Không đợi Hạ Diệp Chi lên tiếng, Trần Tuấn Tú đã ung dung gọi một tiếng: “Hương Thảo.”
Vừa rồi còn có vẻ mặt tối tăm âm u đối với Hạ Diệp Chi, vừa nghe thấy Trần Tuấn Tú kêu cô ta một tiếng, vẻ lạnh lùng trên mặt thoáng cái đã mất sạch, trở nên ngoan ngoãn dịu dàng đứng cạnh anh ta. Tốc độ lật mặt còn nhanh hơn lật sách.
Đợi đến khi Trần Tuấn Tú và Hạ Hương Thảo ngồi vào bàn, Tần Thủy San mới lên tiếng hỏi cô: “Cô biết ảnh đế Trần?”
Tuy Trần Tuấn Tú và Mạc Đình Kiên cắt đứt quan hệ, nhưng quan hệ giữa anh ta với nhà họ Mạc vốn không công khai. Chuyện Mạc Đình Kiên là ông chủ đứng sau tập đoàn truyền thông Thịnh Hải cũng không được công khai.
Tần Thủy San bên cạnh cũng bị Hạ Hương Thảo làm cho buồn nôn muốn chết.
Bữa ăn còn chưa xong, Tần Thủy San đã đứng lên nói: “Chúng tôi còn có việc, phải về trước.”
“Cô Tần phải đi rồi sao, không ở lại trò chuyện một chút nữa?” Những người còn lại cũng chỉ giả vờ giữ Tần Thủy San lại.
Hạ Diệp Chi chỉ đi theo Tần Thủy San mà đến, có gì cần nói cứ để Tần Thủy San nói là đủ rồi, cô chỉ đến ăn nhờ ở đậu mà thôi.
Cô nghĩ vậy, nhưng những người khác lại không nghĩ vậy.
Hạ Hương Thảo ngẩng đầu nhìn Hạ Diệp Chi, ung dung chậm rãi nói: “Diệp Chi, cô muốn rời đi sao, là do cô không thích tôi ư? Tuy nhà họ Hạ không nhận cô, nhưng tôi vẫn xem cô là em gái tôi mà.”
Thân phận của Hạ Diệp Chi, mọi người cũng biết một chút. Nhưng bởi vì Tần Thủy San, cũng không ai tìm cô gây phiền toái.
Trước đây Hạ Hương Thảo có ân oán với cô, đương nhiên sẽ không bỏ qua bất cứ cơ hội nào để đạp cô một cái.
Chưa nói Hạ Diệp Chi và Mạc Đình Kiên không thật sự chia tay, cho dù có chia tay thật đi nữa, Hạ Hương Thảo cũng không thể gây cho cô bất cứ tổn thương nào.
Cho tới bây giờ Hạ Hương Thảo vẫn là kẻ như vậy, rất thích tìm cảm giác tồn tại và thỏa mãn từ trong sự đau khổ của người khác
“Cô xem tôi như em gái, tôi nên thấy vinh hạnh sao?” Hạ Diệp Chi mỉm cười, đôi mắt mèo sáng ngời rực rỡ.
Trong đám ngôi sao đó, vẻ ngoài của Hạ Diệp Chi vẫn như trước vô cùng nổi bật.
Từ lúc cô vừa bước vào cho đến bây giờ, rất ít nói, chính là đang cố gắng khiến cảm giác tồn tại của mình hạ xuống mức thấp nhất.
Hạ Diệp Chi nhướng mày nhìn cô ta: “Cô đã quên rồi sao? Nửa năm trước, ngài Hạ Lập Nguyên đã đăng báo việc cắt đứt quan hệ bố con với tôi rồi cơ mà.”