Âm Mưu Gia (Kẻ Lập Mưu)

Chương 26



Editor: Tiểu Ốc

Lệ Tịnh Lương là loại đàn ông chỉ yên lặng trả giá mà không cần hồi đáp sao? Đáp án hiển nhiên là không.

Tiễn bước ba người nhà họ Diệp, ông chủ Lệ thong thả ung dung đi vào trong biệt thự, Hạ Tuyền đang ngồi ở trên ghế sô pha suy nghĩ về chuyện kia, nên không hề nhận ra anh đang đến gần, chờ đến khi phát hiện ra thì anh đã đứng ở trước mặt cô, trên mặt treo một nụ cười mê người khó lường, đôi môi mỏng gợi lên một loại cảm giác bạc tình lạnh lẽo.

“Anh làm em sợ muốn chết.” Hạ Tuyền vỗ vỗ ngực, “Lúc nào bước đi cũng không phát tiếng động.”

Lệ Tịnh Lương đứng thẳng thản nhiên nhìn xuống cô nói: “Là do em suy nghĩ quá chăm chú nên mới không nghe thấy.”

“...... Thật sao?” Hạ Tuyền đứng dậy, lại phát hiện ra vẫn phải ngửa đầu lên nhìn anh như vậy, có chút đau cổ khẽ vuốt cái gáy, “Hôm nay cảm ơn anh, nhưng anh cũng không cần phải trắng trợn ra mặt giúp em như vậy chứ.”

Trên mặt Lệ Tịnh Lương nở một nụ cười, anh tiêu sái ngồi xuống, cánh tay khoác lên trên lưng ghế sofa, ngón tay với các khớp xương rõ ràng cũng khẽ gõ nhịp.

“Ừ, rất tự biết mình biết ta.”

Hạ Tuyền liếc anh một cái.

“Mấy ngày nữa anh sẽ cho em tham dự một buổi họp báo.” Anh nói rất bình tĩnh, giống như là đang bàn luận về thời tiết ngày mai như thế nào vậy, căn bản không phải là tin tức để cho một người phụ nữ có thai đi tham dự một buổi họp báo, “Em hãy chuẩn bị tâm lý một chút, suy nghĩ xem nên làm như thế nào để vạch trần người cha không bằng cầm thú kia.”

Nửa sau của câu nói hấp dẫn sự chú ý của Hạ Tuyền, mặt cô lập tức trầm xuống bình tĩnh hỏi: “Anh định chủ động ra tay sao.”

“Anh vẫn luôn rất chủ động.” Lệ Tịnh Lương nói xong liền đứng dậy, chiếc quần tây màu đen càng làm nổi bật đôi chân thon dài thẳng tắp của anh hơn, anh xoay người, để lại một bóng lưng anh tuấn bất phàm, “Đừng khiến cho anh thất vọng.” Dứt lời, lập tức nhấc chân đi lên lầu.

Chỉ cần suy nghĩ về những chuyện sẽ xảy ra sau đó thôi cũng đủ để khiến mỗi sợi dây thần kinh của Hạ Tuyền trở nên kích động rồi, cô đâu cần phải chuẩn bị chứ, cô đã lặp đi lặp lại những lời nói đó trong lòng ngàn vạn lần rồi, chỉ luôn chờ một cơ hội để có thể quang minh chính đại thông báo cho cả thế giới này biết thôi, rốt cuộc bây giờ cơ hội này đã tới rồi, cô quả thật hưng phấn đến nỗi ngủ cũng không yên.

Một mình cô hưng phấn dẫn tới với việc người gặp họa chính là Lệ tiên sinh vẫn đang bị bệnh. Lệ tiên sinh ngủ không sâu, bất kỳ động tĩnh nào trong đêm khuya đều có thể đánh thức anh, cả đêm Hạ Tuyền trằn trọc trở mình, lúc thì đối mặt với anh, lúc thì đưa lưng về phía anh, mặc dù anh nhắm hai mắt, hô hấp cũng đều đặn, nhưng đã sớm bị cô đánh thức rồi.

