Mấy câu này thật sự là quá xấu hổ. Tiểu khất cái nói xong hận không thể tự chôn mình xuống đất cho rồi. Ngài thượng tá đứng kế bên nghe cậu nói xong lại không xúc động rõ ràng như cậu, chỉ hơi khẽ cau mày tựa hồ như đang khổ não chuyện gì.
“Cậu đứng lên trước, ngồi trên sô pha.”
Ngài thượng tá vỗ vỗ vị trí bên cạnh.
Tiểu khất cái tưởng nhầm ngài thượng tá hết nhịn cậu nổi nữa, vì vậy nỗ lực làm gan nói:
“Tiên sinh, nếu ngài cảm thấy phiền phức thì… thì để tôi đi mua đi.”
Ngài thượng tá hơi nhíu mày lại, hứng thú nói:
“Cậu mua?”
Tiểu khất cái kiên trì:
“Đúng thế.”
Ngài thượng tá suy nghĩ một chút.
“Thôi, không cần. Công tác của ta hôm nay sẽ hoàn thành, cậu không cần đi một chuyến tay không.”
Hắn thấy trên mặt tiểu khất cái có chút chần chờ, vì vậy nói:
“Nửa tháng tới chúng ta có đầy đủ thời gian rảnh rỗi để vượt qua kỳ động dục, nếu ** trong nhà cũng không đủ lớn…”
Ngài thượng tá dừng một chút.
“Vậy tại sao ta không chọn ** của cậu ngay từ đầu?”
(Dấu ** là của tác giả. Dịcht: **=man’s banana)
Hắn sờ mái tóc xù xù của tiểu khất cái.
“Đừng thẹn thùng như thế, sớm hay muộn chúng ta cũng sẽ làm những chuyện đó thôi.”
Đôi mắt tiểu khất cái liếc liếc mấy cái, cuối cùng nghiêm túc nhìn thẳng vào mắt ngài thượng tá.
“Vâng, tiên sinh.”
Ngài thượng tá có vẻ rất hài lòng với dáng vẻ ngoan ngoãn của cậu, nhẹ nhàng vuốt ve hai má tiểu khất cái một chút:
“Cậu có tên thuộc về chính mình không? Không phải số hiệu.”
Đôi mắt tiểu khất cái tối sầm, lắc lắc đầu.
“Không có, tiên sinh.”
“Vì sao?”
“Tôi là trẻ mồ côi, từ lúc hiểu chuyện đã bắt đầu lưu lạc.”
Tiểu khất cái nắm góc áo.
“Muốn cùng họ với ta không?”
Tiểu khất cái nghe ngài thượng tá nói lập tức ngẩng đầu lên, khuôn mặt đầy vẻ kinh ngạc.
“Tiên sinh?”
Vẫn là câu nghi vấn.
Từ khi bị đế quốc phát hiện tiểu khất cái vẫn luôn nhận giáo dục, hoặc nói là tẩy não thì đúng hơn. Cậu tự nhiên hiểu rõ có rất ít Omega sẽ đưa ra yêu cầu này, dù sao từ trước đến nay ở trong mắt Omega các Alpha đều là mối nguy hiểm. Có thể nhóm Omega cần phải có bộ gien ưu tú của các Alpha để sinh hạ đời sau, nhưng rất nhiều Omega đều bảo trì trạng thái cảnh giác với Alpha xứng đôi với mình, chớ đừng nói tới chủ động đưa ra yêu cầu như ngài thượng tá.
Trong ánh mắt tiểu khất cái mang theo một ít kinh hỉ mà cũng có chút chần chờ. Cậu không chắc đợi đến khi ngài thượng tá bình an sinh con sau đó cậu còn có thể tiếp tục ở cạnh ngài hay không nữa.
Ngài thượng tá phát hiện tâm trạng của cậu, không thể làm gì khác hơn là lặp lại câu hỏi một lần nữa. Vì vậy tiểu khất cái có một cái tên thuộc về chính mình.