Ăn Con Gà Lớn

Chương 3: Chương 3




Edit: Tê Tê Team
Diệp Đường Đường thấy dấu mốc của người mới hoàn toàn khác ba bọn anh, người mới mà bay một mình thì chỉ có bay ra bãi tha ma, anh tự nhận mình tốt bụng, nhắc nhở qua bộ đàm ——
"Sương Diệp số 3 là người mới đúng không, bạn nhảy cùng chúng tôi đi, ở chung với đồng đội an toàn hơn đấy."
Sương Diệp: "Chim cút."
Diệp Đường Đường: "???" Người mới ở PUBG đều chảnh chó vậy à?
Đầu bị chảo giã cho tóe máu.

"Bạn bị đồng đội Lạc Tuyết Phàm Phàm giết bằng Chảo."
Nguyên Tiểu Diệp hóa thành trạng thái linh hồn, số 2 nhặt súng ngay trên xác cô, khi hệ thống hỏi cô có muốn tiếp tục quan sát đồng đội chiến đấu không, cô tức giận chọn không.

"Méo hiểu kiểu gì, chỉ vì một khẩu súng lởm mà cũng đến mức giết người à!"
"Lạc Tuyết Phàm Phàm." Nguyên Tiểu Diệp nhớ kỹ cái tên này.

Cô vốn định kéo người này vào danh sách chặn, người bị chặn sẽ không thể ghép đội đấu.

Nghĩ lại, trái lại Nguyên Tiểu Diệp mong có thể lại ghép đội với người này, thế thì cô mới có cơ hội trả thù được.

Nguyên Tiểu Diệp là người thù rất dai, hễ ai đắc tội cô đều được ghi tên vào một cuốn sổ nhỏ.

"Phải chờ có kết quả mới thoát trận được, xem mấy chỗ khác thế nào." Nguyên Tiểu Diệp nhanh chóng bị hoàn cảnh mới xung quanh hấp dẫn sự chú ý, ném chuyện vừa bị giết ra sau đầu.

Sau khi toàn bộ trận đấu kết thúc, Nguyên Tiểu Diệp mới được nhận phần thưởng quyết toán dựa trên xếp hạng của đội và thành tích cá nhân.

Hiện giờ cô chỉ có thể nhìn thấy thứ hạng cá nhân bị loại, hạng 90, chỉ hơn vài tên đội sổ.


Nguyên Tiểu Diệp đang ở trong Ký túc xá của tân binh, đây là hệ thống nhà trong trò chơi.

Mỗi người chơi đều có phòng riêng, tùy theo đẳng cấp quân hàm khác nhau thì phòng sẽ lớn nhỏ khác nhau, người chơi có thể tùy ý mua các vật phẩm trong trung tâm thương mại để trang trí cho căn phòng.

Mọi người chơi sẽ trở về phòng sau khi trận đấu kết thúc, ra khỏi phòng chính là toàn bộ trụ sở huấn luyện để người chơi mua bán vật phẩm và trao đổi với nhau.

"Gian phòng này cũng không tệ." Nguyên Tiểu Diệp sờ lên giường chiếu mềm mại, mở cửa đi ra ký túc xá.

"Ồ, không ngờ em gái phòng bên xinh đẹp thế, gặp được chuyện thế này trong game thật hạnh phúc!"
Giọng nói hơi ngả ngớn nhưng không đáng ghét, Nguyên Tiểu Diệp không khỏi quay sang, chỉ thấy một người mập mạp đang chuẩn bị đóng cửa phòng bên trái cô.

Anh mập này không biết do mập hay do mắt vốn nhỏ, mắt cười lên chỉ còn đường chỉ, nụ cười ngây thơ chất phác, không khỏi khiến người ta có hảo cảm, liên tưởng đến gấu trúc lớn trong vườn bách thú.

...!
"Ơ..., cô cũng bị đồng đội giết à? Loại người này quá đáng thật, cũng vì người trong game này hãm quá nên tôi mới thích sói cô độc đấy."
Mập tên là Thích ăn gạo, là một anh chàng ăn nói rất duyên, dễ gây được hảo cảm cho người khác, nghe cảnh ngộ Nguyên Tiểu Diệp gặp phải, anh ta lấy kẹo hồ lô mình mua ra cho Nguyên Tiểu Diệp.

"Sói cô độc?"
"Ôi xem não cá vàng của tôi này, quên mất chuyện cô là người mới.

