Là lính đánh thuê đứng đầu về tập kích, hắn ta đã thực hiện một hành động đáng thán phục, đó là xoay người nổ súng mà không cần nhìn ra sau lưng!
Liệp ưng đã đoán đúng, những kinh nghiệm học được sau vô số lần tắm trong gió tanh mưa máu không phải để chơi!
Tuy nhiên, hắn ta không biết đối thủ hôm nay của mình đáng sợ đến mức nào!
sở dĩ Trần Hạo dùng mánh khóe để đánh lừa Liệp Ưng là vì anh muốn kéo gần khoảng cách giữa hai người.
Đối với loại đối thủ có vũ khí tầm xa như súng bắn tỉa, càng đến gần thì sức uy hiếp càng nhỏ.
Sau hai lần đánh lửa nổi tiếp
nhau, anh đã thành công kéo gần đến năm mét.
Có điều, Liệp ưng là một tay súng bắn tỉa cừ khôi, Trần Hạo không ngờ rằng hắn ta lại liệu trước được kế hoạch của mình, xoay người bắn ngay tức khắc mà không thèm nhìn!
Nhưng với anh, khoảng cách năm mét là đủ rồi!
Ngay khi nòng súng lóe lên ánh lửa, Trần Hạo nhích sang bên cạnh khoảng ba mươi centimet!
Viên đạn lướt qua mặt anh, ngay sau đó, anh nhảy vào trong
một mét!
Nét mặt của Liệp ưng đi từ hào hứng vì cho rằng mình đã cược đúng đến ngỡ ngàng, hoảng hốt, sợ hãi.
Những cung bậc cảm xúc này diễn ra chỉ trong một nhịp thở!
Hắn ta không có cơ hội để nổ phát súng thứ hai, vì Trần Hạo đã tóm lấy cổ hắn ta!
Lực bóp mạnh mẽ ấy làm cho Liệp ưng hiểu rằng, chỉ cần hắn ta có một suy nghĩ sai lầm thôi là sẽ bị đối thủ bóp cổ chết ngay!
Hắn ta khôn ngoan buông
súng bẳn tỉa xuống.
Trần Hạo cười khẩy, bấm vào một huyệt làm cho Liệp Ưng mất đi sức chiến đấu, hoàn toàn không thể nhúc nhích.
"Anh cũng khá đấy, nếu không phải tôi thì có lẽ ban nãy anh đã phản kích được rồi.
Anh là người của Cáo Sa Mạc đúng không?", Trần Hạo cười hỏi.
Liệp Ưng ngậm miệng không nói nhưng trong mắt lộ ra vẻ khinh thường.
Cáo Sa Mạc là một trong những đội đặc chiến nổi tiếng ở nước Mỹ, hắn ta quả thật từng ở
đó, chỉ là từ lâu hắn ta đã không còn cho rằng mình thuộc về nơi đó rồi.
Khoan hãy nói đến độ chính xác, chỉ riêng tổ hợp động tác đơn giản này thôi thì trên thế giời không quá mười người có
thể làm được điều đó!
Anh! Rốt cuộc là ai?
***