Anh Ấy Gọi Tôi Là Hắc Liên Hoa

Chương 155: Bị nhốt ở tầng hầm.



Chu Nguyên Phong ánh mắt tối sầm lại, nở nụ cười: "Ừ ... Có phải không? Có thể có mùi này trên máy bay."

"Ta không tin, mùi này rõ ràng là ngươi và người đó ..."

Cố Ngôn Sanh đột nhiên cắt ngang lời nói của Cố Lâm nhìn Chu Nguyên Phong, nghiêm nghị nói: “Cậu trở về nước là có việc sao ?”

“Cậu ở lại một lát, một số việc riêng cần xử lý.”

Chu Nguyên Phong ngồi ở trên sô pha nhìn Cố Ngôn Sanh như thể anh ấy đang do dự để nói điều gì đó.

“Cố Lâm, cậu đi trước đi.”

Chu Nguyên Phong thở dài sau khi thấy Cố Lâm rời đi, và nói, “Cậu có gì muốn hỏi tôi không?”

Cố Ngôn Sanh hạ thấp cảm xúc trong mắt và nghiêm nghị nói, “Tôi đã đem Thẩm Lạc An đến Cố trang ... Tại sao cậu lại cùng với mẹ giấu giếm tôi mọi chuyện? "

Chu Nguyên Phong kinh ngạc quay đầu lại," Cậu ... có biết chuyện xảy ra lúc đó không? Tất cả đều là? "

" Có lẽ tất cả ... Tôi không chắc Thẩm Lạc An vẫn còn lừa gạt tôi điều gì nữa không "

" Chúng tôi không phải cố ý không nói với anh, nhưng Niệm Nam không muốn anh cảm thấy áy náy. Cậu ấy muốn anh thật lòng yêu cậu ấy, cho nên mấy năm qua cậu ấy vẫn luôn nỗ lực, nhưng sau khi Thẩm Lạc An trở lại, khiến anh càng ngày càng đẩy cậu ấy xa hơn. "

Cố Ngôn Sanh hít một hơi, siết chặt tay nói:"Tôi biết rằng em ấy đã bị chấn thương nặng sau khi cứu tôi. Giờ đêm nào anh ấy cũng mơ thấy em ấy, trong mơ người em ấy đầy vết thương và hỏi tôi tại sao lại đối xử với em ấy như vậy...Tôi ... "

" Sau đó anh đã làm gì? Đi gặp cậu ấy? "

"Tôi đến gặp Niệm Nam, và em ấy phớt lờ tôi ... em ấy không cho tôi đến gần. Tôi muốn xin lỗi Niệm Nam và nói chuyện với em ấy ... nhưng em ấy ghét tôi ... tôi không biết phải làm sao . Em ấy đã rất phản kháng cách tiếp cận của tôi trong bữa tiệc ngày hôm qua. Tôi ... "

Cố Ngôn Sanh nói với Thẩm Lạc An tất cả những gì anh ấy đã làm với Ôn Niệm Nam trong những ngày qua.

Chu Nguyên Phong nhìn người trước mặt gầy đi rất nhiều, thở dài: "Cậu đúng là đồ ngốc trong yêu đương. Bao năm qua cậu đã làm nhiều chuyện khốn nạn như vậy rồi. Cậu cho rằng người bình thường sẽ tha thứ cho cậu chỉ vì thích cậu không? ”

Cố Ngôn Sanh ôm đầu đau đớn, trong mắt hiện lên vẻ khó hiểu.

"Tôi không thể kiềm chế được tính khí của mình. Tôi không biết mình có thể làm gì khác. Tôi rất muốn gặp em ấy, nhưng ngay khi tôi xuất hiện trước mặt em ấy, em ấy ... sẽ rất tức giận ... nhưng tôi muốn nhìn thấy em ấy. Làm sao tôi có thể khiến em ấy tha thứ cho anh ấy? Tôi… ”

Chu Nguyên Phong chưa bao giờ nghĩ đến một ngày Cố Ngôn Sanh sẽ hỏi anh như thế nào để theo đuổi người ta.

"Cậu đã không để cậu ấy nhìn thấy sự thay đổi của mình thì sao cậu ấy có thể tha thứ cho cậu? A Sanh, tôi biết rất rõ tính khí của Niệm Nam. Khi cậu ấy yêu thì sẽ tin rằng người đólà tất cả với mình, nhưng nếu cậu ấy từ bỏ ... Vậy thì cậu sẽ làm bao nhiêu chuyện cũng là vô ích. Nếu bạn muốn bù đắp cho cậu ấy, hãy để cho cậu ta cảm thấy rằng cậu tốt với cậu ấy "..

