Ám Sát Nhầm Ác Ma

Chương 41



Từ Ôn sau khi hiểu ra ý tứ trong câu nói của Gia Hy, anh tức giận mà đừng bật dậy, đi đến trước mặt cô, ánh mắt hậm hực cảnh cáo.

- Cô điên rồi à. Đừng có tùy tiện nói mấy cái loại chuyện đó với tôi.

Gia Hy nhìn thấy phản ứng khó chịu của anh đối với mình, cô bình thản đứng lên.

- Nếu như các người không đồng ý với điều kiện đó thì thôi, tôi cũng đâu có ép buộc các người.

Nói xong, Gia Hy đi đến cửa, chuẩn bị rời đi, San thấy tình hình không ổn, liền chạy đến nắm lấy tay cô, lo lắng nói.

- Chị Gia Hy, chị chờ một chút.

Gia Hy im lặng để San giữ tay mình lại. Sau khi xác nhận cô vẫn đứng đó, San buông tay cô rồi đi đến kéo Từ Ôn vào một góc. Từ Ôn bực bội liếc San một cái.

- Buông ra. Cô ta nghĩ mình là ai mà dám đưa ra cái yêu cầu quái gở đó hả?

San giữ lấy vai anh, thì thầm nói.

- Anh đừng quên bây giờ tất cả chúng ta đều mang ơn chị ta đấy. Nếu đêm đó không có chị ấy hỗ trợ Nha Tịnh thì anh nghĩ xem bây giờ Hàn Diên sẽ để yên cho hai chúng ta hay sao? Anh ta bảo chúng ta vào trong để bảo vệ Nha Tịnh từ phía sau, vậy rồi chúng ta làm được gì, tới kẻ nào bỏ thuốc vào rượu của Nha Tịnh từ lúc nào chúng ta còn không thấy. Nếu như không có chị ấy anh nghĩ xem chuyện gì sẽ xảy với Nha Tịnh vào đêm đó. Với tính cách của Hàn Diên, anh ta thừa sức đến đây để yêu cầu có đoạn ghi hình đó nhưng tại sao anh ta không làm như vậy? Vì anh ta nể Nha Tịnh nên anh ta mới chấp nhận mọi yêu cầu Gia Hy đưa ra. Anh nghĩ anh có đủ tư cách tức giận với chị ta sao?

Từ Ôn im lặng nghe San nói một tràng dài, cuối cùng đúc kết lại hóa ra anh không có tư cách chống đối với Gia Hy. Anh cố hạ giọng của mình xuống.

- Nhưng yêu cầu của cô ta rất quá đáng.

- Bây giờ người có thể lấy được đoạn ghi hình đó từ cô ta chỉ có anh thôi. Anh chịu khó một chút đi.

Nghe San nói vậy, Từ Ôn liền phát quạu.

- Ý cậu là bây giờ tôi phải bán thân mình một đêm cho cô ta à.

- Anh yên tâm, tôi coi như cũng hiểu được tính cách của chị ấy, chị ấy chỉ trêu đùa anh thôi. Tuyệt đối không đi quá giới hạn đâu.

Từ Ôn nghe xong liền nhếch khóe môi cười khinh bỉ, anh bực tức nói.

- Tôi là trò đùa của cô ta à?

- Anh còn lựa chọn khác sao?

Từ Ôn lập tức câm nín trước câu hỏi của San. Đúng vậy, anh không có cách nào khác ngoài nghe theo mọi yêu cầu của Gia Hy. Nếu cô ta như lời San nói chỉ trêu đùa anh chứ không hề đi quá giới hạn thì cô ta sẽ trêu đùa anh kiểu gì chứ. San thấy Từ Ôn đã đuối lý, cậu biết trong cuộc tranh luận này, cậu đã thắng. Gia Hy đứng nhìn họ cứ thì thầm to nhỏ với nhau cả buổi, cô mất kiên nhẫn nói.

- Các người bàn luận với nhau xong chưa? Nếu không chấp nhận yêu cầu của tôi thì ra khỏi đây. Tôi rất bận, không rảnh ngồi tám chuyện tào lao với các người.

San nghe thấy giọng điệu tức giận của Gia Hy. Cậu vội kéo tay Từ Ôn đến trước mặt cô, giọng nài nỉ nói.

- Chị Gia Hy để chị đợi lâu rồi. Chúng em sẽ chấp nhận yêu cầu của chị.

Gia Hy bất ngờ nhìn San rồi nhìn về phía Từ Ôn. Cô vui mừng nói.

- Chắc chắn rồi à. Suy nghĩ kỹ chưa đấy?

San lập tức gật đầu chắc chắn.

- Suy nghĩ kỹ rồi ạ.

- Được. Tôi rất vui vì các người đã đưa ra một quyết định đúng đắn.

Gia Hy đưa tay gọi một người phục vụ. Người đó đi đến, cô liền nói nhỏ vào tai anh ta.

- Đưa cậu ta đến phòng hệ thống, cậu ta cần gì cứ việc cung cấp.

Gia Hy đưa tay kéo người phục vụ lại gần mình hơn, giọng cũng nhỏ dần xuống.

- Canh giữ cậu ta cẩn thận, khi nào có lệnh của tôi mới được thả.

Người phục vụ cúi đầu khẽ đáp.

- Đã rõ, thưa bà chủ.

Người phục vụ đi về phía San, niềm nở nói.

- Mời quý khách đi theo tôi.

San gật đầu, cậu quay lại nhìn Từ Ôn như thầm chúc anh may mắn rồi nhanh chóng đi theo người phục vụ đó. Từ Ôn như chết đứng tại chỗ khi thấy San đi càng ngày càng xa. Giờ đây trước mặt anh chỉ còn lại vẻ mặt thích thú của Gia Hy đang nhìn chăm chăm vào anh. Anh khẽ chau mày nói.

- Nhìn tôi làm gì?

Gia Hy đi về phía anh, đưa tay khoác lên cổ anh, kéo anh đến gần mình, cô dùng giọng điệu mê hoặc thì thầm vào tai anh.

- Càng nhìn anh, em càng thích.

Nói xong, cô đặt đôi môi đỏ mọng của mình lên một bên mặt của anh. Từ Ôn bất ngờ cảm nhận được cái hôn của Gia Hy, cơ thể anh như đông cứng lại, cánh tay bất động giữa không trung, đến việc đẩy cô ra anh cũng không thể nghĩ đến. Gia Hy thấy anh không hề có phản ứng bày xích gì với sự đụng chạm của cô. Cô liền nhẹ nhàng hôn khẽ lên khóe môi anh, sau đó nhìn vẻ mặt ngây ngốc của anh mà trêu đùa.

- Đừng nói với em đây là lần đầu tiên anh được một cô gái chủ động ôm hôn nhé.

Từ Ôn nghe xong, mặt anh lập tức đỏ lên, xấu hổ ho vài cái, vội vàng quay mặt đi chỗ khác. Gia Hy ôm lấy mặt anh đối diện với cô.

- Anh đỏ mặt như thế này nhìn đáng yêu thật đấy. Và em cũng rất vui khi biết em là người đầu tiên hôn anh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.