ó độ ng cho em xem  đ i?”

            Không đợ i  nam nhân  trả  lờ i, tay c ô  lạ i duỗ i th â n về  phía túi áo củ a  nam nhân, lấ y ra hai ngườ i giấ y  để  l ê n b à n: “C ò n hai c á i ngườ i giấ y t í  hon n à y, b ì nh thườ ng chui v à o trong t ú i  á o anh,  đú ng kh ô ng? Sao giờ  lạ i kh ô ng c ó  phả n ứ ng g ì?”

            Hành độ ng củ a vợ l à m cho  nam nhân  c ó  ch ú t ngo à i  ý  muố n, như ng c à ng khiế n hắ n ngo à i  ý  mu ô n l à  trườ ng ti ê n huyế t sắ c củ a m ì nh v à  ngườ i giấ y thậ t sự  kh ô ng c ó bấ t k ỳ  phả n ứ ng n à o.

            Thậ m ch í  d ù  hắ n tậ n lự c rung rung v ò ng tay củ a m ì nh, vẫ n kh ô ng c ó  bấ t k ỳ phả n ứ ng n à o, tự a như đâ y chẳ ng qua l à  mộ t chiế c v ò ng tay th ô ng thườ ng m à  th ô i.

            “Còn có lờ i n à o muố n n ó i kh ô ng?” Vợ hắ n cườ i nhạ t.

            “Có thể đã  xả y ra  đ iề u g ì  ngo à i  ý  muố n,  để  anh kiể m tra lạ i mộ t ch ú t  đượ c kh ô ng?”  Nam nhân  khẽ  nh í u m à y, ki ê n tr ì  n ó i.

            “Ngoài ý muố n?” Giọ ng c ô  tho á ng  đề  cao l ê n, biể u t ì nh tr ê n mặ t mơ  hồ  c ó  ch ú t vặ n vẹ o, bỗ ng nhi ê n nắ m ngườ i giấ y t í  hon trự c tiế p xé nát!

            “Em điên rồ i!!” Trong kh ô ng gian  đầ y nhữ ng mả nh giấ y  đỏ,  nam nhân  kinh sợ nắ m lấ y th ê  tử  củ a m ì nh, hai mắ t  đỏ  l ê n tr à n  đầ y khiế p sợ  kh ó  c ó  thể  tin.

             Hai ngườ i giấ y, c ó  thể  kh ô ng cườ ng  đạ i, thậ m ch í  kh ô ng c ó  nhiề u trí khôn, thế như ng  đó  c ũ ng l à  m ó n  đồ  chơ i t í  hon m à  phụ  th â n  đư a cho hắ n sau khi hắ n lầ n  đầ u ti ê n họ c  đượ c th ú c linh* (1 loạ i ph é p thuậ t? T.T), c ó ý  ngh ĩ a s â u xa vớ i bả n th â n hắ n.

            Mà bây giờ, vợ hắ n v ì  mộ t l ý  do kh ô ng thể  tưở ng tượ ng nổ i  đã  hủ y diệ t ch ú ng!

            “Là anh điên rồ i.” Ngườ i phụ  nữ  cố  sứ c hấ t tay hắ n ra, kh ô ng  để ý  tớ i  nam nhân nữ a liề n mang theo con g á i trự c tiế p rờ i khỏ i c ă n ph ò ng n à y.

            “Cả  hai ch ú ng ta cầ n b ì nh t ĩ nh ngẫ m lạ i tươ ng lai sau n à y.”

            Đây là câu cô bỏ  lạ i trướ c khi rờ i  đ i.

            ==========

            Cuồ ng phong g à o th é t, bầ u trờ i x á m xị t cuồ n cuộ n v ô  số  luồ ng kh í  xo á y tụ, từ ng tầ ng từ ng tầ ng m â y  đ en  é p tớ i mứ c ngườ i kh á c hầ u như  kh ô ng thở  nổ i.

            Như ng so vớ i cả m gi á c  á p b á ch mư a n ú i sắ p ậ p  đế n ở  b ê n ngo à i th ì  trong c ă n ph ò ng củ a Ho à ng lạ i an t ĩ nh phả ng phấ t như  mộ t thế  giớ i kh á c.

            Sau khi tắ m rử a hắ n mặ c mộ t chiế c  á o ngủ  m à u  đ en, mộ t b í m t ó c mả nh d à i lườ i biế ng r ũ  xuố ng c á i ngự c to rộ ng, thỉ nh thoả ng c ó  giọ t nướ c nhỏ  xuố ng, thế  n ê n xươ ng quai xanh lộ  ra mộ t m à u rấ t sạ ch sẻ, hữ u lự c m à  xinh  đẹ p.

