Tiêu Thanh Hà ban đầu định ngồi xuống bên cạnh Hạ Diệp Chi, nhưng sau khi nghe thấy những lời của Hạ Diệp Chi, sắc mặt của bà ta đóng băng lại.
Bà ta đứng đó trong tư thế cứng ngắc, sắc mặt trông rất khó coi.
Hạ Thời Yến ban đầu cũng muốn ở lại để xem kịch hay, muốn biết xem Tiêu Thanh Hà đã làm điều ngu ngốc gì.
Kết quả là, Hạ Diệp Chi vừa mở miệng đã cứng rắn như vậy, Hạ Thời Yến vẫn hơi bất ngờ.
Anh ngồi im lặng trên ghế sofa phía bên kia, lắng nghe Hạ Diệp Chi và Tiêu Thanh Hà nói chuyện.
Tiêu Thanh Hà cứng đờ một lúc, không dám tin hỏi: “Thậm chí ngay cả danh tiếng con cũng không quan tâm sao?”
“Danh tiếng?” Hạ Diệp chi cười khẽ: “Người không quan tâm đến danh tiếng chẳng phải là bà sao?”
Trong đôi mắt ngơ ngác của Tiêu Thanh Hà, Hạ Diệp Chi tiếp tục nói: “Bà vạch trần tôi cũng chẳng có tác dụng gì đâu. Bây giờ tôi có giá trị thương mại lớn đối với nhiều công ty điện ảnh và truyền hình. Ngay cả khi tôi không tự mình xuất hiện, thì cũng có ai đó sẽ giúp tôi giải quyết những việc này. Còn đối với những việc bà làm, nếu bị tiết lộ ra ngoài, bà tự mình xem xem, ai sẽ giúp bà chứ? ”
Giọng nói của Hạ Diệp Chi rất nhẹ nhàng ôn hòa, nhưng sắc mặt của Tiêu Thanh Hà thay đổi rất nhiều.
Kể từ vụ bùng nổ của bộ phim truyền hình trực tuyến đầu tiên “Mất thành”, Hạ Diệp Chi đã được đánh giá cao trong ngành.
Cô hiện chỉ làm việc với Tần Thủy San trong một kịch bản duy nhất, vẫn chưa ký hợp tác lâu dài.
Nhiều công ty đang tìm hiểu về thông tin liên lạc của cô và có ý định hợp tác với cô.
Đợi đến khi “Mất Thành 2” bắt đầu phát sóng, thêm một làn sóng bùng nổ nữa, giá trị của Hạ Diệp Chi sẽ tăng lên chóng mặt.
Hạ Diệp Chi nhìn Tiêu Thanh Hà cứng đờ không thể nói thêm lời nào.
Cô từ từ đứng dậy nhìn Tiêu Thanh Hà nói: “Tôi cũng đã nói những gì tôi nên nói rồi, tôi đi trước đây.”
Hạ Diệp Chi quay đầu về phía Hạ Thời Yến, khẽ liếc nhìn anh ta.
Hạ Thời Yến thấy cô chuẩn bị đi ra ngoài, nhanh chóng đứng dậy đi theo: “Chi, để anh tiễn em.”
“Không cần.”
Mặc dù bị Hạ Diệp Chi lên tiếng từ chối, nhưng Hạ Thời Yến vẫn tiễn cô đến cổng biệt thự.
Ở cửa, vẻ mặt Hạ Thời Yến trông như vẫn đang muốn nói chuyện, Hạ Diệp Chi không rời đi ngay lập tức, mà đứng yên chờ anh nói.
Hạ Thời Yến hắng giọng một lúc và nói: “Việc mà mẹ em đã làm, anh không hề biết chuyện đó, nếu anh mà biết thì sẽ ngăn cản bà ấy.”
Hạ Diệp Chi chỉ mỉm cười, thể hiện ra rằng mình không quan tâm.
