-”Ngậm cái mõm chó nhà mày vào, tao không cho phép mày nói Ngọc như vậy…”
-”Mẹ kiếp, tao tưởng mày với con đó chỉ chơi bời nên không nói, cho
mày chơi cho vui, nhưng giờ có vẻ mày đang chìm sâu vào cái tình yêu ngu xuẩn rồi. Được, cứ về nhà đi rồi khắc rõ.”
Hùng chỉ thẳng tay vào mặt thằng bạn chí cốt, tuyên bố dõng dạc rồi
nhanh chóng rời bar. Minh nán lại, tâm trạng quả thật không tốt, những
lời Hùng nói cứ vẩn vương trong đầu, khiến Minh rất khó chịu, anh quyết
định không về mà qua nhà Ngọc.
Chuông kêu tới 10 phút mà không ai mở cửa, ngó đồng hồ, 12 giờ đêm,
sợ rằng có chuyện gì bất chắc, Minh vội vã tìm chìa khóa dự phòng vào
nhà. Anh gọi và tìm mãi mà chẳng thấy Ngọc đâu, điện thoại cũng tắt máy, đang lúc lo lắng chưa biết làm gì thì Minh nhận được một vài video từ
Hùng kèm tin nhắn:”Tự mày khám phá”. Hồi hộp mở ra xem, khuôn mặt anh
biến sắc lạ thường, những tiếng cười lả lướt, thằng trai già và cô gái
trẻ trần truồng chạy quanh nhà, nhìn cô gái kia vui vẻ nịnh nọt, chăm
sóc tên già này chẳng có vẻ gì là bị ép buộc cả. Anh nhấn lần lượt từng
video một, mỗi một thước phim lại một nhân vật nam chính khác, già hơn,
quái hơn, nhưng nữ chính chỉ có một. Ném tan chiếc điện thoại, đập hết
đồ đạc trong phòng mà lòng anh không hề nguôi ngoai. Ngọc của anh, người mà anh yêu thương, cô gái ngây thơ hiền dịu tới là vậy? Đâu mới là Ngọc của Minh, người con gái hiện tại hay là nữ diễn viên trong những thước
phim kia??? Chưa bao giờ nghi ngờ tính chân thực của những video Hùng
gửi, bởi nó chính là thằng giàu nhờ lăng xê các em, ngầm thu thập một
vài video để khi nào các chân dài có nổi tiếng cũng chẳng thể quên người cũ là điều dễ hiểu. Có lẽ chính vì quan hệ của anh và Ngọc nên Hùng mới tạm chưa động tới Ngọc, nghĩ lại những cử chỉ yêu thương suốt thời gian qua, Minh chợt không cam tâm. Anh cố lục lọi quanh nhà để tìm một chút
hi vọng, biết đâu vì quá yêu anh nên Ngọc mới phải che giấu mọi thứ,
biết đâu còn có nguyên nhân gì nên Ngọc mới phải làm vậy? Những bữa cơm
Ngọc nấu cho anh, chăm sóc anh, đâu thể giả dối như quá khứ của cô ấy,
Minh tìm, tìm và tìm, anh như điên dại quanh nhà, đập phá mọi thứ, tay
bị thương lúc nào cũng không hay. Cuối cùng, anh cũng tìm thấy một thứ
giá trị mà anh chẳng hề mong đợi: “Hợp đồng giúp việc”, người kí tên:
Nguyễn Thị Tố Uyên và Lê Như Ngọc. Những bữa cơm ấm áp thân mật đầy tình cảm mà Ngọc bảo Ngọc bỏ vào mỗi lần cô nấu, chẳng phải là Ngọc nhờ Uyên bỏ vào sao? Minh choáng váng, lặng lẽ đứng dậy, anh không thể nghĩ được gì ngoài việc cho người tới dọn dẹp tu sửa nhà Ngọc trong đêm, trái
tim đau đớn, tổn thương ghê gớm nhưng anh cũng không muốn Ngọc biết theo cách đó. Anh tự hỏi mình nên làm gì với Ngọc? Bây giờ anh mới hiểu câu
nói thế gian không ai có được tất cả…
Trong lúc người yêu suy sụp thì Ngọc- ở một phương trời khác cũng sốc không kém:
-”Cái gì?”
-”Ừ, nên tao nghĩ mày không thể nhận vai này được đâu, lão già đó, mẹ kiếp, già lại còn đú, đéo chấp nhận được…” Dương bực tức.
-”Nhưng đây là dự án trăm tỷ, có đầu tư của nước ngoài, nếu nhận vai này sự nghiệp tao sẽ lên một tầm cao mới”. Ngọc phân vân.
-”Mày điên à, mày định chiều lão ta thật ư? Thế còn anh Minh? Cẩn thận kẻo mất cả chì lẫn chài đó.”
-”Mai là công bố nữ chính đúng không?”
Ngọc nhìn Dương, thằng quản lý ngơ ngác gật đầu, nghe Ngọc nói, nó
linh cảm cô sẽ làm liều, toan ngăn lại, nhưng thấy thái độ cương quyết
của cô, nó biết ông trời cũng chẳng thể cản:
-”Mày yên tâm, trời không biết, đất không biết, chỉ tao, mày và thằng cha đó thôi, xong phim này, một nửa catxe của tao sẽ là của mày, về mà xây nhà cho mẹ”.
Gió thổi ngoài cửa sổ, trời mưa to, sấm chớp đùng đoàng. Phòng 301
của khách sạn năm sao tràn ngập tiếng cười thích thú. Ngài đạo diễn cứ
đuổi, cô người mẫu cứ chạy quanh nhà khiêu khích. Ngài bắt được cô, trở
thành con thú hung dữ lao vào người cô, cắn xé, rạo rực như muốn nuốt
trọn cơ thể cô…Vờ kêu khe khẽ mà nước mắt tuôn trào trên khuôn mặt cô,
Ngọc vốn bán lương tâm cho quỷ từ lâu, vốn trơ từ bao giờ nhưng không
hiểu sao lần này cô lại thấy đau khổ tột cùng, kinh tởm thằng cha đang
lả lướt trên người cô, cô nhớ tới Minh, trong phút giây thấy hối hận,
tội lỗi nhưng mọi chuyện đã chẳng thể quay lại…