Ăn Con Gà Lớn

Chương 15: Chương 15




Edit: Tê Tê Team
Thoát ra khỏi không gian thực hành mô phỏng, Nguyễn Bạch nôn ra.

Cậu ta bị đánh quá thảm, 100% cảm giác đau không phải là đùa, phản ứng tổn thương tinh thần rất chân thực.

Nguyên Tiểu Diệp im lặng nhìn thứ bẩn thỉu trong phòng, tay giật giật.

Cốc Phi Chu nhanh nhạy kéo Đàm Hồng Viễn, hai cậu ấm ngày thường ở nhà sống trong nhung lụa xắn tay áo lau dọn phòng.


Hôm nay được thấy năng lực thực sự của Nguyên Tiểu Diệp, Cốc Phi Chu tự nguyện đưa ra yêu cầu nhân ba học phí, Đàm Hồng Viễn vẫn im lặng như trước.

Nguyễn Bạch được hai người đỡ đi, Nguyên Tiểu Diệp còn nghe được tiếng khinh bỉ của Cốc Phi Chi: “Có thế mà còn đòi làm tuyển thủ chiến đội, tố chất thân thể quá kém.


“Con mẹ nó chứ chơi game chứ nhập ngũ đâu! Tố chất thân thể của tôi đứng đầu trong tuyển thủ chiến đội đấy nhé!”
Nói xong lại là một tiếng “huệ”.



Chiến đội chuyên nghiệp? Nguyên Tiểu Diệp lên mạng tra, cứ như phát hiện được châu lục mới, cô mới biết hóa ra trên đời có cái ngành gọi là thi đấu eSports.

Nguyên Tiểu Diệp trốn việc chiều, dành hết nửa ngày tìm hiểu cho ra nhẽ eSport là gì, cũng như xu hướng phát triển của ngành, các yếu tố và quy tắc cần thiết để gia nhập ngành, v.

v.

Nguyên Tiểu Diệp thấy cái game hôm qua mình chơi, PUBG cũng hiện đang phát triển theo hướng eSport.

Phía Official khuyến khích thành lập các câu lạc bộ chuyên nghiệp để tham gia giải đấu của bọn họ, ví dụ như tháng 8 này PUBG sẽ tổ chức cúp Ăn gà mới, đây là hình thức thử nghiệm của cuộc thi chuyên nghiệp.

Cup Ăn gà sắp diễn ra cũng khác lần trước, sẽ có rất nhiều đội chuyên nghiệp tham gia, đương nhiên các đội tư nhân cũng có thể tham gia, có giành được chức vô địch chung cuộc hay không lại là chuyện khác.

Một trò chơi muốn nổi tiếng lâu thì phát triển eSport là một hướng đi không thể thiếu, có thông qua thi đấu eSports chiêu mộ được lượng lớn tuyển thủ chuyên nghiệp giỏi, nếu như trò chơi đủ hot sẽ có nhiều nhà tài trợ đầu tư.

Giờ cuộc chinh phạt tinh tế* đã đi được một chặng, chiến tranh đã là chủ đề xa vời, dưới sự quản lý của liên minh, con người các hành tinh đều có đời sống vật chất phong phú, công chúng ngày càng coi trọng tinh thần giải trí.

(*) Tinh tế: Tinh tế nghĩa là giữa các vì sao, nội dung đại khái cũng thế, lấy bối cảnh tương lai khoa học kỹ thuật phát triển, con người có thể tự do di chuyển giữa các hành tinh khác nhau, khám phá những thiên hà khác trong vũ trụ.

Thật ra từ này đã xuất hiện từ chương trước nhưng chương này trở đi mình quyết định giữ nguyên để các bạn không biết mà có gặp ở truyện khác sẽ biết
ESports là một ngành nghề phát triển theo cách này, mặc dù nó là một ván cờ vốn liếng nhưng chỉ cần có thế mạnh thì sẽ vươn lên nhanh chóng.

Ngành nghề tốt…
Nguyên Tiểu Diệp gõ mặt bàn, cô không giống những đứa trẻ được nuôi khác, trên hòn đảo kia cô từng bị tiêm thuốc biến đổi gen, dù bởi vậy mà cải thiện kỹ năng lên nhiều nhưng đầu óc không nhạy bén được như họ.