“Em mấy tháng rồi.”

Trong bóng tối chợt vang lên giọng nói trầm thấp khàn khàn của người đàn ông, Hạ Tuyền không hiểu ý tứ của anh, nhưng vẫn dịu dàng trả lời: “Sắp 5 tháng rồi, sao anh còn chưa ngủ? Là em đánh thức anh à? Thật xin lỗi, em không cử động nữa.”

“Muộn rồi.”

Sau khi hai chữ trầm thấp mà đầy từ tính này được nói ra, thì người đàn ông lập tức không thèm che giấu hành vi ái muội của mình nữa, Hạ Tuyền gần như không thở nổi, cảm giác toàn thân mất đi sự tự chủ, còn không biết xấu hổ mà tiến sát lại gần anh, nghênh đón động tác của anh.

Hóa ra anh hỏi cô mang thai bao nhiêu tháng là để xác định xem đã có thể làm chuyện này hay chưa.

Đêm còn rất dài, hai người không có tâm trạng để ngủ đang quấn quýt lấy nhau.

Trong những ngày sau đó, Hạ Tuyền luôn chú ý tới từng tin tức một, vì chỉ sợ bản thân sẽ bỏ qua một thông tin quan trọng nào đó.

Sự thật không có như cô dự đoán, các diễn đàn trên website rất nhanh liền có những người đăng bài viết kiểu dạng “Theo như người biết chuyện nói”, những bài viết này có liên quan đến nguyên nhân cô không xuất đầu lộ diện.

Thời gian đã trôi qua lâu như vậy rồi, nhưng mọi người vẫn luôn suy đoán rốt cuộc cô đột nhiên rút lui nghỉ ngơi một năm là bởi vì mắc bệnh hay là vì mang thai, nhưng điều mọi người tuyệt đối không ngờ tới chính là, bài viết này lại nói cho họ biết rằng, lý do cô dừng mọi hoạt động giải trí lại, là bởi vì bị công ty đóng băng!

Một nữ diễn viên rõ ràng vẫn đang nổi tiếng, còn nắm giữ trong tay hợp đồng đóng phim với một đạo diễn tầm quốc tế, tại sao có thể bị đóng băng như vậy được?

Lý luận của bài viết này vô cùng rõ ràng, đó là bởi vì nữ diễn viên danh tính X này có một mối quan hệ không thể nói cho ai biết với ông chủ lớn của công ty.

Bài viết tới đó là kết thúc, để lại cho người ta cảm giác rất thần bí, cũng tuyên bố với bên ngoài rằng, chân tướng của sự việc sẽ được giải đáp vào hai ngày tới, khi đó mọi người rồi sẽ biết, rốt cuộc nữ diễn viên danh tính X này có quan hệ gì với ông chủ của công ty.

Một bài viết mang theo ý tứ ám chỉ vô cùng rõ ràng như vậy rất khó để không khiến cho người ta suy nghĩ lung tung, tất cả mọi người đều suy đoán có phải Hạ Tuyền đang léng phéng với Diệp Hân hay không. Liệu chân tướng có phải là Diệp Hân bao nuôi cô ở bên ngoài, nên hôm nay đóng băng cô là bởi vì không muốn bị trong nhà phát hiện ra, hay là bởi vì cô đã mang thai đứa bé của ông, cho nên mới che giấu để dưỡng thai?

Dù sao thì Diệp tổng cũng chỉ có một cô con gái, không có con trai, vì không muốn gia sản lớn như thế trở thành của hồi môn tặng cho người khác, cho nên nếu có làm như vậy thì cũng rất có thể.

Hạ Tuyền đó, bề ngoài xinh đẹp như vậy, lại còn có nhiều xì căng đan, nhìn cũng giống như là loại người có thể làm ra chuyện đó.

