Ăn Con Gà Lớn

Chương 30: Chương 30




Edit: Tê Tê Team
Chiến đội YOUTH đi đầu làm gương, có thể gọi bọn họ là đá kê chân giúp Sương Diệp thành danh, về sau bọn họ lại mời chào Sương Diệp bị đối phương từ chối chê là trình “còi”, khiến mọi người vừa nhắc Sương Diệp là nghĩ ngay đến YOUTH.
“À mà không phải YOUTH muốn tuyển Sương Diệp hả, sao sau buổi quảng bá đó lại không có động tĩnh gì thế? Chẳng lẽ bọn họ vì la liếm kiếm fame từ Sương Diệp à?”
“Quỳ, YOUTH là chiến đội uy tín lâu năm, gì chứ fan game nhiều vô số, cần phải liếm gì Sương Diệp thế.”
“Chứ sao bù lu bù loa quảng bá rồi không tìm Sương Diệp nữa!”
“Ủa chắc liên quan tao quá, đi mà hỏi YOUTH!”

Tiếp ngay sau là chiến đội Hổ Khiếu, từ sau khi bọn họ bị Bàn Tử và Sương Diệp trốn dưới thân tàu hố, một đội viên dùng nick phụ đăng bài viết hỏi thăm lên diễn đàn, rồi bị mọi người đào ra là người Hổ Khiếu, mọi người cũng đã biết chuyện cả đội họ bị Sương Diệp diệt.”
“Hổ Khiếu vẫn gà như vậy.”
“Đội đấy chảnh chó vãi, không thích.”
“Huấn luyện viên của bọn họ không tệ lắm, trước kia là tuyển thủ tinh tế giải nghệ, cách bố trí chiến lược của cô ấy nói cho vuông là vô địch luôn!”

Chuyện khiến mọi người shock nhất là chiến đội Vương Triều do Diệp Đường Đường chỉ huy bị Sương Diệp đánh bại.

Chỉ có một người tên là “Triều Hoa Tích Thập” hạ chiến thư với Sương Diệp, solo 1:1 để rửa sạch nỗi nhục, Sương Diệp hoàn toàn không đáp lại, sau đó việc này cũng lặn tăm.

“Kể cũng kỳ, trước kia người Vương Triều còn online game, mấy tuần này không thấy bóng dáng đâu hết!”
“Vương Triều xảy ra chuyện!”
“Chuyện gì?”
“Bạn gái ở chung với Đường thần cắm sừng ổng, giờ còn rời nhà đi trốn, người Vương Triều đều đang giúp Đường thần tìm bạn gái đấy!”
“Cái gì! Đường thần có bạn gái! Sao tôi là vợ ảnh mà lại không biết!”
“Tên của bạn gái Đường thần rất đáng yêu, tên Tiểu Bạch hay Đại Bạch gì đó, sau khi cổ đi thì Đường thần sốt ruột gần chết.”
“Hu hu hu, Đường của tôi đúng là một kẻ si tình.”

Sau khi chiến đội Vương Triều chết dưới tay Sương Diệp, người khác chết dưới tay Sương Diệp cảm thấy, mình bị một người chơi game bình thường đánh chết cũng không quá mất mặt.
Thế là, các chiến đội bị Sương Diệp giết đua nhau góp vui trong danh sách của bài đăng nào đó.
“Đội Trăm Hoa, bị Sương Diệp bắn tỉa khoảng cách xa, chết hết cả lũ.’
“Đội Hao Châu Cuồng Hoan, bị chết dưới cái mông bự của Thích ăn gạo rơi từ trên trời xuống.”
“Đội Túy Vũ Thoại Thiền, dẫm phải hố do Song Sát đào, ngã chết…”
Càng về sau càng xuất hiện các kiểu chết kỳ quái, thậm chí có người nói bị Sương Diệp dùng mũ 3 bịt nghẹt thở chết.

Phần trên bài viết là team chuyên nghiệp thật sự, đằng sau xuất hiện tên các chiến đội kỳ quái hoàn toàn chưa nghe thấy bao giờ.

Các đội thường dân như là “Mày đến đánh bố mày xem”, “Đội đàn ông mạnh mẽ”, “WC là nhà tôi”, cũng tự coi mình là chiến đội chuyên nghiệp, cứ như chỉ cần là một đội có tên, từng chết dưới tay Sương Diệp là tự động thành chiến đội chuyên nghiệp vậy.

Hay đấy.
Bàn Tử xem diễn đàn say sưa ngon lành, anh ta đang đợi trò chơi, đi dạo diễn đàn là cách giết thời gian tốt nhất.
“YB song sát có thể trở thành xu hướng chơi game mới?”
Bàn Tử đọc tiêu đề bài đăng rồi click vào cái bài được tô đỏ, tức là đã được tinh chỉnh này để xem rõ hơn.
“Có lẽ mọi người đã phát hiện, thói quen chơi game của YB song sát rất thích hợp với người chơi bình thường chúng ta —— bắn kiểu hoàng hôn*, không có nhận thức về chiến thuật và tinh thần đồng đội như bùn, có phải chúng ta nên thử…”
(*) Bắn kiểu hoàng hôn: Thường dùng trong PUBG, ý chỉ bắn như người già, thấy người mà không bắn được người, còn được biết đến là “Bậc thầy bắn người”
“Thế còn YLB*?”
(*) YLB: Các chương trước mình để là trò/mánh chơi bẩn, nham hiểm nha, như mấy vụ phantom tank, Voldermort,… đó.

Để nguyên để cho mọi người thấy nó có sự lan quyên không hề nhẹ đến YB song sát, nói chung là người chơi hệ thâm nho, âm hiểm =))
“Trong YB song sát, mọi người biết rõ thân thủ Sương Diệp như ban ngày, là cao thủ, chúng ta không thể đi theo con đường của anh ta được.

