Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

Chương 1512: Suy nghĩ đến chức vụ vợ của tổng giám đốc thịnh hải xem sao?



Thẩm Lệ mở cửa ra, đã nhìn thấy trong tay của Cố Tri Dân đang cầm một bó hoa.

Gương mặt của Cố Tri Dân tràn đầy nụ cười: “Anh về rồi đây.”

Thẩm Lệ tức giận, hất cằm nhìn anh: “Tổng giám đốc Cố có thể có liêm sỉ chút không hả?”

“Chắc là không thể.” Cố Tri Dân trả lời lưu loát.

Anh đưa bó hoa ở trong tay cho Thẩm Lệ.

Thẩm Lệ nhịn không được mà cong khóe môi lên: “Cảm ơn anh.”

Cố Tri Dân vừa bước vào cửa thì trở tay đóng cửa phòng lại, liền cúi người xuống nhích lại gần cô: “Cảm ơn bằng hành động thực tế đi.”

Thẩm Lệ hơi ngẩng đầu lên, hai người bọn họ rất gần, thậm chí Cố Tri Dân còn có thể nhìn thấy được cái bóng của mình ở trong đôi mắt xinh đẹp của cô một cách rõ ràng.

Hầu kết của Cố Tri Dân nhấp nhô, không khỏi khẩn trương.

Một giây sau, Thẩm Lệ nghiêng đầu qua hôn lên má của anh một cái.

Chỉ vậy thôi à?

Cố Tri Dân trừng lớn mắt nhìn Thẩm Lệ, Thẩm Lệ giống như đã đạt được ý đồ, cười cực kỳ gian xảo, cầm lấy bó hoa xoay người chạy đi.

Cô lẩm bẩm để đi tìm cái bình hoa: “Phải nhanh chóng cắm hoa vào mới được.”

Cố Tri Dân đứng một lúc lâu ở cạnh cửa, đưa tay sờ sờ gương mặt mới vừa được hôn của mình, trầm giọng cười một tiếng, chậm rãi đi vào trong.

Thẩm Lệ đã tìm bình hoa xong, đang nghiêm túc cắm hoa của Cố Tri Dân mua vào trong bình.

Trước kia Thẩm Lệ đã đi theo mẹ học cắm hoa, cộng thêm việc mắt thẩm mỹ của bản thân cũng không tệ, hoa cỏ tự nhiên được cắm rất là xinh đẹp.

“Cũng đẹp đó nha.” Cố Tri Dân đứng ở sau lưng của cô: “Nếu như sau này thất nghiệp thì còn có thể mở tiệm hoa.”

“Anh đang trù ẻo em thất nghiệp hả?” Thẩm Lệ giơ một cành hoa ở trong tay lên, làm bộ muốn đánh Cố Tri Dân.

Cố Tri Dân cười hì hì nhìn cô, cũng không né: “Suy nghĩ đến chức vụ vợ của tổng giám đốc Thịnh Hải xem sao?”

“Nghĩ hay quá ha.” Thẩm Lệ cắm hoa vào trong bình.

Nghe Cố Tri Dân nhắc đến chuyện này, Thẩm Lệ lại nhớ đến hợp đồng của cô với Thịnh Hải sắp đến thời hạn.

Cố Tri Dân cũng suy nghĩ đến chuyện này giống như cô.

Dự định kế tiếp của Thẩm Lệ là tự thành lập phòng làm việc của chính mình, chuyện này đã được đặt trong kế hoạch, cũng nên nói cho Cố Tri Dân một chút.

Thẩm Lệ xoay người lại, cánh tay trắng nõn chống lên cái bàn ở sau lưng, cân nhắc nói: “Hợp đồng của em đã sắp đến kỳ rồi.”

Cố Tri Dân nghiêm túc: “Ừm.”

Nói đến chuyện hợp đồng, liền nhớ đến lúc trước Tiêu Văn đã gây ra những chuyện kia, nhớ đến lúc đó anh đã làm những chuyện khốn nạn gì, trong lòng cũng không có mùi vị gì, đành thành thành thật thật nghe, cũng không dám lên tiếng.

Thẩm Lệ nhìn bộ dạng thật thà của anh giống như là một con chim cút, nhịn không được mà cười nói: “Em định thành lập phòng làm việc của chính mình.”

Cố Tri Dân nào dám có ý kiến gì: “Được, để anh sắp xếp giúp cho em.”

Thẩm Lệ muốn làm gì thì anh đều đồng ý.

Ngay cả khi Thẩm Lệ thành lập phòng làm việc độc lập, anh vẫn sẽ cho cô tài nguyên tốt nhất như thường, cho nên cô có tiếp tục ký hợp đồng với Thịnh Hải hay không thì chuyện này cũng không thành vấn đề.

“Không cần đâu, em đã tự mình chuẩn bị được, chuyện này không phải là việc khó gì.” Thẩm Lệ quan sát Cố Tri Dân, anh lại đồng ý dứt khoát như vậy, không hề phản đối chút nào, khiến cho cô cảm thấy hơi bất ngờ.

Chuyện này với suy nghĩ của cô không giống nhau, cô cho rằng Cố Tri Dân còn muốn chơi xấu khuyên cô nữa đó.

Kết quả là anh lại không có.

Thẩm Lệ hơi vui mừng, Cố Tri Dân cũng có lúc hiểu chuyện như thế.

Thẩm Lệ từ chối rất dứt khoát, trong lòng của Cố Tri Dân liền nghẹn một ngụm, ấm ức nói: “Anh là bạn trai của em.”

Anh muốn làm chút chuyện cho cô.

“Bạn trai đi nấu ăn đi, em đói bụng quá.” Thẩm Lệ đưa tay nâng mặt của anh lên, xoa xoa đến thay hình đổi dạng.

Thật ra thì Cố Tri Dân không thích người khác đụng vào mặt của anh, cũng chỉ có một mình Thẩm Lệ mới dám làm càn như vậy.

Cố Tri Dân đi vào trong phòng bếp nấu cơm, Thẩm Lệ ở một bên nhìn anh, thỉnh thoảng đưa cái gì đó cho anh. Thấy anh nấu ăn cũng ra dáng gì đó chứ, Thẩm Lệ liền lén lút lấy điện thoại di động ra chụp mấy bức ảnh.

Cố Tri Dân giống như đột nhiên nhớ ra cái gì đó, quay đầu lại nhìn cô: “Em nói với anh có việc, là nói chuyện em muốn thành lập phòng làm việc ấy hả?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.