Trong lúc nhất thời, dân cư mạng lập tức không ngừng chửi rủa Hạ Tuyền, thậm chí có rất nhiều người hâm mộ của cô cũng trở thành anti-fan.

Nhìn những bài viết kia, rồi lại nhìn những dòng bình luận khó coi trên mạng, Hạ Tuyền nhếch mép mỉm cười, hết sức khinh miệt.

Có lẽ ngay cả một người đàn ông khi đối mặt với những câu bình luận này cũng phải cười trừ, điều này chứng tỏ rằng nội tâm của cô đã mạnh mẽ hơn so trước trước rất nhiều.

Hạ Tuyền rất rõ ràng, những bài viết này nhất định là do Lệ Tịnh Lương sắp xếp cho người đăng lên, anh đánh vào phương diện mạng xã hội, bây giờ phải nhìn xem công ty Hoa Hạ sẽ tiếp chiến như thế nào đã.

Nhưng mà thời gian hai ngày này thật sự quá ngắn, căn bản không đủ để bọn họ truy tìm tài khoản của người đăng bài. Coi như bọn họ có tìm được đi chăng nữa, thì chỉ sợ cũng không có cách nào nào để thuyết phục người đó giữ mồm giữ miệng.

Hơn nữa điều kiện mà ông ta đưa ra, làm sao có thể hấp dẫn như ông chủ Lệ được? Anh nhất định đã tìm ra được nhược điểm của người đó.

Mấy ngày nay Hạ Tuyền không hề thấy mặt Lệ Tịnh Lương, anh đang sắp xếp cho buổi họp báo. Cô nghĩ, chắc phải khi nào đến buổi họp báo thì cô mới được gặp anh rồi.

Thời gian hai ngày thanh thản trôi qua, tài khoản kia đúng hẹn đăng lên bài biết, nội dung của bài viết tiết lộ toàn bộ chuyện cũ của Hạ Tuyền, Diệp Hân và Khang Vũ cùng với người vợ hiện tại của ông ta là Lương Ngâm, thậm chí ngay cả vấn đề ngoài lề là chuyện ông ta luôn cho rằng Diệp Minh Tâm là con ruột của mình nhưng thật ra là con nuôi cũng bị lôi ra ngoài ánh sáng.

Tin tức này vừa được tung ra thì rất nhanh đã chiếm đóng trang đầu của các cuốn tạp chí báo lớn, từ khóa được tìm kiếm nhiều nhất trên mạng xã hội cũng là tất cả tên của những người trong cuộc, các chuyện cũ vốn đã sớm bị lãng quên của công ty và những người khác cũng dần nổi lên mặt nước, một đống người chen lách hết vào một chỗ giống như là đang tiến hành một cuộc hỗn chiến.

Hạ Tuyền vốn là mục tiêu công kích của mọi người nhưng thoắt một cái liền biến thành người bị hại, mặc dù vẫn còn nhiều người khác cho rằng đây chỉ là lăng xê, nhưng lại càng có nhiều người đã lựa chọn tin tưởng, dù sao thì bài đăng ngày đó cũng được viết rất chân thành tha thiết, còn bổ sung thêm cả ảnh chụp nữa.

Hạ Tuyền không còn nhớ rõ cô chụp bức ảnh đó với cha mẹ từ khi nào nữa, sau khi Diệp Hân ly hôn với mẹ, mẹ lập tức hủy đi tất cả bức ảnh chụp chung với cha, hơn nữa còn không cho phép cô nhắc tới bất kỳ chuyện gì liên quan đến cha.

Khi đó vẫn còn rất bé nên làm sao cô có thể hiểu được lý do mẹ mình làm vậy? Mà chỉ luôn cảm thấy người khác đều có cha, nhưng chỉ mình là không có, cảm thấy rất uất ức, thậm chí có lúc còn chạy trốn đi chất vấn mẹ, rốt cuộc vì sao cha lại rời bỏ chúng ta?

