Âm Hôn: Ngủ Cùng Quỷ

Chương 39: 39: Vừa Mới Ra Miệng Hổ Lại Vào Ổ Sói




"Mày tiêm cho nó cái gì vậy? Nó vẫn còn sống, làm sao có thể tiêm vào virus kia!!"
Xác sống kia sải hai bước tới trước người tôi rồi đẩy đầu tôi sang bên và nhìn vào cái lỗ vừa bị tiêm.

Người khoác áo blouse trắng thuận tay ném ống tiêm vào trong thùng rác, "Dù gì nó cũng sắp chết, có xảy ra sai lầm gì cũng không lớn, cái này cũng tính như cống hiến vào sự nghiệp nghiên cứu của tôi.

"
"Mày là cái thá gì, chẳng qua là con chó dưới tay bác sĩ Lục!"
Xác sống kia hung hăng đẩy người nọ ra, đi hướng về phía tôi, há miệng liền cắn vào vai tôi, tôi, một người đang sống sờ sờ bị xé một khối thịt đau đớn đến nỗi tỉnh táo tinh thần, đúng lúc thấy người khoác áo blouse trắng lôi lôi kéo kéo tên xác rời khỏi trước người tôi.

"Mày làm gì vậy, nó là vật thí nghiệm quan trọng, mày không thể ăn nó!"
"Buông ra, mục đích bắt nó đến nơi này còn không phải là vì ăn nó à, chẳng lẽ còn chờ Lãnh Thiên Ngạo đến cứu nó?"
Xác sống đẩy một đẩy đánh bay người khoác áo blouse trắng, gã li3m li3m môi dính đầy máu tanh đi về phía tôi, tôi bị đau chảy mồ hôi lạnh ròng ròng, chỉ có thể phát ra âm thanh yếu ớt, "Đừng.


.

đừng qua đây…"
"Là ai lại dám ra tay với đồ ăn của tao, là mày à?"
Đột ngột có tiếng nói vang lên cùng với đó là tiếng giày da, một người đàn ông mặc vest từ của tiến vào, đó chẳng phải là anh xác sống đẹp trai kia sao, trên người anh ta mặc là quần áo của Liệt Mai, có lẽ bởi vì anh ta có vóc người quá cao nên mặc quần áo của Liệt Mai không được hợp lắm.

Tôi vừa thấy xác sống đẹp trai liền kích động, nước mắt rưng rưng đi, ít nhất là hiện tại tôi sẽ không bị chết.

Anh ta có thể vào trong này, thì e là anh ta đã dọn dẹp xong những thứ bẩn thỉu ở trong nhà xác rồi, thực lực của Liệt Mai so với Ngoan Mậu là không kém, mà anh xác sống đẹp trai này chắc chắn còn cao hơn Liệt Mai!!
Quả nhiên, tôi thấy anh ta đột nhiên nhấc chân qua đầu, sau đó dẫm mạnh xuống, một cước dẫm lên tên áo khoác blouse trắng, người đó phun máu chết tại chỗ, hai tròng mắt bị lồi ra bởi lực xung kích mạnh mẽ.

Xác sống thấy anh đẹp trai đến nên tạm thời buông bỏ công kích tôi, xoay người nhìn thấy trên người anh đẹp trai mặc quần áo giống bản thân, tức giận không biết xả vào đâu, nên duỗi tay biến thành dây mây cứng rắn đánh úp hướng về phía anh đẹp trai.

Anh đẹp trai không chớp mắt cái nào, đằng sau anh ta tự động đưa ra một cái áo giáp cứng rắn chắn ở trước người, dây mây của xác sống đụng lên áo giáp cứng rắn phát ra âm thanh bang bang.

Gã còn chưa hết run sợ thì đã bị bàn tay của anh đẹp trai bóp lấy, bóp nát thành từng mảnh vụn.

Nhưng sợi dây đai đó giống như mang theo sức mạnh của xác sống đẹp trai, chịu sự khống chế bởi bàn tay của anh ta, xác của tên xác thối bị bóp nát thành mảnh bắn ra tung tóe, rơi lên người tôi, và cái mùi vị thối rữa này khiến tôi buồn nôn.

"Oẹ… oẹ …"
"Nôn dữ dội vậy, không biết sẽ tưởng cô mang thai.

"
Xác sống đẹp trai nói xong đi đến chỗ tôi, cởi bỏ dây thừng trên người tôi xuống và vác tôi lên vai anh ta.

"Anh muốn đưa tôi đi đâu?"
Thật là trớ trêu, đây không phải là vừa mới ra miệng hổ lại vào ổ sói sao?
"Thả tôi ra, thịt của tôi đều đã thối rữa, lẽ nào anh không ngửi được?"
Cơ thể xác sống đẹp trai chững lại nhưng không phải do lời nói của tôi, mà là có một luồng khí lạnh màu xanh đang khuyết tán bao lấy chung quanh chúng tôi.

.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.