Thế nhưng! Thích ăn gạo hợp tác với Sương Diệp cũng giống chúng ta, kỹ năng bắn cũng được nhưng chắc chắn không phải giỏi, ý thức tốt nhưng không phải top.”

“Ưu thế của Thích ăn gạo là tìm được kiểu kỹ thuật như Sương Diệp, cùng với kỹ thuật ẩn núp không gì sánh kịp của anh ta, giống như những con chuột trong xó xỉnh, bạn sẽ mãi mãi không biết được nó trốn trong góc nào nhà mình.”
Bàn Tử đọc bình luận mà cạn lời, gì vậy pa, đừng có nói anh ta như người ôm bắp đùi chứ, lúc anh ta chơi với Sương Diệp, anh ta tìm được rất nhiều chỗ chó* đấy nhé, ok chưa!
(*) Chỗ chó: Chỉ nơi an toàn trong game, chui vào trốn bao giờ an toàn mới ra
Bàn Tử nhanh chóng lướt bài viết, một đoạn văn in đậm hiện ra.
“Chắc hẳn hồi còn bé các bạn đều từng chơi trò trốn tìm, ít nhiều gì đi trốn vẫn dễ hơn đánh người chứ nhở?”
“Hôm nay tôi thử chơi kiểu YLB, so với cách chơi ‘Không súng không phải đàn ông’, tôi còn vào được top 3 nhé!”
Phía dưới là ảnh chụp màn hình thứ hạng game đã che tên của người đăng.
Có người đồng ý có người phản đối, nhưng không thể không nói, từ sau khi YB song sát nổi tiếng, trong trò chơi ngày càng nhiều YLB như Bàn Tử và Sương Diệp.
Nhất là mấy bo cuối, không nhìn thấy người đâu, mỗi lần muốn tìm tưởng mù đến nơi, nhưng cũng cảm nhận được cảm giác kinh khủng của game, tự dưng có người xuất hiện dưới chân, phía sau, đỉnh đầu, dọa một phát bay nửa cái vía.
Đương nhiên trải nghiệm của người chơi không thích chó đương nhiên là cực kém, bọn họ chơi game sinh tử, muốn cảm giác vui sướng khi bắn nhau tóe máu như mưa, chơi trốn tìm như mấy đứa oắt con để làm cái nỗi gì!
Theo bọn họ nghĩ, đương nhiên YB song sát là đầu têu, thế là hai người nts và Bàn Tử bị đông đảo người chơi mắng chửi, chỉ vì bọn họ làm cách chơi YLB trở nên thịnh hành.

Trong lúc Bàn Tử đọc bài đăng, trò chơi cũng update xong.

Bàn Tử đăng nhập trò chơi, thông báo hệ thống tự động nhảy ra.
“Kỳ nghỉ hè, cúp Ăn gà toàn dân online!”
“Muốn so tài với các đội chuyên nghiệp? Muốn nhận được trang phục hiếm và số tiền thưởng khổng lồ? Muốn gặp nam nữ thần của mình?” 
“Vậy thì hãy đến và tham gia cúp Ăn gà PUBG!”

“Cúp ăn gà online lần này không có bất kỳ hạn chế dự thi nào, tất cả người chơi tạo thành đội ngũ đều có thể tham gia thi đấu.

Phần thưởng cho chức vô địch lên đến một triệu điểm tín dụng!”
Bàn Tử liếc nhìn dãy số không trên tấm poster, con mắt trợn sắp biến thành ký hiệu nhân dân tệ, thế nào đi nữa anh ta cũng phải tham gia cuộc thi này!
Nhưng Bàn Tử đã nhìn thấy dòng chữ nhỏ bên dưới.
“Người chơi phải thành lập một đội bốn người và gửi lời mời đến hệ thống.

Sau khi đội được tạo thành công mới có thể đăng ký tham gia cuộc thi.”
Bàn Tử kêu rên một tiếng, ra khỏi phòng phóng sang phòng bên, gõ mạnh cửa: “Em gái Sương Diệp, già trẻ nhà anh đều trông cậy vào em! Anh đặt hy vọng kiếm tiền nuôi em trai em gái anh trai chị gái lên người em đó!”
Nguyên Tiểu Diệp vừa mới online, chỉ nghe thấy Bàn Tử ngoài cửa hét lên như cha mẹ chết, cô còn không kịp đọc thông báo cập nhật hệ thống.
Cô đi ra mở cửa.
Bàn Tử nhào tới, Nguyên Tiểu Diệp nhấc chân chống mạnh vào bụng mỡ của đối phương: “Làm sao vậy?”
“Cúp Ăn gà! Giải thưởng là 1 triệu điểm tín dụng! Tham gia vào đội anh đi! Chúng ta tìm thêm hai người nữa là được!”
Nguyên Tiểu Diệp dừng một chút, nhìn Bàn Tử một cách kỳ lạ: “Chúng ta phải tìm những tuyển thủ có kỹ năng tốt một chút để tham gia thi đấu, có cao thủ nào muốn lập đội với chúng ta hả?”
Bàn Tử sững sờ, vô cùng đờ đẫn.
Hiện giờ danh tiếng của anh ta và Sương Diệp trong game rất thối, cùng với hành vi vô ý cố ý hố đồng đội, ai mà muốn lập đội chứ!
“Không sao, anh có một người bạn có thể tham gia!” Bàn Tử kiên quyết nói, “Thế thì chỉ còn thiếu một thôi, người biết chúng ta không chịu tham gia cũng chẳng sao, chúng ta chỉ cần đi dụ Tiểu Bạch là được!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.