Sói cô độc là khi ghép đội không giao lưu với đồng đội cũng mặc kệ đồng đội sống hay chết, tự dậy thì lọt được vào mấy cái top là được."
"Thế cũng được hả?"
"Sao lại không, game làm gì có luật cứng phải dính lấy đồng đội.


Chơi là để bản thân mình vui, xã giao với người thật đã rất phiền rồi, sao trong game còn phải chiều theo bọn họ chứ?"
Mập không ngờ chỉ vài câu nói tiện mồm của mình mà đã tạo nên một đồng đội mồ côi nổi tiếng nhất PUBG —— Sương Diệp.

Nguyên Tiểu Diệp chỉ cảm thấy mập nói rất có lý, chơi không vui thì còn gọi gì là chơi.

Nguyên Tiểu Diệp đưa kẹo hồ lô còn trong tay cho mập, chạy thẳng về phòng, hệ thống nhắc nhở đã có kết quả.

"Em gái, chúng ta vẫn chưa thêm bạn này!" Bàn Tử* bị Nguyên Tiểu Diệp nhốt ngoài cửa, thấy thế đành lắc đầu, đi đến chợ giao dịch.

Anh ta vẫn còn mấy bộ trang phục màu hiếm định tìm khách hàng cũ để bán đây.

(*) Vì tạm thời mập chưa có tên nên sẽ gọi bằng tên Hán Việt là Bàn Tử nhé.

Bàn Tử đi vào khu mua bán, nghe thấy một người đàn ông cao lớn ở ven đường nói ván trước vừa gặp một em gái đặc biệt, cực kỳ xinh đẹp, còn thọc báng súng vào mông anh ta, lúc mà đạn bắn vào mông thung thướng hông chệu được.

Khi nghe em gái này còn xinh đẹp hơn Yêu Yêu hot girl số một PUBG, số đàn ông vây quanh lập tức nhiều lên, thậm chí có người còn đăng bài viết treo thưởng lấy ảnh chụp em gái đặc biệt lên diễn đàn.

Bàn Tử lắc đầu: "Đúng là đủ loại người trên thế giới mà."
Ví dụ như khách hàng cũ chuẩn bị mua bán với anh ta đây này, Bàn Tử nghĩ đến đối phương mà không nhịn được híp mắt lại xoa xoa tay, đúng là một người hào phóng!
Bàn Tử đến nơi giao dịch, đầu tiên treo hai chiếc váy đen cao gấp đôi giá thị trường, sau đó treo một chiếc váy chỉ cao hơn giá thị trường vài chục đồng tiền game lên, cái giá rẻ bị vợt luôn trong vòng vài giây.

"Khởi đầu thuận lợi, may mắn ới ời ơi." Bàn Tử cười một tiếng, vào ID phòng, thân hình lóe lên trong nháy mắt xuất hiện trong gian phòng tiêu chuẩn do sàn giao dịch cung cấp.

"Đã lâu không gặp Đường đại thần, lần này tôi mang đến không ít hàng tốt, đều là màu hiếm á...!Tôi phải mất bao nhiêu lâu mới nhuộm được màu sa mạc chuẩn này đấy."

Vật phẩm được bày ra trên bàn giao dịch giữa hai người, Bàn Tử xoa hai tay, dáng vẻ hèn mọn trái ngược rõ rệt với người đàn ông tuấn tú lạnh lùng ngồi trên ghế.

"Ba bộ không đủ." Người đàn ông khẽ nhíu mày.

Bàn Tử không người để ý bề ngoài, nhưng anh ta không thể không thừa nhận, vị đại thần tên "Phỉ Lạc Nhuyễn Đường" trước mặt này thực sự đẹp đỉnh cao, thực lực lại mạnh, xếp hạng số 1 số 2 trong game.

Không đếm hết số người chơi trong game quỳ dưới ống quần của Phỉ Lạc Nhuyễn Đường.

Nếu không phải ý chí anh ta kiên định thì có khi đã bị đối phương lung lay giảm giá mấy lần rồi.

Bàn Tử cười: "Đường đại thần, anh cũng biết nhuộm màu sa mạc chuẩn rất khó mà, cả hệ thống nhuộm màu trong PUBG chỉ có mỗi tôi có thể nhuộm ra màu này thôi...!Giá này..."
"Gấp bốn."
"Chuyện này..."
"Gấp mười."
"Ok con dê! Đúng là Đường đại thần có khác, thật dứt khoát!"
Bàn Tử trước mặt vui rạo rực, Diệp Đường Đường lắc đầu, anh biết thừa tên gian thương Bàn Tử này, dù Bàn Tử gian trá nhưng lại rất thành thật, chỉ có thể ra tay từ chỗ anh ta mới có thể thống nhất màu hiếm cho đồng phục chiến đội.

