Angel And Devil

Chương 27: Cuộc trốn chạy



Nó trợn mắt nhìn con người đang bịt chặt miệng mình. Tại sao? Tại sao hắn lại làm như vậy chứ? Sao hắn lại ở đây?- Phạm Tiểu Thiên. Những câu hỏi thắc mắc cứ chạy lòng vòng trong đầu nó, tên Tiểu Thiên vẫn chưa chịu thả tay ra. Hắn nhìn nó rất lâu với ánh mắt đau khổ và đau đớn! Sao nhìn hắn có vẻ khác thế nhỉ? Nếu nó không lầm thì nhìn hắn rất thảm hại như là...hắn...vừa mới đi đánh nhau ở đâu về đấy! Rồi lát sau hắn bắt đầu đưa tay lên miệng khẽ nói “Suỵt”. Tuy không hiểu gì nhưng nó vẫn gật đầu ra vẻ đồng ý, có lẽ chỉ làm như vậy thì hắn mới thả nó ra. Đúng thật! Tiểu Thiên từ từ thả tay ra, tiếp tục thì thầm:

- Tôi đang bị truy đuổi

- Nhưng tại sao?

Nó định đưa ra một tràng dài những câu hỏi thì đã bị Tiểu Thiên chặn lại:

- Chuyện dài lắm, bây giờ thoát khỏi đây cái đã

Rồi tiếng mấy người bên ngoài vọng vô, làm nó muốn nín thở

- Tụi mày tìm kĩ chưa?

- Rồi đại ca, chỉ còn cái tolet nữ này là tụi em không dám vô thôi

- Mày ngu quá, tao dám chắc nó đang trốn trong đó chứ không đấu cả

Đúng là tên Tiểu Thiên này đang bị truy đuổi thật và không phải chỉ một người mà là rất nhiều người thì phải? Và nếu nó không lầm thì giọng nói mà nó vừa nghe chính là giọng của tên đại ca hôm bữa nó cho ăn một đòn võ! Nó vừa nghĩ vừa quay sang nhìn Tiểu Thiên. Hắn lúc này hình như...đang yếu đi. Có lẽ hắn bị đánh nhiều lắm hay sao mà cái áo sơ mi trắng ở trong bây giờ đã nhuộm đỏ máu. Chắc nảy giờ nó chỉ thấy cái áo đen ở ngoài mà không nhìn đến cái áo trong! Híc!! Đã vậy rồi thì phải tìm cách thoát thân thôi, nếu bị phát hiện thì không chỉ tên này mà cả nó chắc cũng sẽ nhừ đòn với tụi này quá! Nếu nó không lầm thì tụi này rất đông và nó cố gắng nghĩ ra một kế hoạch và rồi một ý nghĩ chợt lóe sáng trong đầu nó, một cách mà nó đã từng xem trên tivi

- Tiểu Thiên, bây giờ tôi có một kế hoạch này, nhưng cậu phải nghe lời tôi đó!- Tôi nhìn tên Tiểu Thiên, ít nhất hắn phải đồng ý hợp tác thì mới có thể thực hiện được.

Và hắn gật đầu, nó nói tiếp:

- Chỉ cần không nhìn thấy cái chân cậu là được rồi chứ gì? Vậy cậu lên đi! Tôi cõng cậu- Nó nói giọng oai hùng chưa từng có!

Hình như Tiểu Thiên có cảm thấy hơi ngượng nhưng trước tình huống ngàn cân treo sợi tóc này hắn không thể không đồng ý và hắn khẽ gật đầu, rồi cả hai nhanh chóng tiến hành kế hoạch, nhưng có lẽ không suông sẻ cho lắm vì tên Tiểu Thiên rất nặng. Nếu so số kí với nhau không biết nó thua hắn bao nhiêu nhưng tình hình là không thể nào cõng nỗi. Nhưng không biết làm sao nó cũng đã cố gắng nhấc được Tiểu Thiên khỏi mặt đất trong nỗ lực đã vượt quá giới hạn. Tên Tiểu Thiên có vẻ không sung sướng gì mà theo như nó thấy thì hắn đang đau đớn chắc một phần vì vết thương chăng? Nhưng hắn phải cố gắng chịu đựng thôi nếu như hắn muốn thoát...

