Âm Hôn: Ngủ Cùng Quỷ

Chương 16: 16: Gặp Tai Nạn Trên Không




"Ha ha ha, các người đều phải chết!"
Khuôn mặt của tiểu quỷ kia vô cùng dữ tợn, nó dùng tay huy động lệ khí quanh thân mình, khiến cho máy bay xóc nảy rung chuyển đong đưa, nếu còn tiếp tục như thế này thì tất cả mọi người sẽ chết hết, không dư lại dù là một hạt phấn.

Tôi nhanh chóng thoát khỏi vòng tay của Lãnh Triết Lăng và lao ra, không đoán trước được, máy may lắc mạnh một cái làm tôi ngã lăn xuống sàn, nhưng tôi mặc kệ sự đau đớn, nhanh chóng bò qua chỗ tiểu quỷ.

“Mộng Mộng, cẩn thận!!”
Lãnh Triết Lăng hết lớn một tiếng rồi bổ nhào lên người tôi, mà đúng lúc này có một cái vali hành lý để trên kệ rơi xuống trúng ngay vào đầu anh ta, anh ta chỉ kịp rên lên một tiếng rồi ngất đi.

"Lãnh Triết Lăng, anh không sao chứ?" Tôi vội đẩy anh ta từ trên người tôi xuống.


Nếu vừa rồi tôi không được anh ta che cho thì cái vali kia đã đập vào người tôi rồi.

Tôi gọi hai tiếng nhưng anh ta không đáp lại, nhưng bây giờ tôi không còn thời gian để quan tâm anh ta, chuyện máy bay rơi tan nát chỉ là chuyện trong phút chốc, nên phải nhanh chóng làm tiểu quỷ đó phải khuất phục tôi.

Tôi gian nan đến gần tiểu quỷ, nhưng nó rất nhanh đã phát hiện ra, nó vung lên bàn tay nhỏ mình, sau đó có một lực rất mạnh đẩy tôi đến cuối máy bay, cú va chạm làm cả người tôi như tan nát, nằm rạp trên sàn, có lẽ phải qua một hồi lâu tôi mới có thể nhúc nhích.

Tôi đang nằm trên sàn thì một đôi chân nhỏ đột nhiên xuất hiện ở trước mắt tôi, trong lòng tôi liền có tiếng rơi lộp bộp, tiểu quỷ này biết tôi có thể nhìn thấy nó.

"Người đáng chết nhất là bà!"
Giọng nói lạnh như băng từ trên đỉnh đầu dội xuống, tôi ngẩng đầu lên, chỉ thấy đôi mắt đẫm máu và nước mắt của Ngoan Mậu là sự phẫn nộ cùng thù hận, nó nhìn vào tôi, thù hận ở trong lòng làm cho nắm đấm của nó trở nên run rẩy, móng tay sắc bén cạch một tiếng duỗi dài ra, cứ thế bóp lấy cổ của tôi.

"Khụ khụ… Ngoan Mậu…"
"Không được gọi tên của tôi, đừng nghĩ rằng ký khế ước xong là bà có thể trở thành mẹ của tôi, Ngoan Mậu không cần mẹ, mẹ đều là đồ đáng chết!!!"
Vừa nói tay của nó cũng tăng thêm sức lực, tôi cảm thấy cổ của mình bị siết chặt, làm mặt tôi đỏ bừng lên trong nháy mắt, ngay cả muốn ho cũng không thể ho ra.

Đứa nhỏ này chắc hận mẹ nó đến cực hạn, bây giờ nó đem thù hận ấy chuyển lên trên người tôi, nó xuống tay không hề nương nay chút nào, chỉ chốc lát tôi đã cảm thấy thiếu oxi nghiêm trọng, tầm mắt nhìn nó cũng trở nên mờ ảo.

Giờ phút này, nó ở trong mắt tôi không khác gì một đứa nhỏ bình thường, trong mắt không có thù hận, chỉ có khát vọng, nó khát vọng được mẹ ôm ấp.


Trước khi nó biến thành quỷ lệ, nó cũng từng là một đứa nhỏ đáng yêu.

Trong lòng tôi lập tức dâng đầy tình mẹ, tôi nghĩ nếu nó giết tôi có thể làm nó buông bỏ thù hận cũng có thể cứu được những người trên máy bay thì tôi tình nguyện chết ở chỗ này.

Nhân lúc tôi còn một chút ý thức, tôi dùng một tay ôm Ngoan Mậu vào trong lòng mình.

"Con à, là mẹ có lỗi với con, làm con còn nhỏ đã biến thành nô lệ của thù hận, nếu có thể, mong con buông bỏ thù hận, mẹ sẽ đi cùng con xuống dưới, sẽ không bỏ rơi con nữa.

"
Đây là lời nói từ tận đáy lòng của tôi, nhưng cổ của tôi đã khản đặc nên không thể phát ra bất kỳ âm thanh nào.

Nhưng tôi có thể cảm nhận được trong giây phút tôi ôm lấy thằng bé vào lòng ngực thì cơ thể của nó đã run lên một chút, tay dùng bóp cổ tôi cũng hơi nới lỏng ra.


Nhưng sau giây phút chần chờ ngắn ngủi ấy, Ngoan Mậu đột nhiên bật khóc, điên cuồng lên.

"Kẻ lừa đảo, tất cả là kẻ lừa đảo, bà đáng chết, mẹ đều là đồ đáng chết!!"
Nó khóc và gầm lên, vừa bóp lấy cổ tôi quăng lên, cơ thể tôi bay lên rồi đập vào cửa khoang sau của máy bay, cửa khoang bị phá ngay lập tức và tôi bị văng ra ngoài máy bay.

Tôi vừa bay lên không trung đã thấy máy bay nhanh chóng lao xuống, còn phía dưới đó là mặt biển, trong vòng chưa đến năm phút sau, máy bay này nhất định sẽ rơi vào trong biển.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.