Hạ Diệp Chi nói: “Điều kiện thứ nhất, chính là để tiểu Lệ đóng vai chính.”
Nhân vật nữ chính trong “Mất Thành” không tệ, thể loại phim truyền hình hồi hộp như vậy, hầu như nam chính đều nổi tiếng hơn, nhưng “Mất Thành” nhân vật nam chính và nữ chính là cân sức ngang tài, nhân vật nữ chính cũng rất phù hợp.
Cố Tri Dân đem “Mất Thành” làm phim điện ảnh đương nhiên là tác phẩm lớn, đến lúc đó sẽ chiếu ở rạp, mặc dù “Mất Thành” đã được quay trước đó nhưng đang rất nóng, số lượng khán giả rất đông, chỉ cần bản điện ảnh của “Mất Thành” được quay một cách cẩn thận, chắc chắn sẽ thu được lợi nhuận lớn.
Thể loại phim đang rất nóng, nội dung cốt lõi này là tài nguyên rất quý hiếm, mà Thịnh Đỉnh nhiều nghệ sĩ như vậy những người muốn tham gia diễn bộ phim này chắc chắn không ít. Mặc dù Cố Tri Dân chắc chắn trăm phần trăm sẽ thiên vị Thẩm Lệ, đem vai nữ chính cho cô, nhưng dựa vào mối quan hệ hiện tại của Thẩm Lệ và Cố Tri Dân, chắc chắn cô ấy sẽ từ chối cơ hội lần này.
Trong khoảng thời gian ngắn ngủi nói chuyện với nhau, Hạ Diệp Chi nhận ra được thái độ của Thẩm Lệ, cô không luôn liên quan quá sâu đến Cố Tri Dân.
Mà chuyện này được Hạ Diệp Chi nói ra, đương nhiên là không giống nhau, kịch bản là Hạ Diệp Chi viết, đây cũng là giao ước giữa cô và Thẩm Lệ, Thẩm Lệ đương nhiên sẽ không từ chối.
Cho nên, Hạ Diệp Chi nói chuyện này, cũng là giải pháp tối ưu nhất.
“Đó là đương nhiên, đây là chuyện nhỏ không cần cô đưa ra, chắc chắn tôi cũng sẽ làm như vậy.” Cố Tri Dân cười nói.
Hạ Diệp Chi gật đầu: “Vậy thì phải làm phiền anh đưa điều kiện này của tôi vào trong bản hợp đồng.”
Cố Tri Dân đột nhiên ngồi thẳng người, vẻ mặt không dám tin: “Không phải chứ, Diệp Chi, cô vẫn chưa tin tôi sao?”
“Dĩ nhiên là không phải, tôi chỉ muốn đưa cho tiệu Lệ xem, để cô ấy biết tôi yêu cô ấy đến mức nào.” Hạ Diệp Chi nói đùa.
Đương nhiên, những lời này cô chỉ là nói cho Cố Tri Dân mà thôi.
Mấy năm nay, Thẩm Lệ ở trong ngành giải trí tương đối ổn, có một lượng fan hâm mộ nhất định, nhưng cũng không được coi là rất ‘hot’, hơn nữa dự án “Mất Thành” này quá bắt mắt, khó đảm bảo sẽ không có người nào ghen tị với cô, nói cô có mối quan hệ mờ ám với quản lý cấp cao của Thịnh Đỉnh nên mới nhận được cơ hội lần này.
Cho nên, vì lý do an toàn, Hạ Diệp Chi mới để cho Cố Tri Dân đem điều này thêm vào trong hợp đồng.
Hạ Diệp Chi cùng Thẩm Lệ tình cảm rất tốt, Cố Tri Dân đương nhiên sẽ không nghi ngờ lời nói của cô: “Được được được, nhất định tôi sẽ thêm vào.”
Bàn đến Thẩm Lệ, Cố Tri Dân đương nhiên chỉ có thể đồng ý.
“Điều kiện thứ hai, không thể để cho Tiêu Văn tham gia quay bộ phim này.” Hạ Diệp Chi nói xong, ngẩng đầu nhìn Cố Tri Dân.
Cảm thấy khuôn mặt Cố Tri Dân hơi ngưng trọng, cô liền bổ sung thêm một câu: “Ý của tôi là, dù là một người qua đường cũng đều không thể.”
Sắc mặt Cố Tri Dân ngưng lại: “Có chuyện gì xảy ra vậy? Cô ấy đắc tội cô rồi sao?”
Hạ Diệp Chi nghe xong lời này của anh thì biết trong lòng Cố Tri Dân thật ra đã có ý tưởng sắp xếp nhân vật cho Tiêu Văn, giọng điệu chân thành nói: “Không có gì gọi là đắc tội hay không đắc tội, chỉ là cảm thấy kỹ năng diễn xuất của cô ta quá kém, nhìn vào thấy cay mắt.”
Thật ra thì Cố Tri Dân rất xem trọng Tiêu Văn, đã nghĩ tới muốn sắp xếp một vai trong “Mất Thành” để Tiêu Văn xuất hiện.
Mà câu nói của Hạ Diệp Chi khiến anh nghi ngờ con mắt của chính mình: “Thật sự kém như vậy sao?”
“Là rất tệ.” Mạc Đình Kiên đúng lúc bồi thêm một câu.
Sắc mặt Cố Tri Dân cứng đờ: “Vậy được, việc này cũng có thể đồng ý với cô…”
Ngay cả Mạc Đình Kiên cũng cảm thấy kỹ năng diễn xuất rất kém, vậy anh cũng không có lời nào để nói, rơi vào sự tự nghi ngờ chính mình.
Hạ Diệp Chi hơi kinh ngạc quay đầu nhìn về phía Mạc Đình Kiên, Mạc Đình Kiên chỉ hướng về phía cô nở ra một nụ cười.