Cô chuẩn bị rời đi, lại nghĩ đến một chuyện khác: “Đúng rồi, mọi người đã tìm thấy Hạ Hương Thảo chưa?”
“Chưa.” Hạ Thời Yến lắc đầu với vẻ mặt nặng nề: “Anh nghĩ là, khả năng cao sẽ không tìm thấy Hạ Hương Thảo nữa rồi.”
Hạ Diệp Chi suy nghĩ một lúc và hỏi: “Cô ấy đã từng đề cập với anh một người tên là Lưu Chiến Hằng chưa?”
“Trong đám cưới của Mạc Đình Kiên hôm đó, người đàn ông ngồi cùng bàn với chúng em?” Hôm ấy, Hạ Thời Yến có nói chuyện đôi ba câu với Lưu Chiến Hằng, anh đột nhiên nhớ ra người này.
Hạ Diệp Chi hơi ngạc nhiên: “Ừm, chính là anh ấy.”
Hạ Thời Yến hơi nhíu mày: “Nhưng anh ta chỉ là một giáo sư mà thôi…”
“Anh ấy không chỉ là một giáo sư.” Hạ Diệp Chi không nói nhiều nữa, bỏ lại câu này rồi rời đi.
*
Tối hôm đó, cuộc tìm kiếm nóng # “Mất thành” của nhà biên kịch đuổi mẹ ruột đã biến mất khỏi danh sách tìm kiếm nóng.
Hạ Diệp Chi cũng đăng một đoạn thanh minh làm sáng tỏ trên FB của mình.
“Về việc tìm kiếm hot, mặc dù tôi nghĩ rằng người vốn đã trong sạch thì không cần thanh minh, cũng sẽ chứng tỏ được sự trong sạch của bản thân, nhưng tôi vẫn phải cho những người bạn ủng hộ tôi yêu tôi biểu đạt rõ thái độ của mình: Tôi không có lỗi với bất cứ ai trong gia đình nhà họ Hạ.”
Câu cuối cùng có vẻ đơn giản nhưng rất mạnh mẽ.
Ngay sau khi đoạn FB này được đăng, rất nhanh đã có vô số bình luận và chia sẻ lại.
Không lâu sau, đoạn FB này lại trở thành đề tài nóng.
Chủ đề # Biên kịch “Mất thành” thanh minh # nhanh chóng lọt vào top danh sách tìm kiếm nóng.
Hạ Diệp Chi nhìn chằm chằm vào danh sách mà thấy đau cả đầu.
Buổi tối Thẩm Lệ không về nhà, ở lại nhà của Hạ Diệp Chi.
Cô ngồi cạnh Hạ Diệp Chi lướt FB. Cô nghiêng đầu rồi nhìn Hạ Diệp Chi một cách nghiêm túc nói: “Hay là cậu tham gia vào ngành giải trí đi, nhận làm đại diện này, quay quảng cáo này, tham gia các chương trình truyền hình, v.v., kiếm được nhiều tiền còn nhanh hơn là viết kịch bản nhiều! Nhìn vào lưu lượng truy cập của cậu đi, một chút chuyện thôi cũng đã lên hot search rồi. Nếu như cậu muốn tham gia vào ngành giải trí, các công ty sẽ đổ xô nhau mời cậu đó!”
Hạ Diệp Chi có vẻ thờ ơ: “Không vào.”
Cô đã là mẹ của một đứa trẻ, không cần phải hòa mình vào ngành giải trí đầy mưa giông bão táp ấy.
Với lại, cô cũng không quá thiếu tiền, giờ cô đang trong tình trạng rất tốt.
Có thể yên ổn an tâm viết kịch bản tại nhà, sống một cuộc sống bình yên bình lặng, tránh xa thị phi.
Cô hài lòng với tình trạng hiện tại của mình.
“Thực sự không vào sao? Kiếm tiền tốt lắm đó! Nói không chừng cậu còn nổi hơn cả tớ!” Thẩm Lệ tiến gần hơn, khuyến khích Hạ Diệp Chi.