Trong trí nhớ liền hiện rõ một cảnh tượng, đó chính là ngày Diệp Hân mang theo hành lý rời đi, cô đuổi theo chiếc xe liên tục chạy qua mấy con phố, bị ngã rất nhiều lần, nhưng từ đầu tới cuối chiếc xe kia vẫn chưa từng dừng lại.

Cô thật sự không nghĩ ra được lý do có thể giải thích cho việc người cha đã từng yêu thương cô như thế lại trở nên khinh thường mình.

Thôi, hồi tưởng những thứ kia có tác dụng gì chứ? Đó chẳng phải là tự vạch trần vết sẹo của mình hay sao. Điều cô mong muốn nhất bây giờ chính là cuộc điện thoại của Lệ Tịnh Lương, chờ đợi cuộc họp báo kia.

Buổi họp báo diễn ra đúng giờ, vào hôm nhận được tin tức đó, Hứa Cách Phỉ mang theo thợ trang điểm tới nhà Lệ Tịnh Lương để trang điểm tạo hình giúp cô.

Ngồi ở trước gương, nhìn thấy người phụ nữ ở trong đó từ từ trở nên xinh đẹp quyến rũ, Hạ Tuyền nhất thời có chút hoảng hốt. Những ngày qua cô gần như không hề trang điểm, cô tự nhận mặt mộc của mình tương đối dễ nhìn, nhưng vẫn khác biệt rất lớn so với người phụ nữ khêu gợi quyến rũ khi được trang điểm kia.

Suy nghĩ một lúc, Hạ Tuyền hỏi “Mỹ phẩm mà cô dùng không gây ảnh hưởng tới phụ nữ có thai chứ?”

Thợ trang điểm cười nói: “Chị yên tâm đi, Lệ tiên sinh đã dặn dò rồi, tất cả những vật dụng trang điểm đều phải đổi thành dành riêng cho phụ nữ có thai hết.”

“Anh ấy dặn dò?” Cô có chút bất ngờ.

“Đúng vậy đó, Lệ tiên sinh còn dặn dò bọn em là phải chọn lễ phục che bụng cho chị, để đến lúc đó chị chỉ cần ngồi ở sau bàn là được rồi, giới truyền thông sẽ không nhìn thấy bụng của chị.” Hứa Cách Phỉ đứng ở một bên ôm ngực nói: “Bây giờ chị thật sự ân hận vì lúc đầu đã làm sai, chị không nên ngăn cản em liên lạc với ông chủ Lệ, nếu như sau này anh ta biết được thì có khi sẽ hận chết chị mất.”

Hạ Tuyền khẽ nhếch mép nói: “Anh ấy sẽ không để ý đâu, chị nghĩ chuyện này quá phức tạp rồi, anh ấy không thích em như vậy đâu.”

Hứa Cách Phỉ đổi thành tư thế tay chống cằm: “Không biết nữa, em thử nhìn xem, anh ta đã ép người bên Hoa Hạ phải giải trừ hôn ước rồi, bây giờ còn cử hành buổi họp báo, giải quyết những chuyện quá khứ này giúp em, chẳng lẽ đây không phải là yêu em sao?”

Hạ Tuyền nháy mắt mấy cái, cô cũng muốn tự thuyết phục chính mình như vậy, nhưng mà yếu tố yêu thích trong chuyện này chiếm số lượng quá ít ỏi, tất cả những gì mà ông chủ Lệ làm bây giờ đều là những chuyện có lợi cho bản thân anh thôi. d.đ.l.q.đ.tiểu ốc

Giúp cô khôi phục lại thân phận là để mượn cơ hội chèn ép Hoa Hạ, thâu tóm cả công ty giải trí Hoa Hạ, chẳng những không bị mang tiếng là “vị hôn thê trước” của công ty mưu mô, mà còn có thể được người tán dương là kỵ sĩ chính nghĩa. Ngay cả việc anh bất chợt hủy hôn cũng sẽ được coi là về tình có thể tha thứ, bởi vì dù sao thì Diệp Minh Tâm cũng chỉ là con nuôi của Diệp Hân, mà Diệp Hân và Lương Ngâm lại là hai người cặn bã không từ thủ đoạn như thế.