Ở ngoài, lúc này nó có thể nghe rõ mồn một tiếng nói của tên đại ca:

- Tụi bây coi nó có trốn trong mấy phòng vệ sinh không?

- Nhưng làm sao kiểm tra hả đại ca?- Tên đàn em nói giọng nhút nhát

Nhưng tên đại ca thì không sợ hãi chút nào:

- Thì mày cứ cúi xuống nhìn từng phòng coi chân từng người

- Vâng, thưa đại ca- Tên đàn em tuân lệnh và hắn bắt đầu cái hành động quá đáng đó là đi nhìn xuống từng phòng trong nhà vệ sinh, mà cái nhà vệ sinh này thì có bao nhiêu phòng đâu, theo nó thì từ 8 đến 10 là cùng và có lẽ hắn sẽ nhanh chóng nhìn vào cái phòng của nó

Và đúng là như vậy, tiếng bước chân đang dần dần tiếng lại gần căn phòng của nó. Nó toát cả mồ hôi nhìn Tiểu Thiên, hắn đã vô cùng kiệt sức, trong khoảng khắc đó một giọt máu lăn dài và rơi xuống đất trong hơi thở mệt nhọc...

Dù là bất ngờ nhưng nó đã vội lấy chân đạp lên giọt máu đó, hên là vừa kịp lúc tên đàn em cuối xuống nhìn. Lúc này, mồ hôi của nó và hắn đã hòa và nhau, à không, có lẽ có cả máu của hắn nữa và hắn cứ tuột dần...tuột dần khỏi người nó. Đến lúc chân hắn chạm đất cũng là lúc tên đàn em kia đã đi khỏi. Thật là không gì may mắn bằng! Và có vẻ như là tên đàn em đó đã chạy tới báo cáo với tên đại ca:

- Không có thằng đó chỉ có một đứa còn gái trong cái phòng kia thôi thưa đại ca

Tên đại ca bắt đầu giở giọng quát tháo:

- Đúng là một lũ ăn hại, biết đâu nó với con nhỏ trong đó hợp tác lừa chúng ta thì sao? Mày cứ canh ở đây đi, khi nào chỉ thấy con nhỏ trong đó ra một mình thì rút

- Nhưng đây là tolet nữ mà đại ca, ở trong này ngoài lỡ bị kêu biến thái thì sao?- Tên đàn em nói trong sợ hãi, chắc hắn cũng nằm trong top những người sợ phụ nữ của thời đại!

Còn tên đại ca thì không nằm trong top đó, hắn tiếp tục ra lệnh:

- Mày cứ ở đây cho tao, hôm nay nhà hàng không nhiều khách đâu. Tao đi xem xét một vòng nữa rồi quay lại

Nó tròn mắt nhìn Tiểu Thiên, ai ngờ tên đại ca đó thông minh quá trời luôn, bây giờ chỉ còn nước đi ra chiến đấu chứ sao! Dù sao bây giờ chỉ còn mình tên đàn em ở ngoài, với tài nghệ võ công của nó dư sức đánh lại.

- Tôi đi ra xem tình hình đây, cậu cứ ở đây đi

Tiểu Thiên khẽ gật đầu và nó nắm cái chốt cữa vặn thật mạnh nhưng trước đó Tiểu Thiên đã nắm tay nó lại, khiến nó giật mình và theo phản ứng nó quay lại.

- Cận thận- Tiểu Thiên nhẹ nhàng nói, lời nói này...không còn lạnh lùng nữa và...nó có thể cảm nhận sự quan tâm thật sự trong lời nói của hắn nhưng nó không còn thời gian nữa nó chỉ gật đầu rồi bước ra khỏi phòng, tên đàn em nhìn thấy nó bước ra một mình thì hoảng loạn định bỏ chạy, hắn quay lưng và nó khẽ vui mừng vì đã đuổi được hắn mà không cần phải động thủ. Nó định sẽ đợi tên này đi rồi lôi Tiểu Thiên ra nhưng hắn đã nhìn thấy nhưng vệt máu dài trên cái váy đầm của nó và trong tic tắc hắn quay lại...

- Thằng đó đang ở trong căn phòng mày mới đi ra phải không?

Nó không trả lời, nhưng hắn cũng cố gắng bình tĩnh nhấn nhút gọi cho tên đại ca:

- Đại ca ơi thằng đó đang ở trong cái tolet...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.