"Này, sau này bà hãy yêu một người đàn ông luôn chờ để đội và cài quai mũ bảo hiểm cho bà nhé!”
“Tại sao?”
“Vì người ấy sẽ coi sự an toàn của bà trên tất cả mọi thứ.”
“Ừ!”
Diệu Lam leo lên xe, Đông Phong ngoái lại nhìn cô rồi lặng lẽ nổ máy. Nhưng cậu đột nhiên dừng lại.
“Này, còn nữa, sau này bà hãy yêu một người đàn ông dù đang đói nhưng vẫn kiên nhẫn ngồi nhìn bà ăn hết mọi thứ trên mâm mà không ca thán lời nào nhé!”
“Sao lại thế?”
“Vì chỉ cần bà no, người ấy sẵn sàng chịu chết đói.”
“Ý ông là tôi ăn hết phần của người khác chứ gì?”
“Không, ý tôi là thằng ngu kia quá sĩ gái.”
Bình luận truyện