Mấy ngày gần đây không có ai đến gây chuyện, hơn nữa những nhà cung ứng kia vẫn luôn im lặng, thái độ vò cùng tốt, sao giờ phút quan trọng này lại đến?
Lưu Gia Ấn nghe thấy, bình tĩnh nhìn Bạch Phi Nhi, vẻ mặt đắc ý xem kịch.
Bạch Phi Nhi nói: "Hỏi rõ là ai chưa?"
Dương Thiên nói: "Hân nói hắn tên Lục Bách Vạn!”
Nghe Dương Thiên nói vậy, cổ đòng và trưởng phòng bên dưới nổi giận.
Lục Bách Vạn rất có tiếng ở Hải Dương, ai cũng biết hắn là người cho vay nặng lãi.
Mà giờ hắn đến đòi nợ, chẳng lẽ Bạch thị đã vay tiền nặng lãi sao?
Các cổ đông lại thì thầm với nhau.
"Lục Bách Vạn? Lẽ nào số tiền để giải quyết vốn của còng ty mấy ngày nay dựa vào việc mượn tiền từ đám cho vay nặng lãi sao?”
"Nếu là vậy thì chủ tịch hồ đồ quá, dùng số tiền đó trả tiền cho cửa hàng cung ứng giải
quyết mối nguy trước mắt là không sai nhưng vay nặng lãi, lãi mẹ đẻ lãi con rất đáng sợ! Sẽ đem đến cho công ty tai họa ngầm vô cùng vô tận!"
Nói đến đây, không ít người nhìn Bạch Phi Nhi với ánh mắt hỏi dò!
Bạch Phi Nhi cực kỳ tức giận, cho dù hồ đồ thế nào cũng không thể tìm người cho vay nặng lãi để mượn tiền chứ? Nhưng ánh mắt của những người này rõ ràng là chất vấn.
Bạch Phi Nhi đang muốn phủ nhận những chuyện này thì bộ đàm của Dương Thiên vang lên.
.