Cố Ngôn Sanh nhìn chằm chằm vào người trước mặt anh: “Cảm giác rằng tôi tốt với em ấy'?

Tôi chỉ có thể nhắc nhở anh về hướng đi đúng đắn. Nhưng tôi sẽ không chỉ cho anh biết cách làm điều đó, điều đó phụ thuộc vào anh. "

“Tôi biết ..."

Chu Nguyên Phong nhìn hộp kính trên tay, ánh mắt tối sầm lại: "A Sanh, thật ra ... Niệm Nam hiện tại đang sống rất tốt. Cậu ấy có một nghề nghiệp mà cậu ấy thích và một cuộc sống bình yên bên bạn bè. Các người đã ly hôn…có lẽ ... "

" Có thể là gì? Anh có muốn thành toàn cho em ấy với những người khác? Nằm mơ! Em ấy là của tôi! Chỉ có thể là của Cố Ngôn Sanh tôi! Làm sao tôi có thể…nhường cho người khác ?? ”

“Anh làm cậu ấy tổn thương quá sâu, cậu ấy không thể…”

Cố Ngôn Sanh kích động đứng lên, hất cái gạt tàn trên bàn xuống đất, vẻ mặt ủ rũ nói: “Đủ rồi, tôi không cần anh xen vào vấn đề của tôi với em ấy, tôi sẽ tự đến, tôi sẽ cho em ấy thấy những thay đổi của tôi."

'Khuôn mặt của anh bây giờ rất kém. Nếu anh đã có những cơn ác mộng và mất ngủ, anh có thể đi đến một nhà tâm lý học để thay đổi tâm trạng cáu kỉnh của mình.'

Chu Nguyên Phong liếc mắt nhìn hắn rồi quay người bước ra ngoài cửa nhưng bị chặn lại.

“Để Cố Lâm đưa anh về.”

Trong bãi đậu xe, Cố Lâm vừa ngồi xem video vừa cầm máy tính trên tay.

Trong video, Cố Ngôn Sanh đang cắt bánh với Lục Vân trong bữa tiệc sinh nhật lần thứ mười bảy, hiếm khi hắn cười được.

Cố Lâm khẽ mím môi cười nhìn về phía cửa kính xe.

Chu Nguyên Phong rời khỏi bãi đậu xe, nhìn thấy người trong gương chiếu hậu, nhíu mày: "Anh làm sao vậy?"

"Tôi đang học hỏi anh trai tôi, anh thấy tôi rất giống anh ấy không?"

“Giống…thực sự rất giống. "" Anh nói nếu tôi đem gương mặt này đi gặp anh Niệm Nam, anh ấy sẽ ...”

Điện thoại di động đột nhiên vang lên, mặt Chu Nguyên Phong hoảng hốt cầm điện thoại đút vào túi.

Nụ cười trên miệng Cố Lâm giảm dần, nhìn người đang lái xe và nói : "Anh đang yêu ai? Hai người đang sống cùng nhau sao? Chiếc kính là của anh ấy?"

"Không, chính tôi sẽ đeo nó.”

" Ồ? Nói dối, ba câu tôi hỏi anh là khẳng định một cách chắc chắn, anh đang yêu, tôi muốn tìm một món đồ chơi để chơi. "

Âm ... Âm ... Âm ...

Máy tính đột nhiên vang lên một hồi chuông cảnh báo, Cố Lâm sắc mặt lập tức thay đổi, nghiêm nghị nói : "Nhanh lên! Quay lại nhà! Nhanh lên!"

Chu Nguyên Phong đoán là ở Cố trang có gì đó không ổn, liền tăng tốc.

Khi đến Cố trang, cả hai vội vã chạy tới, chỉ thấy rằng cánh cổng có dấu hiệu rõ ràng đã bị phá hoại.

“Cẩn thận, bọn họ có thể chưa rời đi.”

Cố Lâm lấy máy tính ra, ngón tay nhanh chóng ấn cái gì đó, trên màn hình tất cả các nơi của Cố trang đều xuất hiện, nhưng đều bị phá hủy, tất cả hình ảnh đều bị mờ.

Cầm lấy cây gậy bên hông, lạnh lùng đạp cửa xông vào tầng hầm, tầng hầm trống không ...

Nhìn khóa cửa bị mở ra , vẻ mặt Cố Lâm lập tức trầm xuống, trong mắt hiện lên tia lạnh lẽo.

"Thế mà lại để cho anh ta trốn thoát. Dường như có người theo dõi tôi. Thật thú vị."