            Đầ u ng ó n tay củ a hắ n  đ ang chậ m r ã i lướ t qua trườ ng ti ê n huyế t sắ c cổ  nơ i cổ tay, c ó  ch ú t bấ t  đắ c d ĩ  n ó i: “V ì  sao b â y giờ  ngươ i mớ i c ó  thể độ ng?”

            Theo lờ i củ a hắ n nhẹ  nh à ng phun ra, huyế t ti ê n trong tay ph á t ra tiế ng than nhẹ, chậ m r ã i cử độ ng th â n roi, ỷ ô i như đ ang l à m n ũ ng tr ê n cổ  tay củ a  nam nhân.

            “Cố c Cố c Cố c.” Bỗ ng nhi ê n, cử a ph ò ng bị  g õ.

            Độ ng t á c củ a  nam nhân  bị  h ã m lạ i, kh ô ng c ó  lậ p tứ c mở  cử a, cho  đế n khi mộ t giọ ng n ó i mề m mạ i khiế p  đả m từ  ngo à i cử a truyề n v à o: “Ca ca… Em c ó  thể  ngủ  c ù ng vớ i anh kh ô ng…”

            Hắ n  đứ ng dậ y mở  cử a.

            Ngoài cử a, l à đệ đệ  vớ i mái tóc dài vàng nhạ t, mặ c  á o ngủ  con gấ u m à u v à ng sữ a  đ ang  ô m mộ t gố i  đầ u, c ó  ch ú t ngượ ng ng ù ng  đứ ng ở  cử a nh ì n hắ n.

            “Bên ngoài có sấ m s é t… Sợ …” Tự a hồ  bị  ca ca củ a m ì nh nh ì n c ó  ch ú t ngượ ng ng ù ng,  đệ đệ  ngượ ng ng ù ng x ê  dị ch ch â n, chỉ  chỉ  cử a sổ  bị  cuồ ng phong thổ i vang l ê n tiế ng “V ù  v ù “, nhỏ  giọ ng hỏ i: “C ó  thể  chứ?”

            Hoàng bấ t  đắ c d ĩ  cư ng ch ì u cườ i cườ i, dẫ n hắ n v à o cử a.

            “Bên ngoài, có yêu ma sao…”

            Khéo léo nằ m ở  tr ê n giườ ng,  đệ đệ  tinh xả o như  b ú p b ê  bỗ ng nhi ê n s â u k í n hỏ i sau khi  nam nhân đắ p ch ă n l ê n cho hắ n,  é p lạ i g ó c ch ă n…

             Nam nhân  dừ ng mộ t ch ú t, v ô ý  thứ c nh ì n trườ ng ti ê n huyế t sắ c  đ ang  đặ t ở đầ u giườ ng mộ t cái, trên mặ t hiệ n l ê n mộ t tia thầ n t ì nh phứ c tạ p. Mộ t l á t sau mớ i n ó i: “Anh sẽ  bả o vệ  em.”

            “Bên ngoài thậ t sự  c ó  y ê u ma sao?”

            “Vì sao hỏ i như  vậ y?”  Nam nhân  nh ì n hắ n, b ì nh t ĩ nh hỏ i.

            “Bở i v ì, cho tớ i b â y giờ  em chư a bao giờ  gặ p…” Sau mộ t l ú c l â u, hắ n lạ i nhỏ giọ ng n ó i rằ ng: “ Đà m Kh ê  tỷ  tỷ  n ó i anh c ó  chứ ng vọ ng tưở ng, nhữ ng  đ iề u anh thấ y  đề u l à  ả o gi á c, c ó đú ng hay kh ô ng?”

            Hắ n n ó i xong, sau  đó  l à  mộ t thờ i gian d à i trầ m mặ c.

            Ai cũng không có mở  miệ ng nữ a, thẳ ng  đế n khi cử a sổ  lạ i mộ t lầ n nữ a bị  c à nh c â y lắ c lư  quấ t v à o,  nam nhân  mớ i nhẹ  nh à ng sờ  sờ đệ đệ đầ u, “Ngủ đ i, khuya lắ m rồ i.”

            Rấ t hiể n nhi ê n, hắ n kh ô ng c ó ý  n ó i chuyệ n vớ i nhau nữ a. Tắ t  đè n, hắ n c ũ ng giở ch ă n lên chui vào.

            Ánh đèn vàng ấ m  á p tắ t  đ i, trong ph ò ng mộ t mả nh u l ã nh tố i om.