Tóm lại, kế hoạch lần này của Lệ Tịnh Lương phải nói là vô cùng được, không những biến cô trở thành người thiếu nợ anh, mà còn được hưởng cả danh lẫn lợi trước mặt rất nhiều người.

“Anh ấy thật đúng là rất thông minh.” Trang điểm xong, Hạ Tuyền không nhịn được mà cảm khải một câu.

Hứa Cách Phỉ không hiểu chuyện gì, liếc mắt nhìn Mã Nghĩ, Mã Nghĩ đang cố gắng bấm điện thoại di động gửi nhắn tin, gần đây anh có liên lạc với Hòa Chu Trác, muốn thực hiện ngay khi lửa còn nóng, không biết có thể tu thành chính quả hay không.

Nhưng điều này rất rõ ràng là không hề thực tế, một người là trợ lý nhỏ bé, một người lại là nữ minh tinh nổi tiếng, tuy sự chênh lệch giữa bọn họ vẫn không thể nào bì được sự chênh lệch giữa Lệ Tịnh Lương và Hạ Tuyền, nhưng nếu như có thể có con với hậu phương, vậy thì việc có con với tiền phương cũng không phải là không thể?

Sau khi trang điểm, người thợ trang điểm tỉ mỉ chuẩn bị lễ phục, Hạ Tuyền đi tới trước gương ngắm nhìn bản thân mình sắp bước vào cuộc chiến, ý chí chiến đấu trong lòng sục sôi.

Mẹ, mẹ có nhìn thấy không, con gái của mẹ sắp sửa giúp mẹ trừng trị tên đàn ông cặn bã đó rồi, đã nhiều năm như vậy, rốt cuộc chúng ta cũng có thể để cho mọi người chứng kiến bộ mặt thật sự của ông ta, con rất vui mừng......

“Sao em lại khóc?” Hứa Cách Phỉ tiến lên giúp cô chỉnh sửa lại mặt mũi, “Trang điểm xinh đẹp như vậy rồi mà còn khóc nữa thì sẽ lem hết đấy, không đẹp đâu, hôm nay là một ngày tốt lành, em nên vui mừng mới phải chứ.”

“Đúng vậy.” Mặc dù Hạ Tuyền đang cười, nhưng nước mắt vẫn không ngừng rơi xuống, “Nhưng nó không chịu dừng lại, em cũng không muốn khóc như vậy......”

Kết quả của việc cứ rơi nước mắt như thế chính là đôi mắt của cô sưng đỏ khi ở trong hậu trường của buổi họp báo, đến nỗi ngay cả thợ trang điểm cũng không có biện pháp.

Ngay khi bọn họ đang mặt ủ mày ê thì cánh cửa phòng chợt vang lên những tiếng gõ, sau đó bước vào chính là Lệ Tịnh Lương đã mấy ngày không xuất hiện.

Hôm nay ông chủ Lệ mặc bộ tây trang màu xanh đậm in hoa văn, ở trên phần túi âu phục được thêu một bông hoa hồng vô cùng tinh xảo và đẹp đẽ.

Hạ Tuyền nhớ rõ đây chính là bộ tây trang phái nam cao cấp kiểu dáng mới nhất mùa này, khi cô nhàm chán ngồi ở nhà thì có xem qua rất nhiều tạp chí, nhưng cô lại không ngờ rằng khi Lệ Tịnh Lương mặc vào trông còn đẹp mắt hơn cả người mẫu xuất thân từ Âu Mĩ.

“Anh đến rồi à.” Hạ Tuyền mở miệng, cô không ngờ giọng nói của mình lại dịu dàng, nghe êm tai như vậy, đến nỗi ngay cả bản thân cô cũng thấy hơi xấu hổ, không tự chủ được cúi thấp đầu xuống.