"Hãy nói với anh trai tôi rằng Thẩm Lạc An đã được cứu thoát. Các máy giám sát đã bị phá hủy và tôi không thể nhìn thấy nó là ai. Tôi sẽ kiểm tra xem."

Chu Nguyên Phong nhìn xuống tầng hầm, vết máu trên sàn giật mình, nhàn nhạt nói: “A.”

“Người tình nhỏ mới của Cố Ngôn Sanh bị vạch trần”

“Tập đoàn Cố lại có thêm một vụ bê bối! Thêm một người yêu! Đã đến bữa tiệc của gia đình họ Tưởng và tay trong tay rời đi! 』

[Câu đầu tiên khi tôi thức dậy mỗi ngày? Hôm nay Cố tổng có lên hot search không?]

[Cố tổng là ruộng dưa đúng không? Với bao nhiêu dây dưa đều quấn trên người, luôn trực sẵn trên hot search]

[Tổng tài Cố thị trước kia từng là thái tử gia tính tình cao ngạo, giờ lại trở thành kẻ cặn bã khắp nơi đâu cũng có tiểu tình nhân? ]

[Bên CP các người vẫn còn nói à? Lại thêm một tiểu tình nhân khác, tôi không biết có bao nhiêu người còn chưa xuất hiện nữa]

[Chị em tụ tập để đào lên nào! Xem người này có ham tiền như Thẩm Lạc An không nhé! ]

Ai mà biết được rằng không mất nhiều thời gian để có người đăng một bức ảnh chụp mặt trước của "người yêu nhỏ" này. Trong ảnh, Cố Lâm nhìn vào máy ảnh với khuôn mặt trẻ thơ đang cười rất ngọt ngào. Khuôn mặt đó gần như đã bị sao chép, ngay lập tức nổ tung chảo.

[Cố Ngôn Sanh này không phải là người! Có một đứa con lớn như vậy! ]

[Nguồn gốc của người này là gì? Tại sao tôi không thể tìm thấy được? Thật kỳ lạ]

[Đây chắc chắn là con trai của Cố tổng, một đứa em trai dễ thương như vậy]

[Có phải tất cả những người nói đây là đứa con ngoài giá thú đều bị mù không? Chẳng lẽ Cố Ngôn Sanh tám tuổi đã phát dục sao? ]

[Thêm một lần làm WE đau khổ nữa, Cố tổng không phải con người nữa]

Tần gia.

Trong phòng khách Thẩm Thiên Hào lắc lắc ly rượu, chế giễu nói: "Bữa tiệc này Cố Lâm thực sự dám cho mọi người thấy khuôn mặt của mình, nhưng cũng gây ra không ít rắc rối,"

Tần tổng giương mắt nhìn ly rượu, trầm giọng nói: "Năm đó Lục Vân một mình lèo lái Cố thị sau khi Cố Tử Mặc chết, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào đứa con trai độc nhất này, Cố thị chỉ có người thừa kế độc nhất này sẽ kết thúc, nhưng ai nghĩ rằng cô ấy đã bí mật gửi Cố Ngôn Sanh ra nước ngoài và tìm hàng giả để thay thế. "

Thẩm Thiên Hào gật đầu:" Cố Lâm chỉ là vật thay thế, dùng để đỡ đạn cho người thừa kế thực sự của nhà họ Cố”

“Chính xác, lúc còn nhỏ không mấy người gặp qua Cố Ngôn Sanh, Lục Van lại tìm người trông giống con trai của mình để giả mạo, cố ý đưa nó đến nhiều bữa tiệc. Đương nhiên, tất cả nguy hiểm đều tập trung vào "Tiểu Cố tổng" giả mạo này... "

"Lục Vân cũng thật tàn nhẫn. Sau khi con trai bà ta trở về, đã yêu cầu Cố Lâm đến Cố trang."

"Cố Lâm có tài năng rất cao, về mọi phương diện, sẽ là một lưỡi dao sắc bén đối với nhà họ Cố!"

Thẩm Thiên Hào nghĩ đến những gì mình nhìn thấy trong ngày, hơi thở hấp hối của Thẩm Lạc An người đầy vết thương, trong lòng cũng có chút kinh hoàng, bác sĩ nói những vết thương này không nặng nhưng có thể gây ra đau đớn.

"Lần này vết thương của Thẩm Lạc An rất nghiêm trọng, thân thể của anh ta coi như vô dụng, không còn giá trị sử dụng. Khi tỉnh lại, hỏi xem đồ anh ta trộm được cất giấu ở đâu ."