            Thỉ nh thoả ng tiế ng cuồ ng phong g à o th é t từ  ngo à i ph ò ng truyề n v à o khiế n ngườ i ta sinh ra cả m gi á c sắ p tậ n thế.

            “Ca ca, em có thể ô m anh ngủ  kh ô ng… Hơ i sợ …” Kh ô ng biế t qua bao l â u, l ú c  nam nhân  mơ  mơ  m à ng m à ng  đ i v à o giấ c ngủ  th ì  giọ ng n ó i mề m mạ i củ a  đệ đệ độ t nhi ê n từ  ph í a sau hắ n truyề n  đế n.

            “…”  Nam nhân  kh ô ng biể u t ì nh g ì  mở  mắ t ra, chư a kị p n ó i g ì, liề n phát giác tay củ a  đệ đệ đã  v ò ng l ê n h ô ng củ a hắ n.

             Nam nhân  r ũ  mắ t nh ì n trướ c mắ t  đ en kị t trong chố c l á t, hắ n chỉ  cả m thấ y c á i tay b ê n h ô ng vừ a n ó ng lạ i vừ a chặ t, mơ  hồ  c ò n k è m theo run run v ì  sợ  h ã i.

            Vì vậ y,  nam nhân  ngầ m cho ph é p  độ ng t á c củ a hắ n, lầ n thứ  hai nhắ m mắ t.

            Mà đệ đệ  ph í a sau tự a hồ  c ũ ng rấ t vui vẻ, ch ó p m ũ i cao thẳ ng c ò n c à  c à  cầ n cổ nam nhân, cườ i thậ t ngọ t ng à o.

            Thờ i gian trong b ó ng  đê m lặ ng lẽ  tr ô i,  nam nhân  dầ n dầ n rơ i v à o giấ c ngủ  s â u, như ng vừ a l ú c  đó, hắ n lạ i bị  mộ t thanh  â m k ỳ  qu á i l à m giậ t m ì nh tỉ nh giấ c.

            Phả ng phấ t như đ ang d á n v à o lỗ  tai hắ n, tự a như  cườ i, lạ i tự a như  kh ó c, quỷ  dị l à m cho cả  ngườ i sợ  h ã i, c ò n k è m theo mộ t m ù i m á u tươ i nồ ng nặ c chỉ  c ó  ở  y ê u ma.

            Cũng trong lúc đó, hắ n cả m gi á c  đượ c sau lư ng m ì nh d á n chặ t, l à  mộ t th â n thể rấ t quen thuộ c lạ i lạ nh như  b ă ng.

            Hắ n thấ t kinh, muố n  độ ng, lạ i phát hiệ n cả  ngườ i m ì nh  đề u mấ t  đ i kh í  lự c.

            Lúc này, mộ t  đô i tay…

            Mộ t  đô i b à n tay nam t í nh to d à i t á i nhợ t b ă ng l ã nh như  tuyế t, m ó ng tay cự c k ỳ sắ c b é n,  đ ang chậ m r ã i theo h ô ng củ a hắ n  đ i l ê n. Như  con rắ n v ô  thanh v ô  tứ c trượ t vào phía trong áo tắ m hắ n, hướ ng về  ph í a lồ ng ngự c củ a hắ n, dị ch tớ i gầ n vị  tr í  tr á i tim.

            Tiế ng cườ i ph í a sau  độ t nhi ê n trở  n ê n quỷ  dị  trầ m thấ p, sau mộ t khắ c,  á o ngủ m à u  đ en củ a  nam nhân  bị  hung h ă ng x é  n á t. Th â n thể  nam t í nh xinh  đẹ p như  mộ t con b á o s ă n dướ i  á nh  đè n  đỏ  u  á m, c ó  cả m x ú c ki ê n cườ ng dẻ o dai m à  lạ i yế u ớ t. (ko hiể u  á nh  đè n  đỏ  ở  m ô  ra nữ a =..=)

            Ngay sau đó, bàn tay to phía sau hắ n vươ n ra, dườ ng như  l à đ ang th ă m d ò, lạ i như  l à đ ang vuố t ve, c à n rỡ  chơ i  đù a c á nh tay củ a hắ n.

            Hoàng là ngườ i  đứ ng  đầ u củ a tộ c diệ t ma, m á u v à  hơ i thở  củ a hắ n  đố i y ê u ma m à  n ó i, l à  ngon l à nh nhấ t so vớ i bấ t luậ n m ó n  ă n n à o.