Hạ Diệp Chi vừa cười vừa nói: “Nếu cậu muốn trở thành một ngôi sao nổi tiếng trên mạng thì bây giờ cậu cũng rất nổi tiếng rồi đó.”
Thẩm Lệ đóng băng, ngừng nói, tiếp tục lướt điện thoại.
Đột nhiên, cô lướt tới một đoạn FB, đưa nó cho Hạ Diệp Chi đọc: “Nhìn cái tên đến xem náo nhiệt không thèm làm việc lớn Cố Tri Dân này đi!”
Tài khoản FB của Cố Tri Dân cũng là một chữ V lớn với hàng chục triệu người hâm mộ, đều là fan cứng.
Mỗi bài trên FB có hàng chục ngàn bình luận.
Hạ Diệp Chi quay đầu lại để xem, phát hiện ra rằng Cố Tri Dân đã chia sẻ lại FB thanh minh của cô, kèm theo một câu: “Cô Hạ có ý định hợp tác với công ty điện ảnh và truyền hình trong năm nay không? Hãy xem xét truyền thông Thịnh Hải chúng tôi nhé.[icon đáng thương .jpg] ”
Hạ Diệp Chi không thể nhịn cười khi nhìn thấy bài FB này.
“Cố Tri Dân đang giúp tớ.” Vị trí của Cố Tri Dân trong ngành công nghiệp giải trí rất cao, đến cả anh ấy còn chia sẻ FB của Hạ Diệp Chi và mong muốn hợp tác với Hạ Diệp Chi thì đây là một vấn đề lớn đến nhường nào.
“Hình như tớ chưa theo dõi anh ấy.” Hạ Diệp Chi nói xong, sau đó nhấp vào FB của Cố Tri Dân, ấn theo dõi.
Sau đó cô mới phát hiện ra trên màn hình là “Đang theo dõi nhau”. Cố Tri Dân sớm đã theo dõi cô rồi.
“Tớ không biết Cố Tri Dân theo dõi mình lúc nào đó.” Hạ Diệp Chi không thường xuyên hoạt động FB, vì vậy vốn đã không chú ý đến những điều này.
Hạ Diệp Chi mở FB, nhưng không tương tác với những người xung quanh, là vì sợ gây rắc rối không cần thiết.
Quá nhiều chuyện xảy ra vào thời điểm đó, ý kiến bình luận về cô không được tốt lắm, vì vậy cô không tương tác với họ.
Bây giờ có vẻ như mọi thứ đã kết thúc.
Thẩm Lệ nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Hạ Diệp Chi, liền biết cô đang nghĩ gì, vỗ vai cô và nói: “Được rồi, đi ngủ đi.”
*
Sáng hôm sau.
Thẩm Lê thức dậy thì bắt đầu lên lướt FB.
Cô nhìn vào danh sách tìm kiếm nóng, khẽ chửi thề một câu, lật chăn ra rồi chạy vào phòng của Hạ Diệp Chi.
“Chi, đám cư dân mạng này đang tám về mối quan hệ của cậu với Cố Tri Dân! Đám cư dân mạng này không ngủ hay sao? Không có việc gì nên đi tám FB của người khác, suy nghĩ tinh tế tỉ mỉ như kính hiển vi vậy!”
Thẩm Lê vội vã lê theo dép lê lao vào phòng của Hạ Diệp Chi.
Mặc dù lúc đang là mùa hè, máy điều hòa trong phòng nhiệt độ có hơi thấp, Hạ Diệp Chi lật người sang một bên, vẻ mặt buồn ngủ nói: “Lên đây trước đi.”
Sau khi Thẩm Lệ leo lên giường, Hạ Diệp Chi cũng với lấy nhìn vào điện thoại di động của cô ấy.
Tìm kiếm hot có tiêu đề #Thẩm Lệ-Cố Tri Dân-Hạ Diệp Chi mối quan hệ bí mật# hiện lên ở trước mặt.