Anh Boss Xấu Xa Trong Lời Đồn

Chương 947: CÔ CÓ THỂ CÚT



Thời Dũng mơ hồ hiểu vì sao Hạ Diệp Chi cười, cũng thoáng đoán được cô đang nghĩ gì.

Anh ta không nói gì nữa, đi tới đưa cho cô một ly nước.

*

Mạc Đình Kiên và Ly đi vào phòng khách bên cạnh.

Phần lớn người đến bệnh viện tư nhân khám bệnh đều là người có quyền thế cho nên bệnh viện này đương nhiên không giống các bệnh viện bình thường.

Ly đi theo sau Mạc Đình Kiên vào phòng, trở tay đóng cửa lại.

Mạc Đình Kiên quay đầu, sắc mặt âm trầm nhìn cô ta.

“Nói.” Giọng nói không mang chút cảm xúc nào, nghe lại có vẻ lạnh lẽo.

Ly bên ngoài vẫn tỏ ra hết sức trấn định: “Bộ dạng hiện giờ của Hạ Diệp Chi, anh nên rất gấp gáp chứ nhỉ?”

Mạc Đình Kiên chỉ lạnh lùng nhìn cô ta, cũng không lên tiếng.

Nhưng anh lại hơi nhíu mày, thể hiện sự kiên nhẫn của anh đã không còn nhiều.

Ly đã quen nhìn sắc mặt để đoán tâm tình, thấy thế lập tức nói: “Bốn năm trước, cô Hạ gặp chuyện, bị thương rất nặng, ngủ mê man ba năm, chuyện này hẳn là anh vẫn chưa quên.”

Cô ta nói đến chuyện Trần Tuấn Tú muốn đồng quy vu tận cùng Mạc Đình Kiên và Hạ Diệp Chi trên đảo nhỏ.

Ly nói tiếp: “Năm đó, ngài ấy tốn bao nhiêu công sức cứu được cô Hạ, chủ yếu là vì giúp em gái của ngài ấy, chuyện này anh hẳn cũng biết.”

Nói đến đây, cô ta lại mỉm cười: “Nhưng anh không biết chuyện, năm đó khi cô Hạ trọng thương, ngài ấy đã từng bảo bác sĩ cố gắng dùng bộ phận của cô Hạ để cứu em gái mình. Đáng tiếc năm đó cô Hạ bị thương quá nặng, không thể cấy ghép giải phẫu.”

“Lưu Chiến Hằng đã làm gì?” Mạc Đình Kiên thông minh hơn người, lúc này đã loáng thoáng hiểu được gì đó, vẻ mặt âm trầm nhìn Ly.

“Anh Mạc kiến thức rộng rãi, hẳn cũng biết trên quốc tế có rất nhiều tổ chức đang bí mật nghiên cứu các loại thuốc có hiệu quả trị liệu kinh người, nhưng bởi vì không rõ tác dụng phụ cho nên không được phép sản xuất số lượng lớn.”

“Lúc đó ngài ấy cũng không có cách nào khác, vì muốn bảo toàn tính mạng của cô Hạ nên đã để bác sĩ cho cô Hạ dùng loại thuốc mới nghiên cứu ra khi đó, tôi không biết loại thuốc đó tên gì nhưng tôi biết trong số những người thử nghiệm thuốc thì chỉ có một mình cô Hạ tỉnh lại.”

Ly thấy sắc mặt Mạc Đình Kiên ngày càng trầm xuống thì trong lòng dâng lên cảm giác vui sướng.

Cuối cùng cô ta cũng hiểu rõ vì sao lúc Lưu Chiến Hằng đối phó Mạc Đình Kiên vẫn không giao chiến chính diện cùng anh mà ngược lại muốn ra tay trên Hạ Diệp Chi.

Cô ta nhếch môi: “Anh Mạc, mặc dù tôi không biết loại thuốc đó tên gì nhưng ngài ấy biết, nhưng ngài ấy còn đang chờ xét xử.”

Ý tứ của cô ta đã rõ ràng, nếu như Mạc Đình Kiên muốn biết loại thuốc đó là cái gì, phải đi tìm Lưu Chiến Hằng.

Mà điều kiện của Lưu Chiến Hằng dĩ nhiên là muốn Mạc Đình Kiên đưa anh ta ra ngoài.

“Anh Mạc, anh phải suy nghĩ cho kỹ, với khả năng của anh, nếu như biết được cách điều chế loại thuốc đó thì nhất định có thể tìm được đội ngũ nghiên cứu giỏi nhất thế giới, đúng bệnh hốt thuốc, cứ như vậy, cô Hạ cũng còn có một chút hi vọng sống.”

Trước khi tới, cô ta đã đi gặp Lưu Chiến Hằng một lần.

Lưu Chiến Hằng nói, chỉ cần cô ta đi tìm Mạc Đình Kiên nói chuyện về loại thuốc đó, nhất định anh sẽ đồng ý điều kiện của cô ta.

Nhưng, Ly thấy nãy giờ Mạc Đình Kiên không nói gì, trong lòng cũng có chút không nắm chắc.

Mạc Đình Kiên nhíu mày, vẻ mặt âm u lạnh lẽo: “Cô có thể cút.”

Nhất thời Ly không phản ứng kịp lời nói của Mạc Đình Kiên là có ý gì.

Vài giây sau, cô ta nở nụ cười.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.