"Đường đại thần, sao anh lại cần nhiều bộ thế?" Bàn Tử dò hỏi tin tức, Nghe nói PUBG sắp mở hệ thống chiến đội, anh chuẩn bị đồ cho thành viên chiến đội à?"
Trong lòng Bàn Tử đã có tính toán, nếu lập đội, chiêu nhuộm màu này của mình sẽ kiếm được kha khá.

Màu sa mạc là best seller, bởi vì màu sa mạc cực kỳ dễ ẩn núp trên bãi cỏ và đất, gamer mặc quần áo màu sa mạc cũng tiện phục kích đối thử.

Diệp Đường Đường cong khóe môi: "Không được phép bán nhiều màu sa mạc."
Bàn Tử lập tức kêu rên: "Đại thần không phúc hậu gì cả, số tiền này của anh sao mà đủ để mua đứt màu sa mạc."
"Làm người đừng tham quá." Diệp Đường Đường giao tiền cọc, anh thấy cái giá gấp mười anh đưa ra để mua đứt là quá thể phúc hậu rồi.

Diệp Đường Đường không để ý Bàn Tử kêu rên, rời khỏi phòng giao dịch.

Bóng dáng Diệp Đường Đường vừa biến mất, Bàn Tử lập tức thu hồi vẻ mặt bi ai, vui rạo rức nói: "Bộn túi rồi."

Hơn nữa anh ta còn biết tin sắp mở hệ thống lập chiến đội, có thể đi chuẩn bị hàng hóa từ sớm rồi!
Diệp Đường Đường không biết Bàn Tử vui vẻ đến mức thịt mỡ rung loạn, anh vừa ra khỏi phòng giao dịch thì bạn tốt Cát Kỳ đã gửi tin đến.

"Vừa rồi tôi vào nick phụ gặp drama!"
Giọng điệu phô trương của Cát Kỳ cũng không khiến Diệp Đường Đường hứng thú, anh chỉ phối hợp nói: "Chuyện gì lớn?"
"Thì vừa rồi tôi hứng lên bảo chỗ phòng làm việc đưa tôi đi thăng cấp ấy, cậu đoán kết quả như thế nào? Bọn họ tìm hai người kéo tôi cũng không cho tôi ăn gà* nổi, tôi thấy bọn họ đáng thương quá nên bảo top 3 thôi cũng được..."
(*) Ăn gà: Chiến thắng top 1 của ván đấu sẽ có câu Winner, winner, chicken dinner.

"Nói điểm chính."
"Mấy người phòng làm việc đó gạt đồng đội để cướp M4, em gái kia tội ghê, chắc tự kỷ luôn.

Phòng này thất đức thật...!Haiz, cậu nghĩ bao giờ cái trò này mới phân cấp bậc đây, người mới cũng chơi được với người kỳ cựu, đúng là đả kích mang tính hủy diệt người mới mà!"
"Nói xong chưa? Ở đây đồng cảm thì có tác dụng gì không, cậu đi tâm sự với bên chăm sóc khách hàng của game vẫn hơn đấy."
Diệp Đường Đường hoàn toàn không cảm thấy có vấn đề gì, trò chơi vốn là xã hội thu nhỏ, vì là trò chơi nên còn tàn khốc hơn xã hội.

Ít ra người trong xã hội còn biết khoác lớp áo tính người, nhưng rất nhiều người trong trò chơi thì không có áo sống gì nhé.

Còn một tiếng nữa là đến giờ luyện tập buổi tối của câu lạc bộ, Diệp Đường Đường định chơi trước một ván để khởi động gân cốt.

Diệp Đường Đường đăng nhập nick phụ vào trò chơi, liếc nhìn thông tin của các đồng đội, một người trong đó mới toanh từ đầu đến chân.

Bên cạnh thông tin của cô có ký hiệu hình mầm đậu nhỏ, đây là ký hiệu chỉ người hoàn toàn mới mới có.

Diệp Đường Đường thấy dấu mốc của người mới hoàn toàn khác ba bọn anh, người mới mà bay một mình thì chỉ có bay ra bãi tha ma, anh tự nhận mình tốt bụng, nhắc nhở qua bộ đàm ——
"Sương Diệp số 3 là người mới đúng không, bạn nhảy cùng chúng tôi đi, ở chung với đồng đội an toàn hơn đấy."
Sương Diệp: "Chim cút."
Diệp Đường Đường: "???" Người mới ở PUBG đều chảnh chó vậy à?.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.