            Như ng bị đố i  đã i c à n rỡ  cứ  như đ ang chọ n m ó n  ă n thế  n à y, th ì  Ho à ng chư a từ ng trả i qua, c ũ ng tuyệ t  đố i kh ô ng thể  chị u  đự ng  đượ c _  đặ c biệ t khi  đầ u lưỡ i trắ ng mị n củ a  đố i phươ ng bắ t  đầ u liế m cổ  hắ n, hắ n cơ  hồ  bị  b ù ng nổ.

            Trong lúc hỗ n loạ n, hắ n gi ù ng giằ ng  đứ ng l ê n muố n t ó m lấ y c â y roi diệ t ma an t ĩ nh  đế n dị  thườ ng  đ ang  đặ t ở đầ u giườ ng, kh ô ng ngh ĩ  tớ i h à nh  độ ng n à y lạ i chọ c giậ n y ê u ma ph í a sau.

            Chỉ  thấ y  đầ u lưỡ i hồ ng nhạ t vố n  đ ang t ù y  ý  liế m sau g á y hắ n bỗ ng mạ nh mẽ vươ n d à i ra, mộ t loạ t gai vừ a d à i vừ a b é n nhọ n từ  giữ a c á i lưỡ i d à i  đẹ p  đẽ  giang ra. Mộ t gi â y kế  tiế p, giố ng như  mộ t con rắ n hung h ă ng quấ n lấ y cổ nam nhân!

            Máu tươ i ứ a ra!

            “Ô…” Hít thở  kh ô ng th ô ng c ù ng  đ au  đớ n l à m cho  nam nhân  kh ó  chị u hừ  nhẹ, c ũ ng trong nh á y mắ t thanh tỉ nh kh ô ng  í t.

            Như ng d ù  hắ n hao ph í  tấ t cả  kh í  lự c  để  gi ã y dụ a c ũ ng vẫ n v ô  dụ ng, tr á i lạ i c à ng khiế n  á o tắ m m à u  đ en th ê m mấ t trậ t tự, kể  cả  vạ t  á o c ũ ng v ì  tứ  chi gi ã y dụ a m à  cuộ n l ê n, lộ  ra mộ t  đô i ch â n d à i gấ p kh ú c v ô  lự c.

            Mà hắ n vừ a ngồ i dậ y lạ i lầ n thứ  hai bị á p  đả o lạ i xuố ng giườ ng, khuấ t nhụ c nằ m  ú p xuố ng, t ó c d à i m à u  đ en rố i loạ n.

            Chậ t vậ t m à  lạ i c ó  loạ i gợ i cả m kh ó  c ó  thể  h ì nh dung.

Đây là khí chất riêng của Bạch Thiên Nghiêm, không quan hệ gì với nội dung phim và hiệu ứng.

Bộ phim tới đoạn này, có không ít phụ nữ trẻ tuổi đều đỏ mặt.

Đặc biệt, khi tiếng thở dốc trầm thấp mà từ tính của Bạch Thiên Nghiêm  từ âm loa của rạp chiếu phim truyền ra rõ ràng không gì sánh được thì các cô càng kích động đến mức đầu đều toát ra hơi nước hồng nhạt, não không ngừng bang bang. (=.,= mấy người thì sướng rồi, chỉ tội chúng hủ tụi tôi ngồi tưởng tượng)

Bất quá, so với sự xôn xao rất nhỏ ngoài thính phòng, Bạch Thiên Nghiêm đang cùng Lăng Nhất Quyền ngồi ở trong phòng xem thì lại nghĩ, không khí có vẻ đã lạnh đến mức kết sương rồi…

Vô ý thức quay đầu nhìn lại, không ngoài ý muốn phát hiện Lăng Nhất Quyền bên cạnh đang mặt không thay đổi theo dõi y, song đồng như ngọc bích u ám mà băng lãnh. Dù chỉ là một ánh mắt, không cần bất kỳ lời nói hay cử động gì, cũng đã khiến Bạch Thiên Nghiêm  có loại ảo giác như bị phán tử hình, thiếu chút nữa quỳ rạp xuống rồi. (thực ko cốt khí =.,=)

“Chỉ là mệt quá.” Bạch Thiên Nghiêm lúc này chăm chú cường điệu, “Phần lớn là do hiệu ứng vi tính mà ra.”

“Bao gồm cả việc ban đầu thì liếm lưỡi của anh?” Lăng Nhất Quyền không hề khói lửa hỏi, giọng nói lãnh đạm khiến Bạch Thiên Nghiêm ứa mồ hôi lạnh, đột nhiên không dám lên tiếng nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.