Mạc Đình Kiên rõ ràng đã trực tiếp ém tiệt chuyện này đi, không để cô biết, nếu như không phải Tần Thủy San nói với cô, e rằng ngay cả cơ hội biết chuyện này cũng không có.
“Cô đừng khai ra tôi đó.” Tần Thủy San không yên tâm dặn dò.
Cô ta tưởng rằng chuyện này Hạ Diệp Chi chắc chắn đã biết rồi, nhưng cô không biết gì cả, điều này hiển nhiên là Mạc Đình Kiên không muốn cô biết.
Mạc Đình Kiên cũng không phải hiền lành gì.
Hạ Diệp Chi đáp một tiếng: “Ừm.”
Sau khi Tần Thủy San đi, Hạ Diệp Chi trực tiếp đi tìm Cố Tri Dân.
Nhớ lại trước đó Tiêu Văn có nói muốn xin lỗi cô một chuyện, cô cơ hồ có thể khẳng định minh tinh lên hotsearch với Mạc Đình Kiên là Tiêu Văn.
Còn về chuyện Tiêu Văn tại soa lại cùng Mạc Đình Kiên lên hotsearch, Cố Tri Dân nhất định biết.
Tiêu Văn là nghệ sĩ dưới tay Cố Tri Dân.
Cố Tri Dân đang gọi điện thoại, nghe thấy tiếng gõ cửa, ngẩng đầu lên nói một tiếng: “Vào đi.”
Hạ Diệp Chi đẩy cửa vào, tự tìm một chỗ ngồi, yên lặng đợi Cố Tri Dân nói xong điện thoại mới hỏi chuyện của Mạc Đình Kiên và Tiêu Văn.
Cố Tri Dân rất nhanh đã nói xong điện thoại, đặt điện thoại sang một bên: “Nhanh như vậy đã ăn cơm về rồi sao?”
Còn tưởng hai người lát nữa mới đến.
“Có chuyện muốn hỏi anh.” Hạ Diệp Chi đi thẳng vào vấn đề.
“Hả?”
“Hôm qua Tiêu Văn và Mạc Đình Kiên lên hotsearch hả?”
Mặt Cố Tri Dân cứng lại, ho nhẹ một tiếng, có chút mất tự nhiên nói: “Cô biết rồi?”
Chuyện này cũng rất xấu hổ, Mạc Đình Kiên là anh em tốt của anh ta, Tiêu Văn lại là nghệ nhân tiềm năng của công ty.
Cố Tri Dân quả nhiên biết chuyện này, sắc mặt Hạ Diệp Chi lạnh đi mấy phần: “Xảy ra chuyện gì?”
“Hôm qua Mạc Đình Kiên qua đây đón cô đi ăn cơm, lúc đưa cô về Thịnh Hải, bị phóng viên chụp lén trước cửa, sau khi cô đi vào, Tiêu Văn cũng theo sau cô đi vào, lại bị phóng viên ác ý cắt ghép, nói Mạc Đình… nhìn trúng Tiêu Văn rồi, đang theo đuổi cô ấy.”
Cố Tri Dân nói đến chuyện này cảm thấy đầu to lên luôn.