Lệ Tịnh Lương khẽ gật đầu, phất phất tay ý bảo những người khác đi ra ngoài trước, điều này rõ ràng thể hiện rằng anh có chuyện muốn nói riêng với cô.

Hứa Cách Phỉ dẫn đầu một đám “người ngoài” rời khỏi đó, trong phòng chỉ còn lại hai người trong cuộc, Lệ Tịnh Lương bước chậm đến bên cạnh cô rồi ngồi xuống, chiếc ghế không cao lắm, nên sau khi anh ngồi xuống thì hai chân phải khoanh lại rất miễn cưỡng vì quá dài, nhưng chính vì cái tư thế này lại khiến cho người ta không thể nào rời mắt khỏi cặp bắp đùi săn chắc kia.

“Khóc à?” Anh mở miệng, hỏi một câu không mặn không nhạt, cũng không giống như quá quan tâm.

Hạ Tuyền gật đầu nói: “Thật xin lỗi, hình tượng này có thể sẽ ảnh hưởng tới hiệu quả.”

“Chưa chắc.”

“Hả?”

“Hiệu quả như vậy sẽ tốt hơn.” Anh không giải thích, chỉ nói một câu trần thuật đơn giản, nhưng Hạ Tuyền lại không hề ngu ngốc, anh nói như vậy cô còn có thể không hiểu sao?

Bởi vì vấn đề nội dung bài viết ngày đó, nên nếu đôi mắt sưng đỏ như vậy của Hạ Tuyền xuất hiện trước mặt truyền thông thì sẽ càng thể hiện rõ hơn rằng cô chính là người bị hại, cũng khiến cho phần lớn dân chúng càng thêm chán ghét và khiển trách Diệp Hân hơn, đúng thật là rất tốt.

“Có hối hận không?” Nhìn dáng vẻ trầm tư của cô, Lệ Tịnh Lương giống như lơ đãng hỏi.

Dù sao thì đó cũng là cha ruột của cô, khiến cho ông ta nhận mọi sự khiển trách của công chúng và mất đi tất cả, làm con gái ruột thịt như vậy chẳng phải rất nhẫn tâm sao?

Hạ Tuyền không khỏi cười một tiếng, giọng nói dịu dàng hơi thấp: “Từ giây phút Lương Ngâm ném em ra ngoài mà ông ta không hề đi tìm em, thì chúng em đã không còn là cha con nữa rồi.”

Lời nói bạc bẽo vô tình như vậy cũng rất hợp với khẩu vị của Lệ Tịnh Lương, hai người bạc tình ở chung một chỗ, sẽ tạo dựng nên hai khí thế hoàn toàn khác nhau.

Hoàn toàn yên tĩnh, hai người hình như cũng không còn lời nào để nói, nhưng thời gian vẫn chưa tới, bọn họ lại không muốn đi ra ngoài, vì vậy......

Lệ Tịnh Lương rơi tầm mắt vào trên bụng Hạ Tuyền, phần eo với các tua rua được thắt lên rất cao, hơn nữa làn váy còn theo dáng xuông, nên ngược lại không hề lộ bụng, nếu chỉ nhìn như vậy thì thật đúng là không thể nào phát hiện ra Hạ Tuyền chính là một người phụ nữ mang thai hơn bốn tháng.

Thật ra thì những lời nói dùng để chèn ép Diệp Hân khi ở nhà không phải chỉ vì cảm thấy chán ghét đối phương, mà trên căn bản tất cả đều là sự thật.

Đối với con cháu, mặc dù Lệ Tịnh Lương chưa từng nghiêm túc nói chuyện với Hạ Tuyền, nhưng có người nào lại không để ý đến con của mình chứ?

Hổ dữ còn không ăn thịt con, chứ đừng nói gì đến Lệ Tịnh Lương.

