Thi Dã mang thai chưa đến bốn tháng thì đã bắt đầu lộ bụng, múi cơ chậm rãi biến thành thịt mềm. Đối với chuyện này Thi Yến cảm thấy có chút tiếc nuối, nhưng ngài thượng tá lại rất thản nhiên. Mất thì mất, quá lắm sinh con xong luyện lại là được.
Thi Yến luôn thích ôm eo Thi Dã sau đó hôn bụng hắn. Thế nhưng Thi Dã luôn cảm giác có chút không dễ chịu, cho dù vậy hắn cũng không đẩy Alpha ra, cuối cùng bị Thi Yến hôn nhiều thành quen.
Phỏng trẻ con trong nhà cũng bắt đầu được chuẩn bị. Mỗi centimet mỗi một góc phòng đều là do hai người họ tự mình sắp xếp.
Lúc vừa mới biết Thi Dã mang thai Thi Yến có lén lút may hai con búp bê vải. Về phần tại sao phải lén lén lút lút, là bởi vì Thi Yến cảm thấy có chút ngượng ngượng, cậu sợ tiên sinh nhìn thấy sẽ cười cậu. Cậu không am hiểu chuyện may vá cho lắm, có mỗi hai con búp bê nhỏ mà vá vá hết gần hai tháng, thế nhưng nhìn vẫn quá sức buồn cười. Đôi mắt một cao một thấp, cánh tay bên dài bên ngắn, đường chỉ lung ta lung tung. Sau khi Thi Dã nhìn thấy cũng không nhịn cười được, tuy tiếng cười rất nhỏ nhưng vẫn bị Alpha nghe thấy. Thế là Thi Yến đỏ lỗ tai giấu tiệt hai bé búp bê, Thi Dã không thể làm gì khác hơn là dụ dỗ.
“Rất đáng yêu, không cần giấu.”
“Bé con nhất định sẽ thích, đây chính là do cha nó tự tay làm cho nó mà.”
Thi Yến vẫn lắc đầu, đến lúc lựa chọn gia cụ lại mua thêm hai con búp bê đẹp hơn. Sau khi đồ dùng trong phòng trẻ chuẩn bị xong xuôi Thi Yến sẽ thả hai con búp bê xinh đẹp lên giường nhỏ. Thế nhưng khi cậu bước vào phòng trẻ thì phát hiện trên giường nhỏ đã có hai con búp bê để sẵn từ lúc nào, là hai búp bê cậu tự may. Thời gian đã trôi qua mấy tháng, bản thân Thi Yến cũng không nhớ rõ cậu đã vứt hai con búp bê này tới xó nào, hóa ra là bị ngài thượng tá lấy đi. Thi Dã từ bên cạnh đi tới, không nói hai lời liền lấy hai con búp bê trên tay cậu đặt vào trong tủ.
“Hai cái này đặt trong tủ đi.”
“Em không được tự mình lấy ra đấy.”
“Sau khi bé con ra đời sẽ không ngủ chung với chúng ta sao?”
Thi Yến ôm eo ngài thượng tá, sau đó sờ sờ cái bụng nhô lên của hắn.
Thi Dã lắc lắc đầu.
“Không cần, quản gia sẽ cho người trực đêm chăm sóc cho đứa nhỏ.”
Thi Yến há miệng, dường như đang muốn thuyết phục bà xã mình.
“Tiểu Yến.”
“Sau khi bé con sinh ra em phải đến trường học, ta bắt đầu đi làm. Nếu muốn ban ngày có đầy đủ tinh lực vậy thì buổi tối nhất định phải ngủ ngon.”
“Buổi tối đứa nhỏ chắc chắn sẽ khóc nháo, em không cần lo lắng, người làm sẽ chăm sóc tốt bé con mà.”
Hắn sờ sờ Alpha.
“Thôi được.”
Thi Yến nắm chặt tay hắn.
“Vậy chúng ta đi mua thêm chút quần áo cho đứa nhỏ đi?”
Thi Dã đồng ý. Kỳ thực hắn muốn nói là trong nhà đã có nhiều đồ dùng cho đứa nhỏ rồi, thế nhưng cuối cùng vẫn đáp ứng yêu cầu của Thi Yến.
******
Hắn thấy đống quần áo trẻ con rực rỡ muôn màu có chút quáng mắt. Đây đã là lần thứ tư Thi Yến dẫn hắn đến cửa hàng quần áo trẻ em, thế nhưng lúc này Alpha vẫn chưa hết hứng thú chọn quần áo cho bảo bối của mình.
“Tiên sinh, ngài cảm thấy cái này thế nào?”
Thi Dã ngồi trên ghế mềm, nhìn một chút váy ngắn hồng nhạt trên tay Thi Yến.
“Được.”
“Tiên sinh tiên sinh, bộ âu phục nhỏ này thì sao? Đợi bé con được 4, 5 tuổi là mặc được rồi!”
“Mua đi.”
Thi Dã gật gật đầu.
Đi dạo được một lát, Thi Yến liền mang theo Omega đi bệnh viện tiến hành kiểm tra thường quy.
******
“Không có vấn đề.”
Bác sĩ nhìn báo cáo một chút.
“Ngày sinh dự kiến là tuần sau, hai người đã biết chưa?”
Thi Yến gật đầu như giã tỏi.
“Đã biết đã biết.”
“Đồ dùng nên chuẩn bị sớm, bằng không đến lúc cần lại luống cuống tay chân.”
Vị bác sĩ góp ý.
“Đã chuẩn bị xong đã chuẩn bị xong.”
Thi Yến nắm lấy tay Omega.
Bác sĩ đẩy đẩy mắt kính, thoạt nhìn rất hài lòng với thái độ của Alpha.
“Thằng nhóc cậu cũng đừng quá sốt sắng, thể chất của người yêu cậu vẫn rất tốt.”
Thi Dã tán thành gật gật đầu, tốt xấu gì hắn cũng là thượng tá, thể chất đương nhiên sẽ không quá kém.