Nguyên nhân quan trọng nhất để Nguyên Tiểu Diệp chọn phố Đen là vì —— nắm đấm ai khỏe thì người đó cầm trịch.

Vậy còn con đường eSport này?
Nguyên Tiểu Diệp lắc đầu, cô cũng mới chỉ chơi mỗi cái trò PUBG này chứ mấy.

Nguyên Tiểu Diệp tắt máy tính đi, xử lý hết công việc dang dở, cô quyên góp số tiền còn lại cho mấy viện mồ côi, nói chuyện xong với quản lý viện mồ côi đã đến đêm.


Nguyên Tiểu Diệp ăn xong bữa tối giản dị, nằm vào cabin game, cửa cabin chậm rãi đóng lại, Nguyên Tiểu Diệp đã vào trong trò chơi.

Nguyên Tiểu Diệp xuất hiện trong phòng, một thông báo cập nhật trò chơi xuất hiện trước mặt cô.

Nội dung cập nhật quan trọng của PUBG lần này là điều chỉnh tần suất súng trong game tăng lên; điều chỉnh số thùng thính mỗi trận từ ba lần thành mỗi lần bo thu lại thả; điều chỉnh tốc độ bắn và mức độ ổn định của đạn cho súng trường M16A4 bắn ba phát liên tục… Và cho thêm vài trang phục trong thính.

Nguyên Tiểu Diệp xem xong nội dung, click vào luôn một trận.

Lần này cô ghép với ba đồng đội đều không thích nói chuyện, bốn người đánh dấu bốn điểm khác nhau, đường bay từ căn cứ quân sự đến Severny.

Nguyên Tiểu Diệp đánh dấu vào căn cứ quân sự, hình như nghe thấy một tiếng cười của đồng đội.

Nhảy xuống khỏi máy bay, còn đang trên không trung, Nguyên Tiểu Diệp thấy có rất nhiều bóng đen sượt qua mình, ít cũng phải mười mấy người lao xuống khu quân sự.

Sau khi nắm được kỹ thuật nhảy dù, Nguyên Tiểu Diệp hạ cánh với tốc độ siêu nhanh, nhưng vẫn có một người nhanh hơn cô.

Nguyên Tiểu Diệp chạy vào kho hàng, không ngờ trong đó đã có một người.

Ông anh cơ bắp mặc váy ngắn màu đen, xuống đất nhặt ngay được khẩu súng ngắn, anh ta cười to nói: “Xuống cái có súng luôn, đúng là nâng tần suất lên nhiều nhỉ!”
Nguyên Tiểu Diệp hơi đen, cô nhìn xung quanh, có mỗi 5 cái băng gạc (bandage).


“Há há còn có đứa tới thử súng!” Ông anh cơ bắp sải bước đôi chân lông đen rậm rạp, giơ shotgun đến gần Nguyên Tiểu Diệp.

Nguyên Tiểu Diệp quay người chạy khỏi nhà kho, tay không tấc sắt thì đánh đấm nỗi gì.

Hoàn toàn không muốn đâu!
Nguyên Tiểu Diệp vừa ra khỏi nhà kho, khi chạy vào lùm cây bên cạnh thì đụng vào một nòng súng màu nâu sẫm.

Không biết người này ngồi xổm trong lùm cây từ bao giờ, canh phòng cực kỳ kiên nhẫn đợi kẻ địch xuất hiện.

Đợi được Nguyên Tiểu Diệp rồi đấy!
Đoàng một tiếng, trước mắt Nguyên Tiểu Diệp nhảy ra kết quả trò chơi, vị trí cuối cùng, sát thương bằng 0.

Cô và ba đồng đội nhận được một danh hiệu vinh quang —— hạ cánh thành hộp.

Nguyên Tiểu Diệp ngồi trên giường trong phòng, nhìn thành tựu mình mới mở khóa được, cạn lời rất là lâu.

Nguyên Tiểu Diệp quyết định chơi ván khác!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.