Ánh mắt Thẩm Thiên Hào lóe lên: "Đúng vậy, khiến cho Tần tổng gặp chuyện phiền toái rồi, sau khi lấy được đồ tôi sẽ gọi điện thoại cho ngài ngay lập tức. ”

Hai người không để ý đến Tần Tề Bách đi từ trên lầu xuống rót nước uống.

“Thẩm Lạc An bây giờ đang… ở trong nhà của ta?”

Tần Tề Bách nghĩ đến lúc trước mình vì Thẩm Lạc An mà bị Cố Ngôn Sanh đè xuống đất rồi đánh, con chó cái làm cho hắn trói nhầm người lại bị cha mắng, hắn còn chưa đi tìm để tính sổ đâu, mà giờ lại đưa mình tới cửa. ..

"Tiêu Kỳ Hạo! Cậu chết ở đâu vậy Tiêu Kỳ Hạo?"

" Thiếu gia đã xảy ra chuyện gì vậy?" Tiêu Kỳ Hạo từ trong phòng bước ra.

Tần Tề Bách liếc mắt một cái, vẻ mặt vô cùng ghê rợn, nhướng mày nói: "Đi thôi, hiện tại tôi rất vui vẻ, tôi rốt cuộc có thể báo thù ..."

"Niệm Nam ... Niệm Nam ... Xin thứ lỗi cho tôi, được không? Niệm Nam! Trở về đi! Tôi muốn bắt cậu vào tầng hầm rồi lại mãi mãi! "

" Đừng ... "

Người trên giường đột nhiên mở mắt ngồi dậy, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi, hơi thở Ôn Niệm Nam bình tĩnh lại.

Khi nghe Cố Ngôn Sanh gọi mình, phản ứng đầu tiên của cậu là sợ hãi ... cậu sợ nghe thấy giọng nói của Cố Ngôn Sanh ...

Đột nhiên chuông điện thoại vang lên, Ôn Niêm Nam kinh ngạc nhận lấy điện thoại.

"Alo ... Ai vậy"

"Có phải WE tiên sinh không?"

"Đúng, bạn là ai?"

"Vâng, ban đầu chúng tôi đã lên lịch cho bạn ghi hình chương trình vào thứ tư tuần trước, nhưng do có việc nên bị trì hoãn. Xin hỏi chúng tôi có thể mời bạn tham gia buổi ghi hình của chúng tôi vào thứ tư tuần này không? ",

Ôn Niệm Nam liếc nhìn đôi chân của mình và mắt cậu lóe lên. Cậu không thể tự nhốt mình trong ký ức trước đây nữa.

"Được."

"Thật tuyệt, nó như thế này. Chương trình của chúng tôi đang phát trực tiếp tương tác với người hâm mộ. Chúng tôi sẽ đăng đăng ký trước trên Weibo và để họ viết một lời nhắn chân thành và đọc trước cho WE. Lúc đó, bạn có thể nói chuyện với người hâm mộ"Ôn Niệm Nam hơi ngạc nhiên:" Chia sẻ suy nghĩ trong lòng trên phát sóng trực tiếp? "

" Vâng, có thể không? "

" Ừm ... được. "

Blog chính thức của chương trình đã thông báo rằng WE sẽ là khách mời vào thứ 4, cậu ấy đã được mời tham gia chương trình và giao lưu với người hâm mộ.

Cố Ngôn Sanh nhìn thấy Weibo do người hâm mộ đăng lại trên trang web DAWN. Sau khi nhìn thấy Niệm Nam trong bức ảnh, một ánh sáng rực rỡ lóe lên trong mắt anh ấy ...

Niệm Nam phát sóng trực tiếp ... Bạn có thể viết một lời nhắn chân thành cho WE.

Tác giả có điều muốn nói.

Đoán xem Tần Tề Bách sẽ đối phó với Thẩm Lạc An như thế nào?

Phát sóng trực tiếp! Phát sóng trực tiếp! Cố Tra Tra, người đã giấu danh tính là một người hâm mộ WE trong hai năm sắp rớt áo vest! !

Đoán xem điều gì sẽ xảy ra khi bạn xem chương trình phát sóng trực tiếp và nghe những lời trong lòng sẽ như thế nào! !

Chu Nguyên Phong sắp đi gặp em vợ.

Trailer : Niệm Nam phát sóng trực tiếp đáp trả người hâm mộ. Tiểu Tần tổng trả thù Thẩm Lạc An, Đường Sóc gặp hacker lớn, Đường Luân Hiên tự nhiên hành động như một người đàn ông.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.