Thẩm Lệ nhận điện thoại xem, phát hiện đề tài này còn rất náo nhiệt.
“Fan cũng hơn mười nghìn rồi.” Ánh mắt Thẩm Lệ rơi trên số lượng fan phía dưới tiêu đề thảo luận: “Đề tài thảo luận này vừa tạo hôm nay, sau này có phải fan sẽ nhiều hơn không?”
“Chị Tiểu Lệ, chị còn có tâm trạng xem náo nhiệt sao? Chị xem Đào Triển Minh đó và công ty của anh ta chiếm đến mấy cái hotsearch, anh ta rõ ràng là muốn cọ nhiệt độ của chị…” Cố Mãn Mãn vốn nhìn Đào Triển Minh không vừa mắt, chuyện thế này, liền càng xem Đào Triển Minh không vừa mắt.
“Đúng vậy, nếu không phải vì độ hot, tại sao Đào Triển Minh muốn xuất hiện trước ống kính chứ, anh ta không rảnh như vậy.” Thẩm Lệ sớm đã có tâm lý chuẩn bị, tất cả những chuyện này đều nằm trong phạm vi có thể khống chế, cô không phản cảm với chuyện này.
“Nhưng em vẫn cảm thấy anh ta…”
Cố Mãn Mãn đang muốn tiếp tục nói chuyện, điện thoại lại vang lên, nhìn rõ hiển thị điện thoại, khuôn mặt nhỏ của cô ấy xụ xuống: “Người này thật sự nhắc cũng không thể nhắc, vừa nhắc đã tìm đến cửa rồi.”
Thẩm Lệ thấy vậy, hỏi: “Đào Triển Minh gọi điện thoại tới?”
Cố Mãn Mãn: “Ừa.”
“Nhận đi.” Thẩm Lệ gật gật đầu, ý bảo Cố Mãn Mãn nhận điện thoại.
Cố Mãn Mãn mở loa ngoài: “Tổng giám đốc Đào.”
“Cô Cố.” Giọng Đào Triển Minh vẫn ôn hòa.
Cố Mãn Mãn không thích Đào Triển Minh, trực tiếp hỏi: “Có việc sao?”
Đào Triển Minh không lập tức lên tiếng, hai giây sau, anh ta mới không nhanh không chậm nói: “Cô Cố không muốn nhận điện thoại của tôi.”
Giọng rất chắc chắn.
Cố Mãn Mãn bị nhìn thấu suy nghĩ, có chút xẩu hổ, bệnh nghề nghiệp cười giả lã khô khốc: “Sao có thể chứ? Tôi chỉ là gần đây khá bận, muốn cố hết sức ý dài lời ngắn mà thôi.”
“Đã như vậy, tôi liền nói ngắn gọn, hotsearch facebook tôi cũng thấy rồi, phiền cô giúp tôi chuyển lời tới cô Thẩm, tôi rất cảm ơn cô ấy, đợi hai người có thời gian, tôi mời hai người dùng cơm.”
“Được, tôi biết rồi.”
“Tạm biệt cô Cố.”
“Tạm biệt Tổng giám đốc Đào.”
Cố Mãn Mãn cúp điện thoại, bĩu môi: “Mặc dù nói chuyện ra dáng, nhưng vẫn rất khách sáo, nhưng mà, anh ta cảm ơn chị tại sao gọi điện thoại cho em? Anh ta không có số điện thoại của chị sao? Sao không trực tiếp gọi cho chị?”
“Có lẽ là cảm thấy chị bận, không có thời gian nhận điện thoại.” Thẩm Lệ như cười như không nhìn Cố Mãn Mãn.
Cố Mãn Mãn cũng thấy đúng: “Ồ, cũng có thể.”
Thẩm Lệ nghe câu nói của Cố Mãn Mãn lại cười ra tiếng.
Thẩm Lệ lắc đầu: “Không có gì, chỉ là muốn cười thôi, thu dọn một chút chuẩn bị ngủ đi.”
…
Đào Triển Minh làm ông chủ lại cọ nhiệt độ của Thẩm Lệ, dẫn tới công ty của anh ta cũng mở rộng độ nổi tiếng.
FB chính thức của Dị Kiền cũng thuận thế ra đời, chia sẻ một dòng sản phẩm của công ty.
Có dân mạng bình luận dưới FB của Dị Kiền: “Người khôn không nói tiếng lóng, bà chủ tương lai công ty các người có phải trong giới giải trí không?”
Công ty Dị Kiền: “Ông chủ có vợ chưa cưới nha.”
Sau khi FB của Dị Kiền trả lời, rất nhanh đã lên hotsearch: Đào Triển Minh có vợ chưa cưới.
Chuyện Thẩm Lệ và Đào Triển Minh bị gắn thành một cặp, nửa tốt nửa xấu, sợ có người mượn cơ hội bôi xấu cô, mấy ngày nay Cố Mãn Mãn luôn theo dõi chiều hướng trên mạng.
Hotsearch “Đào Triển Minh có vợ chưa cưới” vừa xuất hiện, Cố Mãn Mãn đã nhìn thấy.
“Còn xem như có trách nhiệm.” Cố Mãn Mãn cũng vào nick ảo xông pha trên mạng, like cho bài đăng này.
Nhưng vấn đề mới lại xuất hiện, Đào Triển Minh có vợ chưa cưới, vậy đề tài thảo luận hot ‘CP thượng cấp’ vừa lập ra rõ ràng không nên tồn tại.
Cũng vì vậy, có người bắt đầu bôi xấu Thẩm Lệ trên mạng, nói Thẩm Lệ cố ý giả vờ, càng nói càng khoa trương, thậm chí nói Thẩm Lệ là người thứ ba.