Thấy anh vẫn nhìn chằm chằm vào bụng của mình, Hạ Tuyền nhịn nửa ngày mới mở miệng nói: “Chẳng lẽ nhìn ra được sao?”

Lệ Tịnh Lương lắc đầu một cái, bỗng nhiên vươn tay sờ lên bụng của cô, cũng không nói chuyện, cứ nhẹ nhàng đặt lên như vậy, giống như là đang cảm nhận nhịp tim thuộc về đứa bé ở nơi đó, cho dù anh căn bản không thể cảm giác được.

Qua một lúc lâu, anh mới thu tay về, giương mắt nhìn thẳng vào mắt cô, xuyên qua lớp kính trong suốt sạch sẽ, cô có thể nhìn thấy ánh mắt nghiêm túc của anh.

“Khi buổi họp báo ngày hôm nay kết thúc, giải trí Hoa Hạ sẽ nhanh chóng bị AR thu mua, anh sẽ sáp nhập nó thành một công ty giải trí thống nhất dưới cờ của AR, đến lúc đó......”

Lời của anh còn chưa kịp nói hết, thì Hạ Tuyền đã lập tức tiếp tục: “Đến lúc đó anh sẽ thật sự trở thành ông chủ chân chính của em.”

Lệ Tịnh Lương bật cười, một lát sau mới nói: “Đến lúc đó có muốn tiếp tục đóng phim hay không, sẽ do chính em quyết định.”

...... Đây là?

“Chuyên ngành đại học của em rất tốt, nếu như em muốn chuyển sang ngành y, thì anh có thể góp chút sức lực cho em.”

Anh nói thành khẩn như vậy, Hạ Tuyền không nghi ngờ thành ý của anh, nhưng cô bắt đầu suy nghĩ về bản thân mình. d'đ'l'q'đ'tiểu ốc

Năm đó, bởi vì mục đích báo thù, nên Hạ Tuyền đã từ bỏ nghề nghiệp mà mình ao ước nhất, sau khi tốt nghiệp thì liền bước chân vào Làng Giải Trí. Nhưng đến khi thật sự chuyển sang ngành giải trí, thì cô đã không còn phân biệt rõ rốt cuộc mình coi đây là công việc, hay đã coi đây là sự nghiệp để cố gắng tiến lên. Bây giờ chợt có người nói: em có thể không cần làm nữa, bởi vì em đã đạt được mục đích, em tự do rồi —— cô lại cảm thấy trống rỗng.

“Em thật sự giống như cần phải suy nghĩ.” Lệ Tịnh Lương bày tỏ rằng đã hiểu, đứng lên như muốn rời đi, nhưng mới đi được vài bước thì chợt dừng lại, một tay để ở trong túi quần xoay người lại, nhìn cô nói, “Thật ra thì có chuyện này anh vẫn chưa nói, anh cũng không chán ghét đứa bé này, chỉ là vẫn chưa quyết định được có nên kết hôn với em hay không thôi.”

Hạ Tuyền khiếp sợ nhìn anh, cặp mắt xinh đẹp mở ra thật lớn, những lời nói này còn khiến cô cảm thấy ngạc nhiên hơn cả việc mình có thể lập tức đạt được mục đích.

“Tí nữa lên sân khấu đừng khẩn trương.”

Nói một câu đơn giản, Lệ Tịnh Lương xoay người rời đi, lần này anh không hề dừng lại, chờ đến khi anh rời khỏi, Hạ Tuyền vẫn không thể nào thu hồi tầm mắt khỏi cánh cửa được.

Nếu như cô không hiểu nhầm, vậy thì ý tứ của anh chính là...... Anh đang suy nghĩ có nên kết hôn với cô hay không?

Một người đàn ông như Lệ Tịnh Lương lại muốn suy nghĩ có nên kết hôn với cô hay không?

Thật đúng là tam quan* bất chính rồi, nhưng sao cô lại có cảm giác —— chân thật như vậy.

(*)tam quan: thế giới quan, giá trị quan, nhân sinh quan

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.