Âm Mưu Trở Thành Vợ Của Lăng Tổng

Chương 5: Tết năm nay



Cô ngồi trên chiếc xe buýt quen thuộc đi tới công ty. Hôm nay trông thật khác, ngoài đường mỗi người đều đang tất bật, người đang chuẩn bị về quê, người đang bận rộn bán hàng, những nội trợ của gia đình cũng đi sắm Tết, tiếng mọi người trả giá vì tết đến giá cả cũng tăng.., mỗi người mỗi vẻ. Không khí cũng tràn ngập hương xuân, những cây đào, cây quất bày bán trên đường, mọi người ai cũng đều tươi cười chào đón mùa xuân năm nay. Thời tiết vẫn còn se se lạnh nhưng đã có ánh mặt trời. Cô ngồi cạnh cửa sổ ngắm nhìn từng cảnh vật bên ngoài vụt qua cứ vậy cũng đến công ty.

Đến nơi cô chào hỏi mọi người rồi ngồi vào chỗ làm việc. Mọi người đều đang bàn về việc sắm tết, trong tổ cô thì hơn nửa là đã có gia đình.

Từ hôm nói chuyện với hắn tới nay cũng được một tuần, thư ký Nhật cũng trở lại làm việc nên cô cũng không gặp hắn nữa. Cô đang bận việc thì điện thoại có thông báo đến

" Lên gặp tôi " from Lăng đại nhân

" Gật gật đầu" cô gửi một icon cho hắn sau đó đi lên

Tới nơi hắn vẫn làm hành động mời cô uống trà

" Có việc gì mà anh gọi tôi lên đây vậy "

" Tết này cô có dự định gì không"

" uhm, không có "

" không về quê chơi với người thân "

".. " cô không biết trả lời sao nên chỉ lắc đầu

" Tôi đã thưa chuyện với gia đình, ông mời cô tết đến chơi, tiện tôi cũng đưa cô về cho mọi người gặp mặt "

" Cô đã nói với gia đình chưa, nếu được tôi cũng sẽ ghé qua nhà cô "

" Tôi chưa nói với mẹ "

" ừm, vậy cứ gặp gia đình tôi trước sau đó gặp gia đình cô sau, tôi định tầm tháng năm sẽ cưới, cô thấy sao "

" vậy là hơn một tháng nữa sẽ cưới sao " cô nghĩ

" um, đều nghe theo anh " cô đáp lại

Hai người không nói gì nữa, ngồi nhìn nhau

" Cô có thể đi rồi " Hắn mở miệng nói trước

Cô nghe vậy cũng chào hắn rồi quay trở về, đi đến cửa thì cô bỗng nhớ ra rồi quay lại nói với hắn

" Nhưng mà hôm đó tôi không biết mặc đồ như thế nào cho phù hợp" thật ra là cô không có đồ để mặc

Hắn có chút nghi hoặc nhìn cô

" Đồ tôi sẽ chuẩn bị "

Cô nghe vậy gật gù trở về tiếp tục làm việc

Hôm nay công ty hoan hỉ chúc mọi người đón tết nên được nghỉ sớm. Lúc về cô ghé vào chợ một chút, đi quanh quẩn một lúc mà tay đã xách một túi nặng, đa phần là những đồ cần thiết cho ngày Tết. Về đến nhà cô dọn dẹp một chút sau đó bắt đầu trang trí, trước tiên cô cắm một bình hoa đặt ở trung tâm ngôi nhà. Cắm thêm mấy cành đào cùng mấy cái nhấp nháy, sếp bánh kẹo. Hì hục lên xuống cuối cùng cũng xong, trong túi vẫn còn cành đào và một chút bánh kẹo, chỗ đó là để lát nữa cô mang lên ăn tết cùng mẹ.

Cô đi chải chuốt lại rồi xách túi đồ vừa nãy đi đến viện. Tới nơi cô thấy mẹ đang được gì lau người, cô tới đặt đồ xuống rồi phụ gì. Lau người xong cô đi xếp bánh kẹo rồi mang một chút qua biếu mấy cô chú ở giường bên cạnh. Mọi người đều vui vẻ cảm ơn, cô quay trở lại lấy cành đào ra trang trí lại căn phòng cho có chút không khí tết. Ngày kia là mùng một

" Mọi người ở đây mỗi người một hoàn cảnh, nhưng cùng nhau đón năm mới thì chính là một gia đình, năm nay được đón năm mới cùng mọi người con rất vui, chúc mọi người năm mới vui vẻ " cô nói rồi vỗ tay, mọi người trong phòng cũng vỗ theo. Mẹ cô cũng nở một nụ cười dịu dàng nhìn cô, nhưng có vẻ nó quá mong manh nên trong phòng không ai nhận ra.




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.